Lâm Mộc giơ một ngón tay lên, kẹp một viên đạn đang lơ lửng trước mặt mình, sau đó đi về phía tên sát thủ.
“Không xong rồi! Chạy!” Lúc này, tên sát thủ nào còn ý chí phản kháng.
Đến súng đạn còn chẳng làm gì được Lâm Mộc, anh ta nào có tự tin mà đối phó với Lâm Mộc đây?
Thấy hắn chuẩn bị chạy trốn, Lâm Mộc lập tức búng ngón tay.
Viên đạn trong tay anh bắn vào tên sát thủ với tốc độ đáng kinh ngạc.
Advertisement
“Phập”
Viên đạn găm vào đùi tên sát thủ khiến anh ta ngã nhào ra đất.
Lâm Mộc lao nhanh tới trước mặt tên sát thủ rồi nhấc anh ta lên.
“Mày...mày là người hay ma quỷ?” Tên sát thủ kinh hãi nhìn Lâm Mộc.
“Đối với kẻ thù của tao, tao đích thực là quỷ, ma quỷ!”
“Nói, có phải nhà họ Tôn sai mày tới không?” Ánh mắt Lâm Mộc âm u lạnh lẽo.
“Nếu mày đã biết thì còn hỏi làm gì?” Mặt tên sát thủ tái nhợt.
“Lần trước đánh úp tao cũng là mày đúng không? Nói, cụ thể là người nào ở nhà họ Tôn sai mày giết tao?” Lâm Mộc chất vấn.
"Đây là truyenfull.vip, vui lòng đọc ở app truyenfull để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"
“Đại thiếu gia của nhà họ Tôn – Tôn Thượng Minh!” Tên sát thủ nghiến răng, cuối cùng cũng khai ra.
“Được! Mày có thể chết rồi!” Lâm Mộc vung tay nện mạnh vào đầu tên sát thủ.
Trước khi xuống tay, Lâm Mộc có hơi do dự.
Nhưng anh hiểu, muốn thành sự thì tất phải có lúc tàn nhẫn, không được để ‘sự nhân nhượng của đàn bà’ làm hỏng chuyện.
Thả anh ta đi, anh ta