“Phải không? Tôi thì lại không nghĩ như vậy!”
Sau khi ổn định lại cơ thể, khóe miệng Lâm Mộc nở một nụ cười.
“Lưu Quang Quyết cấp hai, thi triển!”
Advertisement
Lâm Mộc lần nữa tập trung nội lực, hai ngón tay như đang gảy đàn chuyển động thật nhanh.
Bùm bùm bùm!
Nội lực hội tụ thành những luồng ánh sáng nhỏ như sợi tơ, sau đó những luồng ánh sáng này đột nhiên trở nên
bén nhọn như những mũi tên, chúng hướng về phía Vũ đạo trưởng mà trút xuống một cách điên cuồng.
Số lượng của những sợi tơ ánh sáng này ít nhất phải lên đến năm trăm sợi!
Lần trước khi nghiên cứu về Lưu Quang Quyết, Lâm Mộc đã thức cả đêm để học cách ngưng tụ Lưu Quang
Quyết cấp một!
Trong cùng một khoảng thời gian, so với cấp một thì cấp hai yêu cầu người thi triển phải tạo ra được nhiều luồng sáng hơn còn cách để tạo ra luồng sáng thì vẫn tương tự với cấp một.
Như vậy ở cấp hai, nếu Lâm Mộc muốn thi triển thành công thì trong một khoảng thời gian ngắn phải tạo ra thật
nhiều luồng ánh sáng hơn nữa, bên cạnh đó nội lực và kỹ thuật của người thi triển cũng yêu cầu cao hơn.
“Cái gì?”
Vũ đạo trưởng nhìn thấy một rừng mũi tên ánh sáng trút xuống, sắc mặt của ông ta trở nên tái mét.
“Huyền Nguyệt Kiếm trảm!”
Vũ đạo trưởng không dám khinh thường, nhanh chóng vận hết nội lực ra, giữa không trung lại lần nữa ngưng tụ, hiện lên một thanh kiếm.
Trong nháy mắt, thanh kiếm chém hết những mũi tên ánh sáng đang bay đến!
Từng mũi tên xông tới, cái trước bị chém gãy thì cái sau lại xông