Sáng hôm sau, Alex dậy khá muộn.
Đêm qua hắn không tiếp tục ngồi tinh luyện charka hay tu luyện hấp thụ năng lượng tự nhiên, cả buổi chiều và tối hợp sức với Tony chế tạo bộ giáp, đủ khiến Alex cảm thấy có chút mệt mỏi.
Từ giường ngồi dậy, Alex theo thói quen hô: “Good Morning Jarvis !”
“Good Morning Mr.
Alex, bây giờ là 8.30, nhiệt độ hôm nay là 84,2 °F, hướng gió....hôm nay ngài có dự định gì không ?”
“Hm..no, ở nhà mà thôi.
Tony đang ở đâu ?”
“Mr.Stark đang ở dưới garage tầng hầm, Sir !”
Vừa mới đi vào phòng nghiên cứu, Alex đã thấy Tony đang đeo vào hai bộ giáp chân, bắt đầu tiến hành thử nghiệm.
“Ok, Khởi điểm, nửa mét dưới điểm trung tâm”
“Hô...Dummy, tìm ánh sáng đi.
Lùi lại phòng ngừa hỏa hoạn and..u, quay đi” Tony ra lệnh cho hai cánh tay máy móc mà hắn sáng tạo.
“Tôi nghĩ anh nên lắp thêm hệ thống cân bằng phản lực ở hai tay, nếu như không muốn trên người anh có thêm vết bầm “đáng yêu” nào” Alex hài hước nhắc nhở.
“Dont worry, ok, khởi động hện thống điều khiển bằng tay, chúng ta sẽ bắt đầu tốt đẹp và dễ dàng, tăng 10% lực đẩy để nâng lên, and 3..2..1..” Tony vừa nhún nhảy hai chân vừa lẩm bẩm.
Xì...bịch...!
Quả nhiên, không nghe lời nhắc nhở của Alex, vẫn y như trong nguyên tác, Tony và cái trần nhà có một lần tiếp xúc thân mật, không những thế, còn hứng chịu một lần “xì khói” từ Dummy.
Chứng kiến hình ảnh này, Alex chỉ đành vuốt mặt thở dài, “I told u, nên nghe lời tôi rồi !”
..............
Tiếp đó, trong mấy ngày, Tony và Alex lại tiếp tục công trình chết tạo bộ suit của Iron Man.
Từ việc chết tạo bộ phận ổn định bay, cho đến lớp giáp bên ngoài, cả hai người hầu hết đều dành cả ngày ở dưới phòng nghiên cứu.
Với Alex, kiếp trước Iron Man là nhân vật hắn yêu thích nhất, việc được cùng hợp sức với Tony để chế tạo bộ giáp là một điều mà hắn chưa bao giờ nghĩ đến.
Bây giờ, nó trở thành hiện thực, Alex cũng rất tâm huyết với việc này, không chỉ vì thành quả làm ra có một phần công sức của hắn mà còn đơn giản là Alex luôn luôn muốn được chiêm ngưỡng quá trình chế tạo và bay thử lần đầu tiên của Iron Man.
Đó là một hình ảnh thực sự..thực sự rất ngầu !
Cộc...cộc...
Đang chăm chỉ làm việc, Alex và Tony chợt thấy Pepper đi xuống, trên tay còn bê một chiếc hộp giấy nhỏ hình vuông và một chiếc cốc sứ
“Tôi đã báo với anh rồi, anh không nghe tin nhắn à ?” Pepper có chút không vui nhìn xem Tony.
“Yeah, mọi thứ đều...What ?”
“Obadiah đang ở trên tầng”
“Ok, tôi lên bây giờ đây !”
Bỗng nhiên, Pepper nhìn thấy một chiếc máy đang được Tony đeo trên tay, ở lòng bàn tay còn có một chiếc đèn tròn phát sáng, cô đưa ra lời nghi vấn
“Tôi nghĩ là anh nói anh kết thúc công việc chế tạo vũ khí rồi ?”
— QUẢNG CÁO —
“Yes, cái này không phải là vũ khí, đây là bộ phận ổn định bay, Alex đưa ra sáng kiến cho tôi !” Tony vừa giơ tay hướng ra phía trước vừa trả lời.
Ùm...bang...! Bộ phận ổn định bay mà Tony vừa nói lập tức đem hắn ngã giật lùi về phía sau, đồ đạc trong phòng rơi đổ loạn xạ hết lên.
Alex nhìn vậy chỉ có thể bật cười, Pepper thì bịt lấy hai tai quay mặt ra chỗ khác, dường như không muốn chứng kiến cảnh tượng thảm khốc này.
“Đây là điều ngoài dự đoán” Tony lên tiếng giải thích.
“Anh lên với lão ta đi, tôi không lên đâu, tôi không thích lão ta cho lắm” Alex vừa đỡ Tony dậy vừa nói.
Trong thời gian Tony lên trên gặp Obadiah Stane, Alex ở dưới phòng, dựa theo trí nhớ, thiết kế ra hình dáng và màu sắc bên ngoài của bộ giáp, giống y hệt trong Iron Man 1.
Đợi khi Tony trở lại, Alex đưa cho hắn xem
“Good, rất vừa mắt tôi, kéo anh vào dự án này là một quyết định đúng đắn !” Tony cười cười lên tiếng khen ngợi.
“Anh thích là được”
..............
“Ngày 11, Test 37, điều chỉnh 2.0.
Vì không có lựa chọn nào, Dummy vẫn phòng ngừa hỏa hoạn.
Nếu tao không bị cháy mà mày lại dội nước vào tao lần nữa, tao sẽ quyên góp mày cho trường đại học thành phố”
Sáng hôm nay Alex có một cuộc hẹn đi chơi với Natasha, vì vậy hắn không có ở nhà tiếp tục hỗ trợ Tony, anh ta chỉ có thể một mình thử nghiệm lần nữa.
“Alright, ổn và dễ dàng.
Nghiêm túc nào, bắt đầu khởi động với sức ép 1%.
And 3..2..1”
Ầm...vù...!
Hai máy phi hành ở chân phun ra luồng khí phản lực đưa toàn bộ cơ thể Tony bay lên gần 1m, mà nhờ có Alex đưa ra ý kiến, hai bộ phận ổn định bay ở hai tay giúp cho hắn có thể duy trì cân bằng trên không, sẽ không xảy ra tình huống lần trước.
Sau khi ổn định lở lửng 1 phút trên trên không trung, Tony đóng lại thiết bị, vững vàng đáp xuống sàn thử nghiệm.
“Làm ơn đừng theo tao như thế vì tao thấy như tao sẽ tự động bắt lửa.
Cứ đứng yên đó đi, nếu có gì xảy ra thì mới là...”
Quay lại nhìn Dummy đang ngo ngoe muốn xì bình chữa cháy, Tony nhịn không được mở miệng nhắc nhở.
“Ok, một lần nữa, nâng lên 2.5%.
3..2..1..”
Vù...!
Một lần nữa, Tony lại tiếp tục thành công bay lên, lần này độ cao đã duy trì ở gần 2 mét.
Nhưng bởi vì tăng lên độ cao khiến Tony không thể khống chế tốt cân bằng như lần đầu, hắn bắt đầu không theo ý mình lướt lướt đi xung quanh.
“Ok, đây là nơi mình không muốn đến”
Nhưng đời luôn không theo ý muốn, đặc biệt là với hắn, “Um....No...không phải cái xe, không phải cái xe !”
Cứ như vậy, Tony không thể khống chế chính mình, bộ phận phản lực dưới chân liên tiếp trôi qua trên đỉnh những chiếc ô tô đắt tiền dưới garage, hơn nữa còn dừng lại trên chiếc xe mà hắn yêu thích nhất.
“Nó có thể tệ hơn.
Chúng ta đều ổn !” — QUẢNG CÁO —
“Ok, chúng ta đang đến đích”
Trải qua một phen chứng minh định luật Newton là sai, cuối