Nhưng đối tượng chính mà Lâm Mộc nghi ngờ vẫn là Tuyết Sơn phái.
Dù sao thì khi gặp phải chuyện như vậy, điều đầu tiên nghĩ đến chắc chắn là kẻ thù của chính mình.
Nếu như Tuyết Sơn phái biết Lâm Mộc nghi ngờ bọn họ, bọn họ nhất định sẽ than thở, tại sao chuyện gì bọn họ cũng phải nhận lỗi vậy chứ...!
Advertisement
Về phần Khâu Anh, bởi vì sự nhiệt tình của bà ta khiến cho Lâm Mộc cảm thấy có chút gì đó hơi quá, không được bình thường cho lắm.
Cho nên Lâm Mộc có chút nghi ngờ đối với bà ta, dù sao thì tối qua, bà ta là người đã uống rượu với anh.
Nhưng Lâm Mộc cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, hiện tại không có chứng cứ nên không thể chắc chắn, chỉ có thể bí mật điều tra trước.
Trần Uyển Nhi đang ở tầng dưới xin lỗi các nhân viên cấp cứu và trả tiền, sau đó cô quay trở lại tầng trên.
“Lâm Mộc, anh nghĩ ra ai là người có thể đã hạ độc chưa?”
Trần Uyển Nhi có vẻ rất lo lắng, dù sao có người hạ độc tức là có người muốn hại anh.
Đây là ngày thứ hai bọn họ đến Thân Giang, vậy mà đã gặp phải chuyện như vậy.
Lâm Mộc lắc đầu: “Hiện tại tôi không thể chắc chắn, chỉ có thể điều tra trước.”
Lâm Mộc không nói ra người anh nghi ngờ là ai.
Sau đó Lâm Mộc ngẩng đầu tò mò nói: "Nhưng mà, lúc trước cô nói, còn rất nhiều chuyện muốn nói với tôi, nhưng cô còn chưa có thời gian để nói ra, những chuyện đó là gì vậy?
"Tôi có nói như vậy sao? Tại sao tôi không nhớ là tôi đã nói như vậy nhỉ." Trần Uyển Nhi