Sau đó chủ tịch Mai cùng với đạo trưởng Hoàng bước nhanh ra khỏi cửa, đi thẳng vào quán bar Lãng Mạn.
Trên tầng hai của Quán bar Lãng Mạn.
Sau khi Nhãn Kính Xà liên lạc giúp Lâm Mộc xong, liền cầm lấy một chai rượu ngon cất giữ từ lâu đưa cho Lâm Mộc.
Nhãn Kính Xà còn nói rằng cô sẽ mời mấy người đẹp của quán bar Lãng Mạn đến uống rượu cùng Lâm Mộc, nhưng lại bị Lâm Mộc từ chối.
Sau năm năm tu luyện trên núi, Lâm Mộc cũng tu luyện tâm tư, anh cũng đã nhìn thấu mấy loại chuyện này.
Lâm Mộc vừa uống vừa chờ.
Sau khoảng nửa giờ.
Một người đàn ông trung niên mập mạp với nụ cười tươi bước vào văn phòng của Nhãn Kính Xà, phía sau còn có đạo trưởng Hoàng.
Chủ tịch Mai vừa vào đã nhận ra Lâm Mộc ngay, anh chính là kẻ đã bắt cóc Tôn Thượng Minh ở Thục Nhã Trại ngày đó!
"Lâm cao nhân, tôi là Mai Dụ, thật may mắn khi được cậu mời!"
Chủ tịch Mai nở nụ cười nịnh nọt, rồi nhanh chóng lấy lòng Lâm Mộc.
Là người đứng thứ tám trong danh sách những người giàu có ở Giang Nam, lúc này anh ta không còn vẻ kiêu ngạo thường thấy khi ở bên ngoài mà thay vào đó là sự lo lắng, kính trọng và sợ hãi như một học sinh tiểu học nhìn thấy giáo viên của mình.
Đạo trưởng Hoàng cũng vội vàng tiến lên: "Đạo sư Lâm Mộc, chúng ta đúng là có duyên gặp lại."
Là các người sao?"
“Chủ tịch Mai, lúc trước khi tôi bắt cóc Tôn Thượng Minh, ông cũng có mặt phải không?” Lâm Mộc kinh ngạc nhìn ông ta.
Lâm Mộc cũng có chút ấn tượng với anh ta.
“Đúng, đúng, tôi đúng là vinh hạnh khi được Lâm cao nhân nhớ tới.” Chủ tịch Mai cười đáp.
“Chủ tịch Mai, ngồi đi.” Lâm Mộc vẫy tay ra hiệu.
"Được! Cám ơn Lâm cao nhân." Chủ tịch Mai nói xong liền ngồi xuống đối diện Lâm Mộc.
“Lâm cao nhân, không biết tại sao cậu lại chủ động mời tôi tới đây, có chuyện gì sao?” vẻ mặt Chủ tịch Mai có hơi căng thẳng.
Trong lòng anh ta vẫn chưa có sự chuẩn bị, cũng không biết Lâm Mộc tìm anh ta là có mục đích gì.
"Tôi tìm đến ông là vì muốn bàn chuyện hợp tác với ông.
Nghe nói ông đứng thứ tám trong danh sách phú nhị đại ở Giang Nam, đã kinh doanh rất nhiều năm ở Giang Nam rồi." Lâm Mộc nói.
“Thành tích của tôi không có gì đáng nói trước mặt Lâm cao nhân cả đâu, không biết Lâm cao nhân muốn hợp tác kẻ hèn mọn như tôi thế nào đây?” Chủ tịch Mai càng thêm căng thẳng.
Chủ tịch Mai đang nghĩ, không phải Lâm Mộc sẽ bắt ông ta đưa cho anh một khoản tiền đấy chứ?
Nếu Lâm Mộc thật sự muốn làm như thế, vậy thì ông ta cũng chỉ có thể chấp nhận.
"Ông đừng căng thẳng, tôi không gây phiền phức cho ông đâu.
Nhà họ Tôn vừa mới thất thủ.
Nhà họ Tôn lại có nhiều tài sản và cơ sở kinh doanh ở Giang Nam.
Tôi muốn ông tiếp quản công việc của Nhà họ Tôn." Lâm Mộc nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc mất rất nhiều thời gian mới có thể tiêu diệt Nhà họ Tôn, nên đương nhiên tất cả các công việc kinh doanh của Nhà họ Tôn, Lâm Mộc không thể giao lại cho giới kinh doanh của Giang Nam được.
Đây là chiến lợi phẩm Lâm Mộc đáng được nhận, nên Lâm Mộc phải tìm cách để có được nó.
Chủ tịch Mai nghe Lâm Mộc nói như vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, thì ra là vì chuyện này.
"Lâm cao nhân, Nhà họ Tôn kinh doanh rất rộng rãi, bây giờ Nhà họ Tôn đã thất thủ, tất cả các ông chủ ở Giang Nam nhất định sẽ nhảy dựng lên muốn ăn tươi nuốt sống Nhà họ Tôn, do có quá nhiều người nên cho dù chúng ta đi cướp cũng chỉ có thể giành được một phần mà thôi.” Chủ tịch Mai bất lực nói.
Chủ tịch Mai vốn đã nảy sinh ý định cướp công sau khi biết tin Nhà họ Tôn đã bị tiêu diệt.
Lâm Mộc bình tĩnh nói: "Thông qua Nhãn Kính Xà, tôi có thể nói với toàn bộ các doanh nghiệp ở Giang Nam rằng những người muốn lật đổ nhà họ Tôn muốn thông qua ông để cướp đi những mối kinh doanh của nhà họ Tôn.
Tôi nghĩ nếu những lời này được tung ra thì sẽ có không ít người sẽ dám cướp doanh nghiệp Nhà họ Tôn để lại.
"
Dù sao Lâm Mộc cũng có thể tiêu diệt cả Nhà họ Tôn, giới kinh doanh Giang Nam nhất định sẽ sợ một nhân vật huyền bí như Lâm Mộc, chỉ cần Lâm Mộc lên tiếng, ai dám gắp thức ăn trong miệng Lâm Mộc chứ? Nhà họ Tôn chính là một ví dụ!
Hai mắt Chủ tịch Mai sáng lên, anh ta thề: "Lâm cao nhân, nếu như cậu có thể tạo ra gió, tôi tin rằng mình có thể thôn tính được doanh nghiệp Nhà họ Tôn!"
"Chủ tịch Mai, tôi sẽ không để ông phải thiệt thòi đâu, sau khi ông đã lấy được hết doanh nghiệp của