Lạc Thần Cốc cách Lăng Dương không xa, chỉ có một trăm km.
Sau khi máy bay hạ cánh ở Thành phố Lăng Dương, Đoàn thám hiểm lại đi xe ô tô tới Lạc Thần Cốc.
Đi được hai giờ, phía trước hoàn toàn không có đường đi, cho nên Đoàn thám hiểm lại xuống xe để đi bộ.
Advertisement
Trên đường.
“Đây là bản đồ bên trong Lạc Thần Cốc, mọi người truyền tay cho nhau nhé!” Liễu Vô Song lấy một xấp bản đồ giao cho các thành viên.
Lăng Hiên vừa đi vừa nói: “Người anh em Lâm Mộc, chắc hẳn anh cũng hồ nghi tại sao tôi lại được ghi tên trong danh sách lần này nhỉ?”
“Ừ, không giấu gì anh, quả thực tôi có hơi hồ nghi.” Lâm Mộc nhìn Lăng Hiên nói.
Lăng Hiên cười: “Chúng ta là bạn bè nên tôi nói thật cho anh biết, đúng là tôi dựa vào mối quan hệ để được tham gia Đoàn thám hiểm, khi trước Mục nghị trưởng là Tu hành Giả trong môn phái chúng tôi, lần khám phá Di tích cổ này, mỗi Nghị Trưởng được đề cử một người, dưới sự giúp đỡ của ba tôi và Mục nghị trưởng, tôi đã được ghi tên vào danh sách!”
“Hóa ra là vậy!” Lâm Mộc vỡ lẽ.
Xem ra Lăng Hiên không hề lo sợ tị hiềm điều tiếng về việc nhờ mối quan hệ của mình.
“Đúng rồi Lâm Mộc, mấy ngày trước tôi đã tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!” Lăng Hiên nói.
“Vậy chúc mừng anh!” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc không hề thấy bất ngờ
trước tin tức này, bây giờ Huyết Tinh ra đời, anh đã sớm đoán được mô hình của giới tu hành sẽ sớm thay đổi, tốc độ tu luyện của mọi người chắc chắn sẽ nhanh hơn khi trước rất nhiều.
Với thân thế của Lăng Hiên, anh ta chắc chắn không thiếu tài nguyên ở liên minh, cho nên anh ta lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chẳng có gì là lạ.
Chẳng mấy chốc, bản đồ đã tới tay Lâm Mộc, anh quan sát kỹ nội dung.
Lâm Mộc phát hiện ra có một số cấm khu trên bản đồ.
Thậm chí còn ghi chú rõ những cấm khu này rất nguy hiểm.
Thám hiểm Lạc Thần Cốc được liên minh đánh giá là phù hợp với người mới. Bởi vì liên minh đã khám phá hoàn toàn, nơi nào an toàn, nơi nào nguy hiểm đều rõ mồn một, cho nên không cần lo lắng quá trình thám hiểm sẽ phát sinh bất trắc gì.
Xem xong, Lâm Mộc đưa cho Lăng Hiên.
Sau khi đi bộ chừng một giờ.
Đoàn thám hiểm đi tới trước một vách đá.
Liễu Vô Song nói: “Mọi người, thung lũng bên dưới vách đá chính là Lạc Thần Cốc, chúng ta tới nơi rồi.”