“Nói cho cậu hay, cậu vu khống tôi như vậy, nếu không đưa ra chứng cứ thì tôi sẽ tìm cậu tính sổ đấy!”
“Ông muốn xem chứng cứ? Được thôi, giờ tôi sẽ cho ông xem liền!” Lâm Mộc dứt khoát lấy di động ra, mở đoạn video quay được hôm qua.
“Khâu Lão Thái Quân, hôm qua chính con trai của bà là Khâu Hậu Minh đã giật dây cho Đàm Tổng của Tập đoàn Uy Vận ép giá hại Uyển Nhi đấu thầu thất bại.”
Advertisement
“Đây là video quay hình hai người họ gặp nhau ở quán KTV tối qua, bà xem đi ạ.” Lâm Mộc đưa di động cho Khâu Lão Thái Quân.
Khâu Lão Thái Quân nhận điện thoại, chăm chú xem video.
Vừa thấy nội dung trong video, mặt Khâu Hậu Minh bỗng biến sắc: “Cậu...!cậu lấy đoạn video này từ chỗ nào?”
“Khâu Hậu Minh, tôi lật tẩy âm mưu của ông nên ông nóng ruột rồi hả?” Lâm Mộc nói.
“Cậu bớt vu khống cho người khác đi! Đoạn video này chỉ chứng minh được một điều là tôi gặp gỡ Đàm Tổng, ngoài ra chẳng chứng minh được gì hơn!” Khâu Hậu Minh thẹn quá hóa giận.
Lâm Mộc lạnh lùng nói : “Tập đoàn Uy Vận đưa ra mức giá 990 triệu tệ, rành rành là cầm chắc kết quả thua lỗ, nhưng họ vẫn một mực cướp mối làm ăn này, lẽ nào Đàm Tổng muốn làm mối kinh doanh thua lỗ ư? Chẳng qua ông hứa hẹn cho ông ta nhiều lợi ích hơn thế, ông ta mới nguyện ý cạnh tranh mà thôi.”
“Còn mục đích của ông, không gì khác ngoài việc gạt bỏ và đánh bại Uyển Nhi.”
“Để đạt được mục đích này, ông không tiếc hy sinh lợi ích của Tập đoàn Khâu Hàng, nếu giao nhà họ Khâu cho loại người như ông kiểm soát, chỉ e sớm muộn gì nhà họ Khâu cũng sụp đổ tan tành.”
Lâm Mộc dứt lời, mặt Khâu Hậu Minh hết đỏ lại tím tái.
Khâu Hậu Minh tức giận vặc lại: “Tôi nói rồi, tôi và Đàm Tổng chỉ gặp gỡ bình thường, cậu đừng mơ tưởng lấy một đoạn video ra để vu khống