Lâm Mộc Báo Thù

“Không thành vấn đề.”


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Người anh em Lâm Mộc, kẻ đánh bại tôi nói tôi có thể tìm thêm người giúp đỡ, hai đấu một, anh ta nói vậy rõ là sỉ nhục tôi mà, chê tôi quá yếu, có gọi thêm người cũng không thể thắng anh ta.” Lăng Hiên nói.  

Anh ta nói tiếp: “Tôi không tin hai đấu không lại một! Cho nên tôi muốn tìm người anh em Lâm Mộc liên thủ rồi đánh một trận với kẻ kia.”   

“Người anh em Lâm Mộc, ngoài anh tôi không có bạn bè nào khác ở liên minh, cho nên chỉ có thể nhờ anh giúp thôi!”   

Advertisement

Lâm Mộc nghe vậy, đành nói: “Được, vậy để tôi thử sức.”   

Nếu hai người đã là bạn bè, Lăng Hiên có việc cần nhờ, anh cũng đâu tiện từ chối.  

Hơn nữa đối phương còn áp chế cảnh giới về cùng một trình độ với bên anh, chắc có thể đấu một trận rồi.  

Lâm Mộc cũng mong muốn được thực chiến.  

Thực chiến nhiều mới trau dồi thêm kinh nghiệm.  

Tiến vào Thượng Võ Các, Lâm Mộc phát hiện nơi này có ba võ đài.  

Hai trong số đó đã có rất nhiều người vây xem thi đấu.  

Lăng Hiên đưa Lâm Mộc đến võ đài còn lại. Nơi nãy cũng có hai mươi đến ba mươi người rồi.  

Lâm Mộc nhận ra một người quen trong đám người kia – Thanh tra Lỗ.  

“Thanh tra Lỗ, người cùng tác chiến với tôi tới rồi.” Lăng Hiên nói.  

“Ồ, đây chẳng phải Tiểu sư đệ của Thẩm Trạch Thiên sao?” Thanh tra Lỗ nhìn Lâm Mộc hỏi.  

“Là tôi.”
Lâm Mộc bình tĩnh đáp.  

Lăng Hiên lập tức nói: “Lâm Mộc, người đánh bại tôi chính là người đàn ông tóc ngắn đứng cạnh Thanh tra Lỗ, là Thành viên Liên minh đặc cấp, thực lực Linh Phách Cảnh trung kỳ, đương nhiên khi lên võ đài anh ta sẽ áp chế cảnh giới xuống Linh Phách Cảnh sơ kỳ.”   

Lâm Mộc khẽ gật đầu.  

Thanh tra Lỗ nói: “Cao Thạch, đây là tân binh mới vào liên minh đấy nhé, dù một đấu hai chắc cậu cũng dễ dàng dành phần thắng nhỉ?”  

“Anh Lỗ, nhất định không vấn đề gì rồi!” Thành viên Liên minh đặc cấp tên Cao Thạch kia vỗ ngực tự tin.  

“Đi đi, đặc biệt là cậu Lâm Mộc kia, cậu ta là Tiểu sư đệ của Thẩm Trạch Thiên, tôi với Thẩm Trạch Thiên lại là chỗ quen biết, cậu thay tôi ‘chăm sóc’ cậu ta nhiều chút nha.  ” Thanh tra Lỗ cười nói.  

“Không thành vấn đề.” Cao Thạch đồng ý.  

“Ồ, anh ta là Lâm Mộc, người kiên trì hai tư giờ trong Nhãn Trấn đó ư?” Những người đứng xem nhìn về phía Lâm Mộc.  

Ngày Lâm Mộc tiếp nhận khảo nghiệm, không ít người đứng chứng kiến.  

Chuyện này cũng được lan truyền ồn ào xôn xao trong liên minh.  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện