“Ouch...a...a...a..ouch ! Nhẹ thôi Jarivs !”
Lúc này, sau cuộc hành trình vừa rồi, Alex đang ngồi một mặt hứng thú nhìn xem cảnh tưởng Tony đau đớn tháo bỏ bộ giáp.
“Ồ, nó không tệ thế đâu, Sir, càng đấu tranh thì sẽ càng đau đớn !” Jarvis nhắc nhở.
“Please, nhẹ thôi, đó là lần đầu của tao.
Alex, cậu cứ ngồi đó mà xem trò vui đi, chiếc F22 của Rhodes tôi sẽ trích cổ phần của cậu ra để trả !” Tony vừa đau đớn gầm rú vừa tức điên lên nhìn Alex đang hài hước nhìn xem hắn.
“Tao đã thiết kế nó để có thể cởi ra, ouch, hey !”
“Please, đừng cố gắng di chuyển, Sir !”
Đúng lúc này, Pepper từ trên tầng đi xuống, một mặt hoảng hốt nhìn xem Tony đang tháo bỏ bộ giáp
“What’s going on here ?”
Nghe được lời nói của Pepper, Tony hơi sững người lại, sau đó quay sang, khuôn mặt vô tội, “Hãy đối mặt với nó, đây không phải là điều tệ nhất mà em đã bắt gặp anh đang làm”
“Đó có phải là những lỗ đạn không ? Alex, anh ấy đã làm cái quái gì vậy ? Đây chắc chắn là những vết đạn bắn !” Pepper lo lắng quay sang chất vấn Alex.
Về việc này, Alex chỉ có thể trợn mắt lắc đầu biệu lộ không biết, hắn không thể bán đứng Tony.
...............
Hai mươi phút sau, cuối cùng Tony cũng thành công cởi ra bộ giáp, bắt đầu công đoạn sửa chữa lại nó.
“Tôi bắt đầu nhớ tới bộ MRK1, tuy cồng kềnh, nhưng thật sự...nó rất thoái mái !”
“Anh nên quan tâm tới việc giải thích với Pepper như thế nào đi, cô ấy thực sự đang giận anh đấy ! Hey, ăn chiếc humberger này đi” Alex mang theo một bánh humberger tự làm đặt ở trên bàn làm việc.
“Tại sao anh làm mỗi một chiếc” Tony tạm dừng công việc, cầm lấy miếng bánh đưa lên miệng bắt đầu gặm lấy gặm để, “Bây giờ không thể nhận lấy thêm phiền toái, vừa mới đuổi được cô ấy đi”
“Tôi không nghĩ như vậy, không phải anh còn cần bằng chứng chứng minh lão Stane âm thầm hạ thủ sau lưng anh sao, Pepper là lựa chọn duy nhất có thể thực hiện nhiệm vụ này, bây giờ chỉ có cô ấy có thể vào trong văn phòng ở công ty sao chép dữ liệu ra USB” Alex nói ra ý nghĩ của mình.
Hơi ngừng một chút, dường như nhận ra lời Alex nói là đúng, Tony gật đầu: “Yeah, anh nói đúng, chúng ta cần làm ngay !”
“Làm gì ? Hai anh lại tiếp tục làm trò nguy hiểm nào nữa ? Bay tới Gulmira một mình đối đầu với đám khủng bố và nhận mấy phát đạn, nếu không có bộ giáp đó, anh có thể còn sông mà gặp em sao ?” Pepper vừa bước xuống phòng nghiên cứu liền nghe thấy lời nói của Tony.
Hai tay cô bưng lấy miệng, khóe mắt rơm rớm những giọt nước, miệng thì mở lời chất vấn, giọng điệu lo lắng tức giận.
“Tôi dành cho 2 người không gian riêng tư” Alex mỉm cười nói, sau đó ra khỏi phòng, bước lên trên nhà hướng phòng ngủ của mình, bây giờ hắn cần tinh luyện lại charka, để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, mặc dù, thật sự nó chẳng khó khăn chút nào với Alex, nhưng đây là thói quen của hắn.
— QUẢNG CÁO —
“No, thực ra là hai mình, có thêm cả Alex giúp anh.
Cmon, Im sorry” Tony can đảm ôm lấy Pepper vỗ vỗ lưng cô, an ủi.
Sau hắn buông ra, cầm lấy chiếc USB trên bàn làm việc, “Anh cần em đi đến văn phòng của anh và đột nhập vào máy chủ.
Em sẽ phục hồi tất cả các bản kê khai hàng hóa gần đây, nó có lẽ ở bên dưới các thư mục, nếu không...họ đặt nó trên ổ đĩa ảo, trong trường hợp đó em cần phải tìm số thứ tự nhỏ nhất”
“Và anh định làm gì với thông tin này nếu em mang nó quay lại đây ?”
“Cũng như chúng thôi, chúng đã chơi bẩn, và anh sẽ ngừng chúng lại.
Anh sẽ tìm những vũ khí của anh và hủy diệt chúng !” Tony với khuôn mặt nghiêm túc trả lời.
Nghe vậy, Pepper liên tục lắc đầu, biểu thị không đồng ý, “Tony...anh biết là em sẽ giúp anh bất cứ chuyện gì, but, em không thể giúp anh nếu anh lại bắt đầu làm tất cả những chuyện này lần nữa”
“Không có gì ngoại trừ chuyện này, không có mưu mẹo nào, không có lợi nhuận, không có cái gì để ký.
Chỉ có nhiệm vụ đó và không còn gì nữa !” Tony nhìn thẳng vào đôi mắt của Pepper, lời nói chắc nịch.
“Chỉ thế thôi à ? Được em từ bỏ, em từ chức !”
“Em đứng về phía anh tất cả những năm này, trong khi anh gắt hái được lợi nhuận từ việc hủy diệt.
And...now, anh đang cố để bảo vệ con người mà anh đã đưa vào con đường hiểm họa, em lại bỏ đi ư ?”
“Anh sẽ giết chính mình, Tony, em sẽ không tham gia vào việc đó !”
“Anh không nên sống..nếu không vì lý do đó” Tony từ từ ngồi xuống chiếc ghế, đôi tay chạm lên chiếc Arc Reactor trước ngực, “Anh không điên Pepper, chỉ là cuối cùng anh đã biết được việc mình phải làm.
Người bạn của anh, người đã cứu sống anh từ cánh cửa địa ngục, đã bị chính những thứ vũ khí của công ty chúng ta giết chết.
Em thử nghĩ xem liệu anh có thể an ổn mà sống khi không làm sáng tỏ vụ này, hay Alex và Rhodes có thể bỏ qua và chấp nhận một người ích kỷ như anh.
Và trái tim anh biết điều đó là đúng.
Pepper, please !”
Dường như bị chính tấm lòng và sự thay đổi của Tony làm cho cảm động, Pepper hít một hơi thật sâu, ổn định lại tâm tình, sau đó đi tới bên cạnh chiếc bàn làm việc, cầm cái USB lên, đưa ra quyết định: “Anh cũng là tất cả những gì em có”
NHìn theo bóng lưng Pepper rời đi, Tony nhẹ mỉm cười.
Có lẽ không cần lời tỏ tình trực tiếp nào, chỉ cần hai người hiểu được nhau như thế, cũng đã đủ.
..............
Cao ốc tập đoàn Stark, Pepper xuất hiện ở công ty khá muộn.
Trên khuôn mặt của cô có chút thần sắc khẩn trương, và đương nhiên việc làm của cô hôm nay không hề bình thường.
Ra khỏi thanh máy, bước tới trước văn phòng của Tony, quan sát bốn phía, phát hiện những người khác