Monaco, bên trong một trại tạm giam, Tony dùng tới mạng lưới quan hệ cá nhân của mình, dưới sự dẫn đường của nhân viên cảnh sát, đi tới nơi người đàn ông dùng roi điện tấn công hắn đang bị giam giữ.
“Mr.Stark, chúng tôi đã lấy vân tay nhưng không tìm thấy gì, kể cả tên” Viên cảnh sát địa phương một bên dẫn đường cho Tony, một bên giải thích tình huống hiện giờ.
“Thế ta đi đâu ?” Tony với khuôn mặt lạnh lùng hỏi lại.
“Ờm..ra đằng kia.
Chẳng biết hắn có hiểu không.
Từ đầu đến giờ hắn chưa nói câu nào” Viên cảnh sát đối mặt với Iron Man nổi tiếng, có chút lo lắng, trả lời.
“5 phút ! Thank u, để tôi một mình”
“5 phút nhé, Mr.Stark !”
Bước vào bên trong phòng giam, nhìn xem người đàn ông tóc dài kia trên người đã không có bất kỳ thiết bị trang bị nào, thậm chí áo mặc cũng không có, Tony mở miểng trước, phá vợ sự yên tĩnh:
“Công nghệ khá đấy, chu kỳ hoạt động hơi thấp” Vừa nói, Tony vừa đi đến trước mặt tên này, “Anh có thể tăng gấp đôi vòng quay.
Anh đã tập trung vào xung tái tạo qua plasma-ion hóa.
Nó có hiệu quả nhưng hiệu suất không cao”
Ngừng một lúc, tiếp tục nhìn người đàn ông này, Tony chậm rãi ngồi xuống ghế: “But...bản sao cũng tạm chấp nhận được ! Chỉ có điều tôi không hiểu, chỉnh lại tí chút là anh có thể kiếm được khối tiền.
Anh có thể bán cho Bắc Hàn, Trung Quốc, Iran...hoặc ra thẳng chợ đen.
Nhìn anh có vẻ như đánh bạn với tầng lớp dưới”
Hai người lặng lẽ nhìn thẳng vào nhau, Tony thì với ánh mắt khó hiểu, không rõ ý đồ của tên này.
Còn người đàn ông đó thì lại dùng ánh mắt khinh thường, tràn đầy tức giận nhìn Tony
“Ngươi xuất thân từ một gia đình trộm cắp và giết người.
And now, giống tất cả những người lầm lỗi, ngươi cố viết lại tiểu sử của mình.
Và ngươi quên tất cả những sinh mạng đã bị nhà Stark hủy hoại”
“Anh nói về kẻ trộm, nơi đã cho anh công nghệ này à ?”
“Là cha ta, Anton Vanko !”
“Tôi chưa từng nghe nói về ông ấy”
“Cha ta chính là lý do mà ngươi vẫn còn có thể sống sót”
“Lý do tôi vẫn sống là vì anh đã có cơ hội, anh đã nắm lấy nhưng lại bỏ lỡ”
Nghe Tony nói vậy, người đàn ông kia chỉ nhếch miệng cười khẩy: “Really ? Nếu ngươi có thể làm Chúa đổ máu, thì mọi người sẽ không còn đức tin.
Và nếu máu rơi nhỏ xuống nước, lũ cá mập sẽ kéo đến ngay.
Sự thật, tất cả tao cần chỉ là ngồi đây và xem...thiên hạ xâu xé mày ra sao, Stark”
“Anh sẽ xem thiên hạ xâu xé tôi từ đâu nhỉ ? That’s right, từ phòng giam, tôi sẽ gửi xà phòng cho anh” Nói xong, Tony quả quyết đứng dậy, dự định rời đi, không tiếp tục cuộc nói chuyện vô nghĩa này nữa.
Thế nhưng, ngay lúc Tony mở cửa chuẩn bị ra khỏi phòng giam, người đàn ông kia quay đầu lại nói với hắn vài lời nhắc nhở ‘thân thiện’:
“Hey, Tony, trước khi mày đi...Palladium ở trong ngực, đó là cách chết đầy đau đớn”
Tony có chút sững sờ, dừng lại bước chân, quay đầu liếc mắt người kia một lúc.
Sau đó cũng liền rời đi.
Lúc này hắn cần lập tức trở về tìm hiểu một chút thông tin.
— QUẢNG CÁO —
Trên máy bay, 4 người Tony, Alex, Pepper và Natasha đang ngồi trở lại Mỹ.
Alex thì đang nhắm mắt dưỡng thần, Pepper thì ngồi xem tin tức trên tivi, Natasha đang chỉnh lý lại văn kiện, còn Tony, lúc này, hắn đang bận rộn thông qua Jarvis tìm kiếm thông tin người đàn ông đã tập kích hắn.
“Đúng như anh nói, Alex.
Tên này tên là Ivan Vanko, cha hắn là Anton Vanko” Thấy Tony nhắc đến mình, Alex mở mắt nhìn sang.
Natasha và Pepper cũng tạm dừng việc của mình, ngẩng đầu nhìn hướng Tony.
“Điều đặc biệt ở đây là, ông ta từng hợp tác với cha tôi, tạo ra chiếc lò phản ứng hồ quang cỡ lớn tại công ty”
“So, ý đồ con trai hắn ta tấn công anh là gì ?” Alex biết rõ nhưng vẫn tỏ ra hiếu kỳ hỏi.
“I dont know.
Ở trong phòng giam, hắn có bảo với tôi, tôi hay gia đình tôi là bọn trộm cắp.
Tôi không hiểu ý đó là gì” Tony có chút chán nản trả lời.
Ngồi một bên, Pepper nhận thấy được điều gì, thêm cả thời gian vừa qua, biểu hiện của Tony luôn bất thường, cô nghi ngờ hỏi
“Tony, anh đang giấu em chuyện gì ?”
Nghe được câu hỏi của Pepper, Tony liếc mắt nhìn cô, trong ánh mắt mang theo vẻ thành khẩn: “Anh không muốn về nhà chút nào.
Hãy hủy bữa tiệc sinh nhật của anh và...tất cả chúng ta ở đây, anh, em, Alex và Natalie...Chúng ta đang ở châu Âu, hãy đến Venice, Cipriani...Remember ?”
“Oh, yeah” Pepper nở nụ cười, nhớ lại một số kí ức vui vẻ.
“Đó là một nơi tuyệt vời để có thể....lấy lại sức”
“Em không nghĩ bây giờ là đúng lúc.
Ta còn có bao chuyện rắc rối”
“Right, nhưng có khi chính thế, mới là đúng lúc.
Bởi vì khi đó ta...”
“Well, với tư cách là CEO, em phải xuất hiện !” Pepper đưa ra lý do từ chối đề nghị.
“Là CEO em cũng đáng được nghỉ phép chứ ?”
“Nghỉ ư ?”
“Nghĩ dưỡng tập thể ! Đúng không Alex” Tony quay sang hỏi Alex đang ngồi đó nhưng không hề quan tâm lắm đến chuyện này.
“Đừng hỏi tôi, tôi không biết gì cả !” Alex bất đắc dĩ trả lời.
Nhưng Pepper lại rất để ý, cô bắt đầu cảm thấy bức xúc: “Nghỉ à? Vào lúc như thế này ư ?”
“Thì cứ đi chơi đi.
Anh chỉ nói là ta cần nạp lại pin và sẽ cùng tìm ra giải pháp”
“Không phải ai cũng sống nhờ pin, Tony”
— QUẢNG CÁO —
Pepper nói xong câu này, hai người cũng ăn ý dừng lại cuộc tranh luận, chỉ mỉm cười mà nhìn nhau.
Trên không, máy bay tư nhân đang dần dần bay trở lại Mỹ, nơi mà sắp tới, Alex biết sẽ có hàng đống chuyện xảy ra.
Đúng vậy, chính là một tuần sắp tới bắt đầu từ ngày mai.
Một tuần điên rồi của Nick Fury.
..................
“Eyyy, anh ấy đây rồi.
Hân hoan tuyệt đối, Welcome !”
Tại bên trong một căn hầm rộng lớn, một chiếc bàn ăn và hai chiếc ghế được bày ra giữa đại sảnh, phía sau trưng bày một chiếc phi cơ N1767, Justin Hammer đang an vị trên một chiếc ghế, chậm rãi hưởng thụ bữa ăn.
Nhưng khi hắn nhìn thấy người đến, lộ ra biểu cảm vô cùng kích động, nuốt đồ ăn trong miệng vào, đứng lên nghênh đón.
“Oh, Jesus, các anh có thể tháo còng tay cho bạn tôi được không ? Bỏ qua cho, im sorry ! Tôi là người rất mến mộ anh, tôi không muốn tạo ấn tượng xấu buổi đầu như thế”
“My name is Justin Hammer, tôi muốn cùng làm ăn với anh.
Please, sit !”
Hammer cùng người bạn kia trong miệng hắn ngồi xuống đối diện nhau, giữa hai người là một bàn ăn chứa một bữa ăn đơn giản,