Thẩm Tịch Dương cũng nâng ly nước trái cây cụng ly với Ngô Tuyền.
Vì chỉ có vài bạn học tới ôn lại chuyện cũ với Thẩm Tịch Dương, nên Lâm Mộc khá nhàn nhã, anh thong thả dùng cơm.
Chừng mười phút sau.
Advertisement
“Chị Dương Dương, em vào nhà vệ sinh chút.” Lâm Mộc nói xong thì đứng dậy rời đi.
Lâm Mộc định bụng đến quầy thanh toán hóa đơn hôm nay, dù sao cũng đã ăn uống no say, anh nào muốn tên Liêu Đào kia mời cơm.
Đương nhiên, Lâm Mộc thân là ông chủ của khách sạn này, chỉ cần anh gọi một cuộc cho Mai Tổng thông báo đang dùng cơm ở đây thì khỏi cần thanh toán, thậm chí tất cả quản lý của khách sạn cũng phải chạy tới chào hỏi anh.
Nhưng Lâm Mộc không muốn vì tiền ăn một bữa cơm mà phiền phức đến vậy, dù đây là nhà hàng do Lâm Mộc làm chủ thì anh cũng muốn tự thanh toán.
Quẹt thẻ ở quầy lễ tân xong, Lâm Mộc quay lại phòng bao.
...!
Trong một phòng bao khác của khách sạn Kim Loan.
Kiền Nhị Gia đang dùng cơm cùng vài ông chủ lớn trong giới kinh doanh Ninh Đô.
Chính xác mà nói, mấy ông chủ kia mời Kiền Nhị Gia ăn cơm.
Lúc này bọn họ đã uống ngà ngà say.
“Kiền Nhị Gia, nghe nói ông từng gặp mặt nhân vật thần bí kia, ông tiết lộ chút thông tin cho mấy người chúng tôi đi, yên tâm, chúng tôi sẽ giữ mồm giữ miệng, tuyệt không truyền tin ra ngoài!”
“Đúng đúng, Nhị Gia tiết lộ chút thông tin để chúng tôi cẩn thận chút, tránh chọc giận vào người này, dù sao chúng ta cũng là chỗ quen biết bao năm rồi, Nhị Gia nhắc nhở chút cho các anh em nhỉ.”
Mấy ông chủ trong phòng bao lần lượt lên tiếng, hôm nay bọn họ mời Nhị Gia tới đây, chính vì muốn uống say cùng Nhị