EDITOR: HthyyhtH
Chạy 100m buổi chiều, Tiêu Duyệt Vân lần thứ hai giành được quán quân, á quân là Phó Nhã Khiêm, hạng ba là người liều cả mạng sống để phát huy trình độ Trâu Văn Đào.
Ba người lãnh thưởng chung một khung hình khiến cho vô số người lần thứ hai hưng phấn giơ điện thoại điên cuồng chụp ảnh.
Thành tích chạy ngắn chạy dài đều bị đè bẹp khiến cho nhóm học sinh thể chất rất mất mặt, các giáo viên thể dục lại càng tức đến mức giậm chân đấm ngực.
Trận tứ kết bóng rổ buổi chiều, lớp hai ban Xã hội đụng phải một đội có nền tảng xem như vững chắc, điểm số luôn không thể kéo giãn ra được.
Đến 3 phút cuối trận, lớp hai ban Xã hội dẫn đầu 3 điểm, lúc tạm ngưng thi đấu trong chốc lát, Tiêu Duyệt Vân luôn ở một bên quan sát xin được vào sân.
"Tôi cần phải thích nghi với khán giả cùng bầu không khí của trận đấu." Y nói.
Nghe vậy, Trâu Văn Đào nghĩ rằng cũng đúng, nhưng chỉ còn có vài phút cuối mà điều chỉnh chiến thuật và thay người, cũng có thể là con dao hai lưỡi...
Bên cạnh sân bỗng nhiên truyền đến một trận hoan hô, ngay sau đó trọng tài lớn tiếng công bố kết quả thi đấu.
Nghe đến đối thủ xác thực là lớp có học sinh thể chất đạt được nhiều giải quán quân nhất trong bốn lớp ban Tự nhiên, Trâu Văn Đào liền ra quyết định.
Hắn vừa lau mặt vừa nói: "Không, ba phút cuối cùng này vẫn nên bảo trì nguyên đội hình cũ, chúng ta nhất định thắng. Cậu chuẩn bị chơi cho hẳn hoi ở trận sau đi." Trâu Văn Đào nói chắc nịch.
Dáng vẻ của hắn cũng cảm nhiễm cho các đội viên khác, bọn họ cùng đập tay cổ vũ nhau, lần nữa tập trung ra sân đấu.
"Lớp hai ban Xã hội, cố lên!"
Tâm trậng nhiệt huyết của thiếu niên hấp dẫn ánh mắt của không ít các học sinh khác, ba phút thi đấu cuối cùng đặc biệt kịch liệt.
Lớp hai ban Xã hội lấy phòng thủ làm chính, cố gắng kháng trụ lại sự tấn công điên cuồng của dối phương, còn lợi dụng sai lầm và lúc đập bóng của đối phương để phản công lại được vài trái.
Còn lại 5 giây cuối của trận đấu, lớp hai ban Xã hội dẫn trước 7 điểm.
Lúc này, người trong đội bóng rổ của lớp bốn, lớp tám cùng lớp năm ban Tự nhiên đều đang vây xem bên ngoài sân.
"Nhã Khiêm, thấy thế nào hả." Trâu Văn Đào bằng vào sức bật tuyệt hảo của mình lại lần nữa cướp được bóng lúc phòng thủ, quyết định thắng lợi, một nam sinh vỗ tay hỏi người bên cạnh.
"So với tưởng tượng thì tốt hơn một chút, so với năm lớp 10 thì Trâu Văn Đào tiến bộ hơn, Lý Lâm có kỹ thuật nhưng thể lực không tốt, học sinh thể chất kia thì vừa khéo ngược lại, thể lực tốt, kỹ xảo bình thường, nếu tìm được phương pháp thì rất dễ đối phó, những người khác thì không có gì đáng uy hiếp. Chẳng qua..." Phó Nhã Khiêm nhìn về phía bên ngoài sân của lớp hai ban Xã hội, nhìn thấy rất rõ ràng một người ở trong đó.
"Sao?"
"Có lẽ còn có biến số, xem thêm một trận nữa đi."
Ngay cả mấy người mới đều lên sân góp đủ số, Tiêu Duyệt Vân sẽ khoanh tay đứng nhìn sao?
Tiếng còi vang lên, trọng tài công bố kết quả thi đấu, bạn bè thân thiết của lớp hai ban Xã hội vui vẻ tiến lên chúc mừng.
Trâu Văn Đào nghiễm nhiên được chào đón như một anh hùng. Rõ ràng rất vui vẻ nhưng hắn lại bày ra dáng vẻ đương nhiên phải như vậy, cổ vũ đội viên đừng quá kiêu ngạo.
Phó Nhã Khiêm nhìn cái đuôi của người nào đó vểnh cao đến tận trời, cười lắc lắc đầu.
Cái tên này thật sự là một chút cũng không thay đổi.
**
Ngày tổ chức đại hội thể thao không cần phải học, trừ lúc dự thi và xem trận đấu, còn có không ít thời gian rảnh, điều này trực tiếp khiến diễn đàn trường vô cùng náo nhiệt.
Hai ngày nay Tiêu Duyệt Vân cực kì nổi bật trên sân điền kinh đã trở thành một minh tinh vườn trường.
Cũng như một năm trước, giống Phó Nhã Khiêm giành được vài giải quán quân, ngay cả đội trưởng đội bóng rổ lớp tám ban Tự nhiên cũng là cậu ấy. Mặc dù Phó Nhã Khiêm và Trâu Văn Đào dưới sân không hợp nhau, nhưng trên sân bóng lại phối hợp rất hoàn hảo.
Có đôi át chủ bài ở đây, cộng thêm vài cường thủ như Lý Lâm, Âu Tường Hòa các học sinh thể chất phụ trợ, lớp tám ban Tự nhiên trở thành ác mộng của không ít đội bóng rổ lớp khác. Thậm chí sau đại hội mùa thu năm ngoái, Phó Nhã Khiêm bọn họ trong trận đấu thử còn thắng cả lớp 11 quán quân bóng rổ.
Xét thấy lớp 12 căn bản phải rút lui khỏi cuộc cạnh tranh, vậy thì trên thực tế, lúc ấy đội bóng rổ lớp bọn họ cơ bản chính là một ông vua không ngai của trường trung học Cao Trung.
Đây cũng là một nguyên nhân chính cho việc cả hai luôn là song tử tinh nằm trong top 2 của bảng xếp hạng giáo thảo.
Năm nay, cuối cùng hai người bọn họ cũng tách nhau ra, không ít người thở phào nhẹ nhõm, ít nhất trên sân bóng rổ sẽ không còn ai bị song tử tinh khủng bố khống chế nữa.
Đặc biệt là lớp bốn ban Tự nhiên, sau khi phân ban Xã hội và Tự nhiên, lớp của bọn họ vậy mà lại có bốn nam sinh thể chất, hơn nữa thần kinh vận động của một số học sinh bình thường cũng rất tốt, làm cho lớp của bọn họ một dạo trở thành lớp có độ hot nhất trong bảng xếp hạng đại hội thể thao.
Đặc biệt là một nhóm học sinh thể chất môn điền kinh, sớm đã luyện tập đến nghẹn một năm, muốn rửa lại mối thù xưa tại đại hội thể thao, đánh bại Phó Nhã Khiêm.
Chỉ là không ngờ rằng, giữa đường đột nhiên chạy đến một Trình Giảo Kim* Tiêu Duyệt Vân, mang hết nổi trội của bọn họ đoạt đi hết.
*Trình Giảo Kim là một công thần khai quốc nhà Đường, từ nhỏ đã luyện tập võ nghệ, nổi tiếng kiêu dũng.
Được thôi, trận đấu bóng rổ của lớp 11 vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, chủ đề bóng rổ bây giờ chỉ là thứ yếu thôi.
Lúc trên khán đài thi đấu xem như nơi không người mà ngồi học, nói chuyện với bạn bè, chạy khởi động làm nóng người, quá trình thi đấu, lúc vượt qua vạch đích, chúc mừng sau cuộc đua, uống nước lau mồ hôi......
Mọi thứ liên quan đến Tiêu Duyệt Vân, đều được ghi lại trong điện thoại và máy ảnh, tạo thành N video ngắn và vô số bức ảnh chụp.
Mấy ngày nay y gom được vô số fan hâm mộ.
Các antifan mặc dù muốn bôi đen, nhưng trước các chiến tích rõ ràng đó, đối diện với nhiệt độ trước mắt cũng không thể xoay chuyển được trời đất, chỉ có thể tạm thời tiếp tục án binh bất động.
Đánh bại các học sinh thể chất cả hai khối, lại còn thắng Phó Nhã Khiêm! Điều này cũng đủ khiến cho fan nhan sắc của Tiêu Duyệt Vân ưỡn thẳng sống lưng.
Ngược lại có người rốt cuộc nắm lấy cơ hội châm chọc mỉa mai Phó Nhã Khiêm một phen, nhưng rất nhanh bị các fan trấn áp.
Không oán nổi thể năng của Tiêu Duyệt Vân liền cả gan oán học thần Phó Nhã Khiêm? Hai nhà fan (còn có một đại bộ phận fan chung) rất mau chóng hợp tác cùng nhau, đồng lòng ngăn chặn kẻ địch chung.
Bức ảnh chụp Tiêu Duyệt Vân cùng Phó Nhã Khiêm sau trận đấu mắt đối mắt cùng đập tay cũng trở thành vật trấn của một tổ chức bí ẩn nào đó, tạm thời chúng ta không nhắc đến.
**
Thứ năm, vẫn là một ngày nắng đẹp.
Trận chung kết thi đấu chạy tiếp sức của khối 10 và 11 đều được tổ chức vào buổi sáng, trận đấu của các loại bóng xen kẽ trong đó cũng dần tiến vào kết thúc.
Sau khi đánh xong chung kết trận bóng rổ của khối 10 vào buổi chiều xong, các hạng mục thi đấu của khối 10 toàn bộ liền kết thúc, nhưng mai là thứ sáu, bọn họ còn phải đi học một ngày nữa.
Nhóm anh chị khối 11 cũng kẻ tám lạng người nửa cân, buổi chiều thứ năm có hai bảng bán kết bóng rổ, sau đó sáng thứ sáu sau khi kết thúc trận chung kết, buổi chiều còn bị bắt lên lớp học bình thường!
Nghe được tin này, các học sinh khối 10 11 đều oán thán ngập trời. Được thả tự do gần một tuần, ngay lập tức lại được nghỉ cuối tuần rồi, ai còn có tâm tình đi học chứ!
Lãnh đạo nhà trường vì nhanh chóng thu phục được tâm bọn nhỏ cũng phí đủ mọi tâm tư.
Cho nên, các học sinh hết sức quý trọng thời gian một (nửa) ngày nhiệt huyết cuồng hoan này.
4x100m, tiếp sức 4x200m, tiếp sức 4x400m, thời gian thi đấu ba trận đều cách xa nhau. Vài đội viên của đội bóng rổ lớp hai ban Xã hội đều được giao nhiệm vụ, Tiêu Duyệt Vân thể lực tốt nhất, Trâu Văn Đào cùng nam sinh thể chất cả ba trận đều phải tham gia, người chạy tiếp sức cuối cùng của mỗi trận do Lý Lâm và một vài học sinh khác thay phiên thế vào.
Các học sinh