Lâm Mộc Báo Thù

462: “không Đồng Ý Anh Muốn Chết”


trước sau


Vút! Jack vừa nói xong, đang muốn biến hình, nhưng không đợi anh ta có thêm bất kỳ động tác gì thì Trần Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt anh ta.

Bốp! Ngay sau đó, Trần Hạo dùng một nắm đấm đấm vỡ đầu anh ta!
Những người còn lại của Hắc Ám Giả đều cảm thấy hỗn loạn!
Phần lớn bọn họ đều trải qua quá trình cải tạo sơ cấp, so với người thường, bọn họ đã cường đại đến mức không thể nào tưởng tượng được!
Không ngờ rằng hôm nay đến nước Hoa, bọn họ mới được chứng kiến cái gì mới được gọi là yêu nghiệt chân chính.

Advertisement
Tên này phải chăng là do Ma Vương phái tới để trừng trị đám ma quỷ bọn họ?
Khi mọi người còn đang khiếp sợ và khó hiểu.

Thân hình Trần Hạo đã loé lên giống như một tia chớp, chỉ trong nháy mắt, bốn phía vang lên hàng loạt tiếng kêu rên, chẳng mấy chốc đã hạ gục bảy, tám tên Hắc Ám Giả.

Chỉ còn lại hai gã Hắc Ám Giả đã đánh mất dũng khí chống cự, run rẩy nhìn cảnh tượng trước mắt, hai người họ liếc nhìn nhau rồi liều mạng chạy trốn.


Ai ngờ, bọn họ vừa mới di chuyển được một chút, Trần Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt.

“Các người muốn đi à!”
Bốp bốp!
Khi nói chuyện, Trần Hạo đồng thời xoay người lại, đá ra liên tiếp hai phát, khiến cho hai người kia ngã lăn ra như hai quả bầu đất!
Một đám người của Hắc Ám Giả hò hét mà đến, giờ phút này đều nằm lăn lóc trên mặt đất, vô cùng hoảng sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Trần Hạo quá cường đại, cường đại đến mức khiến cho người không thể nào tin được.

Những người này đều là thành viên của Hắc Ám Giả, đi ra từ trong gió tanh mưa máu, thấy Trần Hạo ra tay, bọn họ đã nhận thức rõ ràng, Trần Hạo không chỉ cường đại hơn bọn họ một chút, nếu như muốn giết chết bọn họ, anh chỉ cần cử động một ngón tay thôi là đã đủ rồi.

Đối nghịch với người như thế này, chẳng khác nào là tự tìm đường chết.

Trần Hạo chậm rãi bước đến bên cạnh Tony, kẻ đang nằm trong hố, một nửa mặt của anh ta đã bị dập nát và cũng đã từ hình dáng khổng lồ biến trở về dáng vẻ bình thường.

“Nói, vì sao Hắc Ám Giả các người lại đến nước Hoa?”, Trần Hạo lạnh lùng hỏi.

“Mày đừng có mà mơ tưởng, tao sẽ không nói! Dám đụng đến người của Hắc Ám Giả bọn tao, có bản lĩnh thì mày giết tao đi, sẽ có người đến báo thù cho bọn tao, mày…sẽ chết không có chỗ chôn!”, Tony ngoan độc nhìn chằm chằm Trần Hạo.

Trần Hạo bình tĩnh nói: “Ngu xuẩn! Anh cho rằng anh không nói thì tôi sẽ không có biện pháp nào khác sao?”
Dứt lời, ánh mắt Trần Hạo dừng lại trên đầu Jack: “Đừng giả vờ nữa, anh được ghép gen của con gián, có hai cái đầu, sao có thể chết được?”
Nghe được những lời này, đám người Hắc Ám Giả vô cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng, bọn họ là thành viên của Hắc Ám Giả, loại gen cải tạo mà bọn họ được ghép vào đều là tuyệt mật.

Cho dù là đồng đội vô cùng thân thiết cũng không được phép biết về điều này.


Mà Trần Hạo vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra Jack được ghép gen gián?
Thật hay giả?
Ánh

mắt của đám người Hắc Ám Giả đều tập trung nhìn về phía cái đầu bị vỡ của Jack.

Quả nhiên, Trần Hạo vừa nói xong, tên này đã cử động, dùng hai tay ghép lại cái đầu đã bị vỡ, sau đó quay người nhìn về phía Trần Hạo.

“Anh…anh làm sao biết được chuyện này?”, Jack hỏi.

Trần Hạo cười lạnh nói: “Chút thủ đoạn nho nhỏ này sao có thể qua mắt được tôi? Tôi không chỉ biết anh được ghép gen con gián, còn biết cái tên thích ra vẻ này được ghép gen gấu lớn, hơn nữa, từng người cải tạo gen đứng ở đây tôi đều biết rõ là được ghép gen gì, biết được những điều này, tôi có thể làm ra những chuyện gì, chắc hẳn là tôi không cần phải nói chi tiết ra đâu nhỉ?”
Jack nhìn chằm chằm Trần Hạo, anh ta không nhịn được mà run rẩy sợ hãi, giờ phút này, anh ta đã vô cùng sợ hãi Trần Hạo rồi.

Đúng là người cải tạo rất cường đại, nhưng cũng không phải là hoàn mỹ.

Mỗi người cải tạo đều có nhược điểm riêng, giống như Jack, nếu như không phá huỷ hai cái đầu của anh ta, Jack sẽ là người bất tử!
Nếu như Trần Hạo biết chính xác những người ở đây được ghép gen gì, chẳng khác nào biết được điểm yếu chết người của bọn họ.

Tony đang nằm sấp trên mặt đất nghe được lời nói này của Trần Hạo cũng không tự chủ được mà bắt đầu sợ hãi.

Anh đảo mắt nhìn Jack nói: “Đem cái gì mà nước tiên anh vừa chuẩn bị đút cho những người còn lại đi!”
“Đây…”

“Không đồng ý? Anh muốn chết?”, Trần Hạo cười xấu xa nói.

Jack run lẩy bẩy cầm nước thuốc đút cho những người còn lại.

Có người muốn chống cự, Trần Hạo chỉ tuỳ ý vung tay một cái đã đấm nát vụn một người của Hắc Ám Giả: “Ai không nghe lời, sẽ có kết cục như thế này!”
Mà giờ phút này, Mễ Quả Quả ở bên cạnh đã hoảng sợ đến ngây người.

Lúc trước ở trong tiểu đội, Trần Hạo đã thể hiện ra trình độ võ thuật yêu nghiệt của bản thân, nhưng khi đó, anh chỉ đơn giản là đánh bại đối thủ mà thôi, khác hẳn với cảm giác rung động khi đánh đám người Hắc Ám Giả cường đại này thành mảnh vụn như lúc này.

Ừng ực! Nhìn thấy Trần Hạo tuỳ ý đánh chết một đồng đội của mình, tốc độ uống thuốc của những kẻ còn lại cũng nhanh hơn, dù sao uống thuốc này cũng không chết người.

Rất nhanh sau đó, nước thuốc đã được đút cho tất cả mọi người, chỉ còn lại Jack và Tony đang nằm trên mặt đất không thể nào nhúc nhích.

Trần Hạo đảo mắt nhìn Jack: “Còn anh?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện