“Đạo Sư, là chuyện kia phải không, sao rồi ạ?” Khâu Anh cuống quýt hỏi dồn.
“Khô Lâu Hội báo tin nhiệm vụ đã hoàn thành, tên Lâm Mộc kia không thể sống sót!” Người đàn ông trung niên nói.
“Thế...!thế con gái tôi thì sao? Họ đưa con bé ra ngoài chưa?” Khâu Anh khẩn thiết hỏi.
Advertisement
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Con gái bà không chịu đi theo, bọn họ không thể đưa con bà theo cùng.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org.
Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Gì cơ?” Nghe tới đây, Khâu Anh đứng bật dậy, mặt bỗng biến sắc.
“Đạo Sư, sao có thể như vậy? Đó là con gái ruột của tôi đấy!” Giọng nói của Khâu Anh đã run rẩy.
Tuy nhiều năm qua bà ta không về thăm Trần Uyển Nhi, nhưng vẫn luôn gửi tiền cho cô nàng, đủ thấy trong lòng bà ta chắc chắn có đứa con gái này.
Nói sao đó cũng là máu thịt tách ra từ cơ thể bà ta, mẹ con liền tâm!
“Theo kế hoạch ban đầu, nhất định phải đưa con bà ra khỏi tàu, nhưng kế hoạch không theo kịp thay đổi bất ngờ, quả thực Khô Lâu Hội xử lý chuyện này chưa tốt, tôi sẽ phản ánh với cấp trên về chuyện phải hi sinh con gái bà.
Chuyện đã đến nước này, Khâu Anh, nén bi thương đi.” Người đàn ông trung niên an úi nói.
Ông ta nói tiếp: “Yên tâm, chuyện này kết thúc thì cấp bậc của bà sẽ được tăng lên, những thứ bà nên nhận được ắt sẽ nhận được.”
Khâu Anh miễn cưỡng gật đầu, sau đó loạng choạng rời khỏi văn phòng.
...!
Trên đại dương mênh mông.
Bọt nước bắn tung tóe, Lâm Mộc ôm Trần Uyển Nhi lao lên mặt biển.
Uy lực của vụ nổ ban nãy khiến Lâm Mộc cảm thấy khiếp đảm.
Ngay khi anh tưởng mình sẽ bỏ mạng nơi này, sợi dây chuyền