Edit: SweetMacarons
Beta: SweetMacarons
Bước vào động bảo thạch rất dễ dàng.
Ngân Sương và Bạch Long Vương cứ như vậy nhảy vào hố cát xoáy, thuận lợi đáp xuống cửa động.
Bên trong vẫn là ốc sên cùng cua đội mai đội vỏ đính đầy đá quý.
Ngân Sương hiện tại chỉ cần búng tay, con nào con nấy đều tiêu đời, rớt ra một đống đá, Bạch Long Vương như cũ chạy lên thu thập.
"Không ngờ tới giờ vẫn chưa có ai phát hiện ra chỗ này."
Ngân Sương có chút ngoài ý muốn mà nói.
Đúng là kì lạ, bình thường ở cái đất nước nhiều chuyện này, có việc gì kì lạ là không cần ai nói tin tức đã truyền từ đầu ngõ đến cuối ngõ rồi.
Một cái hang động nhiều đồ tốt như vậy lại không có ai phát hiện ra ngoài bọn họ? Khó tin thật đấy.
"Đại khái không ai nghĩ tới chuyện nhảy xuống hố cát?"
Bạch Long Vương cười hì hì với Ngân Sương, rất là không ngại chút nào mà nắm lấy một tay của cậu, lôi lôi kéo kéo đến chỗ boss cua.
Hai người cứ như vậy tay trong tay bước đi, Ngân Sương không từ chối, chỉ có thể hồng mặt, không được tự nhiên mà bước theo sau Bạch Long Vương.
Tới khu vực của boss cua, Ngân Sương thậm chí không cần phải làm gì, cứ đứng một góc nhìn Bạch Long Vương xử boss cua trong thời gian chưa tới năm phút.
Thời điểm bọn họ mới cấp 20, lúc đối phó với con cua lớn này bọn họ phải phối hợp với nhau tốn không ít công sức mới hạ được nó.
Còn hiện tại, Bạch Long Vương dư sức xử đẹp boss, thậm chí anh ta còn di chuyển hoàn mỹ đến mức không phải chịu bất cứ sát thương nào.
Thời điểm bắt đầu cho đến khi cua bự ngã xuống rớt ra một đống đồ bị Bạch Long Vương thu lại, chỉ hơn năm phút một chút.
Lúc boss bị hạ, nước trong cái hồ nông này cứ như vậy rút hết, để lại lớp cát biển màu trắng bên dưới.
Trong ánh mắt nghi ngờ của Ngân Sương, Bạch Long Vương dùng kiếm quét bớt cát khỏi phần giữa, lập tức bên dưới lộ ra một cánh cửa ngầm có dây xích.
Anh nắm lấy dây xích sắt, kéo một cái, cửa ngầm liền bị kéo lên, để lộ cầu thang thối om bên dưới.
Anh nhanh chóng ra hiệu với sư muội, Ngân Sương liền vô cùng tò mò mà chạy qua, cùng với anh bước xuống.
"Ở dưới cũng tương tự, có một đống quái cua cùng ốc sên, có điều cấp độ cao hơn, là cấp 40.
Ở cuối sẽ có một con boss bạch tuộc.
Boss khá mạnh, anh cũng không tự đánh được..."
Ngân Sương gật đầu, bước từng bước xuống cầu thang.
Càng bước xuống dưới, càng có ánh sáng chiếu đến.
Thời điểm bọn họ tiếp xuống nền đất hang động, thì Ngân Sương cứ ngỡ như mình đang ở trong một cái thủy cung nào đó ở bên ngoài.
Trần hang động làm bằng thủy tinh, ở phía bên trên là đại dương xinh đẹp cùng mấy đàn cá màu sắc rực rỡ bơi qua lượn lại giữa rừng san hô, trông cực kỳ sống động xinh đẹp.
Ngân Sương ngơ ngẩn một hồi, không hiểu cái hang động này hình thành như thế nào.
Lúc cậu hoàn hồn lại, đã nhìn thấy Bạch Long Vương phía trước đã bắt đầu dọn dẹp đám quái ốc sên và cua nhỏ cấp 40.
Với thực lực của Bạch Long Vương, đương nhiên đám này không phải là vấn đề lớn, nhưng lớp vỏ của bọn chúng ở cấp độ này vẫn khiến cho hành động của anh có chút chậm.
Mỹ nhân vén tóc mai ra sau tai, cầm ngọc kiếm vung một cái.
Tức thì băng nhũ mọc lên hàng lọt, cũng giống như khi xưa mà đâm thủng bọn quái đeo đá quý này từ dưới lên trên.
Băng giá Ngân Sương gọi ra ở cấp 40 đã lợi hại hơn trước rất nhiều, vừa gọi ra đã lập tức đông lạnh những vật thể tiếp xúc.
Chẳng mấy chốc, cả một đám quái đã bị đông thành tượng băng, rồi vỡ tan thành nhiều mảnh theo hiệu lệnh của Ngân Sương.
Mỹ nhân áo trắng để yên cho "sư huynh" nhà mình nhặt đá.
Đá quý khác với đá khảm.
Nếu đá khảm dùng để ép vào trang bị, để tăng cường thuộc tính các kiểu, thì đá quý mấy loại này lại là nguyên liệu để thợ rèn chế tạo trang bị, thường là dùng để làm đồ trang sức.
Ngân Sương không học nghề rèn, nên có giữ cũng không có tác dụng.
Đường tới boss bạch tuộc trong miệng Bạch Long Vương khá là xa, bọn họ đi bộ trong khoảng hơn mười lăm phút vẫn chưa thấy đến nơi.
Số lượng bảo thạch do quái rớt ra lại nhiều vô kể, Bạch Long Vương không có thời gian kiểm tra viên nào là viên nào, cứ vội vã nhét vào trong hành trang, đợi ra ngoài sẽ sắp xếp lại.
Rốt cuộc, bọn họ cũng nhìn thấy được nơi cần đến.
Đi thêm một chập nữa, trước mắt hai người bắt đầu xuất hiện một khung cảnh kì diệu.
Nơi boss trú ngự là một hang động lớn làm hoàn toàn bằng thủy tinh.
Thế nhưng khác với thông đạo thủy tinh hệt như một cái thủy cung vừa rồi, cái động này lại chiếu hình một bầu trời sao tuyệt đẹp.
Rõ ràng là ở dưới biển, thế nhưng bên ngoài lại là bầu trời đêm.
Ngân Sương mở to mắt, có chút không thể tin được khung cảnh tráng lệ đang diễn ra trước mắt mình.
Cậu vươn hai tay lên che miệng, ngây người ngắm những vì sao xinh đẹp ở bên kia lớp thủy tinh.
Ngân Sương ngắm sao, còn Bạch Long Vương ngắm cậu.
Anh đứng một bên, khoác tay chăm chú nhìn sư muội nhà mình.
Người đẹp ngắm sao, khung cảnh này gọi là gì chứ? Đôi mắt phản chiếu sao trời của Ngân Sương làm Bạch Long Vương nhìn không rời mắt, tim anh đập thình thịch, cảm thấy như là mình đã không thể thoát khỏi ánh mắt ấy nữa.
Ngân Sương đương nhiên biết được ai đó đang nhìn mình, thế nhưng cậu có chút ngại ngùng, không thể đối mặt với người ta được.
Một hồi lâu sau, Ngân Sương mới bất đắc dĩ mà quay sang, ra hiệu với Bạch Long Vương về phía con boss bạch tuộc đang đứng ngay giữa hang động.
Boss trong động bảo thạch tất nhiên dù là cua hay bạch tuộc thì đều đính đầy đá quý trên người.
Con bạch tuộc này trên thân thể nạm vô số đá quý, trên đầu còn đội một cái vương miện khổng lồ bằng vàng ròng nạm đủ thứ đá lấp la lấp lánh, nhìn vô cùng...!tục khí.
Mấy cái vị tạo ra con quái này có cái nước da đỏ chói, cái mỏ chu lên, thoạt nhìn cũng có chút đáng yêu.
Tổng kết lại, nhìn cái con quái này chẳng khác gì mấy tên nhà giàu mới nổi phô trương vậy.
Có điều, mấy cái vòi bạch tuộc khổng lồ kia cũng không thể xem thường được.
Ngân Sương ước lượng một chút, cảm thấy chúng mà đập lên người mình, thì chắc chắn Ngân Sương sẽ mất một nửa cái mạng.
May mắn thay, cấp độ của boss cũng chỉ có 40.
Vì vậy tỉ lệ thắng của bọn họ vẫn lớn lắm.
Bạch Long Vương nhanh chóng rút kiếm ra, nháy mắt với Ngân Sương rồi xông lên phía trước.
"Sư muội" của anh ta híp mắt ghét bỏ, sau đó nhanh chóng phóng theo sau.
Hai thân ảnh xoẹt qua xoẹt lại không hề thua kém nhau, cùng một lúc hai thanh kiếm chém xuống vào mặt boss, rồi lại văng ra xa, giữ khoảng cách an toàn.
Boss bạch tuộc gào lên trong giận dữ, đòn đánh vừa nãy đã chọc giận nó.
Có vẻ sát thương của Bạch Long Vương gây ra lớn hơn một chút, nên boss lập tức nhắm vào anh ta mà trườn tới, mấy cái vòi bạch tộc khổng lồ vươn ra định nghiền ép đối phương thành cám gạo.
Tốc độ của boss này thậm chí còn chậm hơn boss cua ở cửa trước, Bạch Long Vương tất nhiên dễ dàng tránh được.
Nam kiếm sĩ luồn lách qua từng khe hở của đám vòi, thanh kiếm trong tay không ngừng đâm, chém vào boss.
Đáng tiếc là, những cái vòi bạch tuộc này di chuyển uốn éo liên tục, phần lớn các nhát đâm chém của Bạch Long Vương đều đánh vào các phần đá khảm của boss, khiến sát thương của anh không đáng bao nhiêu.
Trong trường hợp này, khả năng tính toán của Ngân Sương lập tức thể hiện thế mạnh.
Khác với sư huynh nhà mình chỉ biết chém bậy ngay lập tức, Ngân Sương đã lặng lẽ tính toán sự chuyển động của cơ thể boss.
Vì vậy vị mỹ nhân này đã ra đòn chậm hơn mọi khi chừng nửa giây.
Chỉ có nửa giây, thế nhưng lại tạo ra khác biệt rất lớn.
Lúc kiếm ngọc của mỹ nhân áo trắng chém ra, nhát nào nhát nấy đều chém trúng phần da thịt của boss.
Rất nhanh, cừu hận đã chuyển sang Ngân Sương.
Boss bạch tuộc xoay người lại, một lòng truy đuổi cái bóng trắng xinh đẹp kia.
Mỹ nhân hoàn toàn không chút sợ hãi mà tiếp tục tấn công liên tục.
Thời điểm vòi bạch tuộc đập vào người mỹ nhân, thì phát hiện kì thực đó chỉ là một bức tượng băng.
Mà mỹ nhân đã nhanh chóng xuất hiện ở một hướng khác, tiếp tục dạy dỗ boss bằng kiếm ngọc của mình.
Bạch Long Vương tuy không