Trong lúc Alex và mọi người đang chuẩn bị bước vào hành động, phía bên kia, tại Washington, Alexander Piere nhậc được thông báo khẩn từ Rumlow rằng Captain và đồng bọn đã bị Natasha cứu đi, hắn lập tức nhận ra điều bất thường, Alex đã tham gia vào vụ này.
Thế là, không còn trần chờ gì nữa, Piere trực tiếp sử dụng mệnh lệnh tối cao của người đứng đầu, khởi động Project Insight !
The Triskelion, Tổng hành dinh của S.H.I.E.L.D
Mọi nhân viên và đặc vụ đều giống như những ngày khác, mỗi người đều bận rộn với phần công tác riêng của mình.
Nhưng bọn họ đều không biết rằng, hôm nay chính là buổi làm việc cuối cùng của họ tại đây, và cũng là ngày cuối cùng mà Triskelion tồn tại.
Bởi vì, đúng lúc này, thời khắc vẫn đang bình tĩnh lập tức bị phá vỡ.
Giọng nói của Captain America Steve Rogers đột nhiên vang lên khắp mới nơi trong trụ sở thông qua hệ thống âm thanh, truyền vào lỗ tai của từng người
[“Tất cả đặc vụ S.H.I.E.L.D chú ý, tôi là Steve Rogers ! Các bạn hẳn đã nghe nhiều về tôi trong mấy ngày qua.
Thậm chí có người đã được lệnh truy bắt tôi.
Nhưng tôi nghĩ đã đến lúc các bạn biết sự thật....S.H.I.E.L.D không như chúng ta vẫn nghĩ, nó đã bị Hydra kiểm xoát.
Alexander Pierce là kẻ cầm đầu”]
Nội bộ S.H.I.E.L.D lập tức xôn xao, trên khu vực Hội đồng bảo an, tất cả các Thượng nghị sĩ đều không hẹn mà nhìn về phía Pierce, trong con mắt tràn đầy hòa nghi.
Mà các phần tử Hydra rất nhanh tiếp vào mệnh lệnh cấp trên, đi tới phòng phát thanh ý định ngăn cản Steve tiếp tục lên tiếng.
Bên trong phòng chỉ huy tác chiến, Sharon Carter đang ở chỗ này làm việc, nghe được giọng nói của thần tượng hồi nhỏ, lập tức ngẩng đầu vểnh tai nghiêm túc lắng nghe, cô cũng một mực tin tưởng vững chắc rằng Captain America sẽ không thể nào là tội phạm.
[“Đội S.T.R.I.K.E và nhân sự của Insight cũng là người Hydra.
Tôi không rõ còn bao nhiêu nữa, nhưng tôi biết chúng đang ở trong toàn nhà này.
Chúng có thể đang đứng bên cạnh bạn.
Chúng sắp đạt được mục đích.
Quyền kiểm soát tuyệt đối.
Chúng đã bắn Nick Fury, và sẽ không dừng lại ở đó.
Nếu hôm nay các bạn phóng những chiếc tàu bay đó, Hydra sẽ có thể giết bất cứ ai cản đường chúng.
Trừ khi chúng ta ngăn chúng lại...”]
Bài phát biểu của Steve vẫn còn tiếp tục, mà bên ngoài, đội S.T.R.I.K.E và đám binh lính Hydra đã chuẩn bị tiếp cận nơi này.
Cảm nhận được tình huống, Alex lập tức đi ra khỏi phòng phát thanh, bình tĩnh đứng sẵn ở trước cửa, trên tay hắn hiện lên một quả cầu màu đen, sau đó nó nhanh chóng biến thành một thanh kiếm sắc bén.
Phía đối diện, đám binh lính nhìn thấy Alex đứng đó, trong tay còn cầm một thanh vũ khí, không nói nhiều lời, trực tiếp giơ súng lên bóp cò.
Alex chậm rãi tiến về phía trước, nhẹ nhàng lách người né tránh hoặc vung vẩy thanh kiếm ngăn cản lại những viên đạn đang bắn tới, bước chân đi bộ nhàn nhã vào giữa vùng vây địch nhân, thoải mái chém giết.
Bình thường, hắn có thể đơn giản bật lên Sharingan, dùng ảo thuật làm hôn mê bọn chúng.
Nhưng ngày hôm này, bởi vì đám người Hydra này trong tay đã dính rất nhiều máu của người vô tội, Alex không ngại ngần mà đại khai sát giới.
Dưới lưỡi kiếm màu đen sắc bén liên tục được chém ra, được vung lên, đám lính thành viên đội S.T.R.I.K.E tựa như những miếng thịt mỡ biết đi, không có bất cứ khả năng chống cự nào, chết ngay tại chỗ.
Giải quyết xong, Alex lẳng lặng đứng đấy chống thẳng thanh kiếm xuống mặt sàn, tiếp tục nghe lấy những lời thuyết giảng của Steve, trông hắn lúc này giống hệt như Heimdall, một pho tượng chiến binh không thể đánh ngã, chờ đợi để ngăn cản bất cứ kẻ địch nào dám tiến tới.
[“Tôi biết mình đang đòi hỏi rất nhiều, nhưng cái giá của sự tự do rất đắt, luôn là như vậy...Và đó là cái giá mà tôi sẵn sàng trả.
Cho dù tôi có là người duy nhất..nhưng tôi tin là mình không đơn độc !”]
Steve kết thúc bài phát biểu, Alex từ khuôn mặt lạnh lụng liền hơi nhếch lên khóe môi, mỉm cười.
Bạn hắn luôn như vậy, luôn nói những lời thật tâm từ sâu bên trong lòng, mà không cần phải viết sẵn từ trước hay gì cả.
Nhưng chính từ nhữn điều ấy, để cho Alex luôn tôn trọng, luôn yêu quý lấy người chiến hữa đã từng vào sinh ra tử với mình.
Mà sau những lời của Captain America, ngoài trừ những thành viên Hydra, tại S.H.I.E.L.D, tất cả mọi người cũng bắt đầu tràn đầy nhiệt huyết sôi trào.
Bọn họ đã bắt đầu tin tưởng lấy người đội trưởng gương mẫu, bỏ qua những lời dối trá của Alexander Pierce.
Thời gian qua, lệnh truy nã mà Pierce phát ra để cho rất nhiều người bức xúc, nhưng tất cả bị lão ta trấn áp xuống, nỗi uất ức của họ chỉ có thể dấu ở trong lòng.
Tuy nhiên, giờ đây đội trưởng của họ đã quay trở về, tất cả những cảm xúc lo lắng sợ hãi đó cuối cùng cũng tan biến đi, thay vào đó là sự xúc động, sự nhiệt huyết và nỗi bất mãn bắt đầu được phát tiết ra.
Bởi vì anh hùng của họ đã trở về !
Thế nhưng, Hydra vẫn còn đó, chưa hề mất đi.
Rumlow nhanh chóng mang người chạy tới phòng điều khiển, ra lệnh cho nhânh viên kỹ thuật cấp dưới: “Tiến hành quy trình phóng.
Cho tàu bay lên ngay !”
Nam nhân viên trẻ tuổi dưới áp lực cực lớn của Rumlow, há miệng run rẩy, quay đầu nhìn hắn một cái, tiếp đó liền không dám nhúc nhích.
Thấy vậy, ánh mắt Rumlow dần sắc bén lên, tăng mạnh âm lượng hỏi
“Có vấn đề gì sao ?”
“Im sorry...” Nam nhân viên vẫn tiếp tục run lẩy bẩy, nhưng giống như đã làm ra được quyết định, hít sâu một hơi, chắc nịch đáp lại, “Tôi sẽ không phóng tàu.
Lệnh của Captain Rogers !”
Nghe vậy, Rumlow lập tức rút ra khẩu súng, chỉa thẳng vào đầu nam nhân viên.
Hành động này một lần nữa khiến cậu ta run rẩy không ngừng
“Mau tránh ra !”
Ngay lúc này, ở phía gần đó, Sharon Carter bước nhanh tới, đồng thời cũng trực tiếp rút ra một khẩu súng, cò được lên sẵn, hướng thẳng về phía Rumlow
“Như anh ấy vừa nói...Lệnh của Captain Rogers !”
Xung quanh, đặc vụ của S.H.I.E.L.D giống hệt như vậy, nhao nhao rút súng ra, cùng với số ít thành viên đội S.T.R.I.K.E mà Rumlow mang tới rơi vào thế rằng co.
“Cô chọn nhầm phe rồi đặc vụ” Vừa đáp lại một câu, Rumlow vừa dí sát súng vào đầu nam nhân viên.
“Còn tùy vào chỗ tôi đứng” Sharon cũng không sợ hãi rụt rè gì cả, vẫn giữ nguyên tư thế sẵn sàng tấn công của mình, mặt lạnh lùng nhắc nhở một câu.
Nhận thấy tình huống xung quanh bất lời cho bên mình, Rumlow khôn khéo thu súng lại, làm ra bộ dáng muốn đầu hàng.
Tiếp đó, nhân lúc mọi người có chút mất cảnh giác, hắn nhanh chóng từ bên đùi rút ra một con dao găm, trực tiếp vung tới làm bị thương tay của Sharon, khiến