“A...”
Đầu truyền đến từng cơn đau đớn, khiến cho Natasha cảm thấy giống như có một con gì đó đang ở bên trong đầu mình, không ngừng gặm nhấm.
Bất quá, cơn đau cũng không thể nào khiến cô mất đi cảnh giác với hoàn cảnh xa la xung quanh.
Chiếc giường với đệm chăn mềm mại, trần nhà màu trắng, còn có...một cỗ mùi thơm truyền đến.
Đột nhiên cô từ trên giường ngồi dậy, nhìn chung quanh phòng ngủ không có bóng người, không khỏi nhíu mày.
“Mình nhớ là, hình ảnh cuối cùng là lốp xe bị bắn nổ, sau đó ngã văng ra đường, bất tỉnh hay sao ? Tại sao lại ở nơi này ? Đây là đâu ?”
Hàng loạt nghi hoặc sinh ra.
“hítttt..” Có lẽ là do vận động quá mạnh, vết thương trên người cô lập tức truyền tới đau đớn.
Lúc này, cô nhanh chóng kiểm tra toàn bộ cơ thể của mình một lần từ trên xuống dưới, mới phát hiện ra rằng, tất cả vết thương từ cuộc truy đuổi vừa rồi đều đã được xử lý qua.
Đầu, chân, cánh tay...!Hơn nữa, cách thức băng bó giống y hệt một nhân viên y tế chuyên nghiệp.
Xem như một gián điệp sát thủ vô cùng xuất sắc, căn cứ vào đủ loại tin tức với chi tiết xung quanh, Natasha nhanh chóng nắm giữ tình huống và vị trí của mình.
“Mình được cứu? Là ai ? Vì cái gì ?”
Đúng lúc này, bên ngoài phòng ngủ truyền đến một tiếng bước chân.
Có người !
Ngay lập tức Natasha nhanh chóng nằm lại trên giường, giả bộ chưa hề có chuyện gì phát sinh qua, tiếp tục giả vờ ngủ.
Ngay lúc cô vừa nhắm chặt hai mắt, chậm lại nhịp tim, cửa phòng ngủ bị mở ra.
Trên tay Alex bưng một bát cháo, bước vào bên trong.
Hắn liếc qua Natasha vẫn còn đang nằm trên giường, sau đó cầm bát cháo để lên chiếc bàn ngay cạnh đầu giường.
“Nếu như đã tỉnh lại, thì ngồi dậy ăn chút cháo đi...”
Natasha còn đang nghĩ đợi đối phương đến gần một chút sau đó khống chế, nhưng khi nghe được câu nói vừa rồi, cô lập tức chấn kinh.
Không rõ đối phương dùng phương thức gì mà có thể biết cô đã tỉnh lại.
Đã như thế, không có quá nhiều lựa chọn, Natasha mở ra hai mắt, vừa ngồi dậy vừa bí mật đưa tay tới bên hông, định cầm lấy khẩu súng lục.
Nhưng mà, khiến cô bất ngờ là bên hông trống rỗng !
Còn không đợi cô phản ứng lại, liền nghe được âm thanh hài hước của Alex:
“Cô tìm thứ này ư ?”
Chỉ thấy đang đứng gần đó, Alex rút từ bên hông ra một khẩu súng lục, mỉm cười nhìn cô.
Natasha vừa nhìn một cái đã nhận ra lại lịch của khẩu súng, đáng lẽ ra nó phải nằm ở bên hông của mình nhưng bây giờ đã trong tay đối phương.
Không chỉ thế, cô còn ngay lập tức nhận ra lai lịchy của đối phương, Người đàn ông trẻ tuổi đang đứng trước mắt cô, chính là người mà hai tuần trước cô đã gặp mặt.
Khi đó cô đụng trúng người hắn, hắn còn ôm lấy eo cô.
Bằng tất cả những điều này, khiến trong lòng của Natasha tràn ngập sự cảnh giác.
— QUẢNG CÁO —
Cô dùng đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm Alex, từng câu từng chữ hỏi: “Kto ty ? ( Who r u ? )”
Alex nghe vậy liền mỉm cười, dùng tiếng Nga lưu loát của mình trả lời: “Tôi là ai...!Tên của tôi là Uchiha Itachi”
Natasha nghe vậy liền nhíu mày, dùng thanh âm lạnh lùng đáp lại
“Ngươi là người Nhật ? Ta nhìn hình dáng của ngươi cũng không hề giống ! Ngươi rốt cuộc là ai ?”
Nghe vậy, Alex không lập tức đạp lại, mà kéo chiếc ghế gần đó ngồi xuống, vắt chéo hai chân, sau đó dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn thằng vào Natasha.
“Đầu tiên, tôi xin giới thiệu một chút, tôi gọi là Andrian Berezutski, người đã cứu cô.
Tôi là một đặc vụ bí mật, về phần thuộc tổ chức nào, bây giờ cô chưa cần thiết phải biết !”
“Đến nỗi, vì sao cô lại ở đây, là bởi vì lúc cô nằm bất tỉnh ở trên đường cao tốc tôi đã đem cô mang về nơi này.
Đây là phòng ngủ của tôi, nhà của tôi”.
Một phen giải thích đơn giản, nhìn Natasha vẫn y như cũ ngồi im trên giường, dùng ánh mắt lạnh lùng cẩn thận nhìn mình, Alex hỏi lại: “Bây giờ, cô còn nghi vấn gì sao ?”
Tựa hồ chờ Alex nói ra lời này, Natasha lập tức hỏi:
“Vì sao lại cứu ta ?”
“Oh..
Đây là một câu hỏi rất hay !”
Alex cười cười, dùng một “fucking eyes of love” nhìn Natasha, nói: “Oh babe! Từ lần trước tôi gặp em tại nhà hát kịch, tôi đã bị hấp dẫn bởi đôi mắt tràn đầy vẻ thần bí của em !”
“Không thời khắc nào mà tôi không nghĩ đến em..”
“Cho nên, lúc tôi nhìn thấy em bị đuổi giết, trong lòng tôi không kìm nén được sự lo lắng, đi theo !”
“Khi tôi tới đường cao tốc, mới phát hiện ra ở đó đã trở thành một mảnh hỗ độn, những người đuổi theo em đã toàn bộ chết hết..”
“Còn em thì nằm bất tỉnh ở gần đó..”
“Kế tiếp như thế nào, em cũng biết rồi đó..!”
Sau khi nói xong, Alex nhìn vẻ “ U mocking me ?” của Natasha liền đành thờ dài, “Haizz..!”
Dùng kỹ thuật diễn xuất vụng về này trước mặt Natasha, đơn giản giống như đang “múa rìu qua mắt thợ” !
“Nói thật, để tôi giả bộ một tên sát nhân lạnh lùng thì tôi diễn rất xuất sắc, chứ còn để tôi giả bộ một thằng con trai ga lăng, đào hoa đi tán gái thì...!look like an idiot !” ( Cái này là thật,, các bạn cứ nghĩ tới Itachi lúc nằm vùng ở Akatsuki thì sẽ thấy, trước mặt em trai mình yêu thương nhất còn giả vờ ghét bỏ em trai mình được @@ )
Một mặt bất đắc dĩ, Alex đành nói thật
“All right, thực ra trên người cô có thứ tôi muốn !”
“Đồ vật gì ?”
“Tình báo !” Nói xong, Alex nghĩ nghĩ gì đó, lại nói thêm: “Tất cả tình báo liên quan tới Red