Sau khi ra khỏi Đông Cung, Thẩm Ngọc Diệu trực tiếp trở về Vĩnh Khang Điện tìm mẹ ruột.Hôm nay Khúc Yên Nguyệt không muốn nhìn thấy Thẩm Ngọc Diệu cho lắm, vừa nhìn thấy Thẩm Ngọc Diệu, bà liền nhớ tới ngày hôm qua mình đang ngủ rất ngon, thì bị nữ nhi đánh thức, kể từ đó hai mắt mở to gần như cả đêm.Nhưng đây là con gái ruột của bà, bà sẽ không ghi thù con gái ruột của mình, vì thế đành miễn cưỡng để khuê nữ vào cửa, cho lui trái phải, lôi kéo khuê nữ hỏi tình huống Đông Cung.“Mẫu phi, nếu tình huống hiện tại của Đông Cung nguy cấp, chúng ta sao có thể còn xem trò cười của bọn họ được nữa, cũng chẳng có gì để nói, Đại Hoàng huynh bị cấm túc, vẫn cứ xuân phong đầy mặt như trước, mà Tần Lương Đệ thì thần sắc ảm đạm, buồn bực không vui.”Thẩm Ngọc Diệu vừa nói không có gì để nói, ngay sau đó liền tiết lộ toàn bộ tình hình của Thẩm Trạc Tông và Tần Thục Quân không sót một chữ.Khúc Yên Nguyệt nghe xong, có vẻ hứng thú gật gật đầu: “Con có đi thăm vị ả Thái tử Lương Viện kia hay không?”“Không có, con không thích nàng ta.” Càng không thích Thái tử.Thẩm Ngọc Diệu có thể tưởng tượng ra nếu nàng đi gặp Khởi La sẽ mang đến cho Tần Thục Quân bao nhiêu áp lực, về sau sao còn có thể vui vẻ chơi đùa với Tần Thục Quân được nữa.“Tính tình trẻ con, làm gì đến phiên con được nói có thích hay không, chỉ cần Thái tử thích là đủ rồi.” Khúc Yên Nguyệt quả thật lời lẽ thẳng thắn, lời như vậy mà cũng có thể nói với Thẩm Ngọc Diệu.Ở Hoàng cung quy củ nghiêm khắc này, tính cách của Khúc Yên Nguyệt có vẻ không hợp lắm, rơi vào trong mắt một vài người tính tình cổ hủ thì tính tình Khúc Yên Nguyệt rất cần phải “chỉnh đốn.”Nhưng Thẩm Ngọc Diệu cảm thấy bộ dáng hiện tại của Khúc Yên Nguyệt rất tốt, nàng thích mẫu thân như vậy, không thích người gò bó theo khuôn phép.Trên đời này quy củ có nhiều như vậy, nếu mỗi người đều tuân theo khuôn phép, chẳng phải là rất nhàm chán sao.“Mẫu phi nói phải.
Mẫu phi, hôm nay nữ nhi có nói với Tần Lương Đệ nói vài câu, cảm thấy tâm tình nàng ấy rất tệ, lần này Đông Cung bị cấm túc, phụ hoàng chỉ điểm danh Đại Hoàng huynh, Tần Lương Đệ có phải vẫn có thể đi ra hay không a!”Trầm Ngọc Diệu vừa dứt lời, liền đối mặt với ánh mắt tràn đầy cảnh giác của Khúc Yên Nguyệt.Khúc Yên Nguyệt hoài nghi khuê nữ của bà lại muốn gây chuyện gì đó, hơn nữa còn nắm giữ chứng cứ.“Con thành thành thật thật ở lại Vĩnh Khang Điện cho ta, không phải nói muốn luyện võ sao chờ mẫu phi hai ngày, mẫu phi bảo ngoại công con tìm mấy nữ giáo có bản lĩnh huấn luyện tiến cung, tuyển chọn nghiêm khắc, đến lúc đó con đừng có mà giở trò lật lọng bỏ cuộc.”Khúc Yên Nguyệt muốn chuyển đề tài.“Thật ạ? Đa tạ mẫu phi! Phải là người am hiểu thuật cưỡi ngựa, con muốn học cưỡi ngựa! Tốt nhất là phải chọn người bắn tên chuyên nghiệp, người bắn đẹp nhất!”“Được được được, con muốn cái gì cũng được.” Chỉ cần khuê nữ của bà vui vẻ thành thành thật thật ở yên một chỗ, Khúc Yên Nguyệt tỏ vẻ muốn người nào bà cũng có thể tìm được lôi vào cung.“Mẫu phi thật tốt!” Thẩm Ngọc Diệu tiến lên ôm lấy Khúc Yên Nguyệt, hôn một cái lên má Khúc Yên Nguyệt.Động tác biểu đạt vui sướng của nàng quá mức thân mật, Khúc Yên Nguyệt ngây ngẩn cả người trong chốc lát.
Trước kia Thẩm Ngọc Diệu chưa bao giờ thân cận với bà như vậy.Nhiều nhất chỉ là cùng tụ lại một chỗ, nhưng sẽ không hôn bà.Có đôi khi Khúc Yên Nguyệt sẽ nghĩ, hài tử sẽ hôn mẫu thân, nếu Thẩm Ngọc Diệu từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh bà, giữa hai người hẳn là sẽ không có bức tường vô hình kia.Hiện tại hành động này của Thẩm Ngọc Diệu, tựa hồ ngay lập tức phá vỡ bức tường đó.Trên mặt Khúc Yên Nguyệt nhanh chóng nhuộm hồng, vừa kinh ngạc vừa vui mừng cười ra tiếng, che hai má, bà cười mắng Thẩm Ngọc Diệu: “Có công chúa nhà ai giống như con không, lăn lộn chẳng khác gì khỉ.”“Hắc hắc, nào có công chúa nhà ai giống con, yêu mẫu phi như vậy chứ.
Mẫu phi, nữ nhi có một thỉnh cầu nho nhỏ.”Lúc Thẩm Ngọc Diệu muốn dỗ dành người khác, rất hiếm khi không thành công, cái miệng ngọt ngào khuôn mặt xinh đẹp, ai có cưỡng lại lớp vỏ đường bọc ngào đạn pháo này của nàng chứ?Dù sao Khúc Yên Nguyệt cũng không cưỡng lại nổi, Quý phi vừa rồi còn âm thầm cảnh giác, giờ phút này hoàn toàn bị nữ nhi dỗ dành không rõ đông tây năm bắc: “Xét thấy hôm nay con rất ngoan ngoãn, nói đi, là muốn Minh Châu Đông Hải, hay là muốn Ngọc Quý Tây Sơn!”“Đều không cần, nữ nhi chỉ là muốn ra ngoài chơi một chút thôi, không đi xa xa đâu, đến Thiên m Tự xem một chút, dẫn theo Tần Lương Đệ.”Khúc Yên Nguyệt nghe được nàng muốn ra ngoài, liền nhíu mày, nghe được câu cuối cùng, càng muốn lắc đầu.“Mẫu phi, người đáp ứng con đi.” Thẩm Ngọc Diệu vội vàng dùng đôi mắt to tròn của mình, đáng thương nhìn Khúc Yên Nguyệt.Khúc Yên Nguyệt bị nhìn cho mềm lòng, đầu óc nóng lên, liền gật đầu.Chờ bà bưng một chén canh gà đứng trước Tử Vi Cung, trong lòng chỉ còn lại hối hận.Người khác hãm hại cha, còn Thẩm Ngọc Diệu thì lừa mẹ, sao bà lại sinh ra một nữ nhi không chịu nghe lời như vậy chứ.Khúc Yên Nguyệt một bên oán giận Thẩm Ngọc Diệu không đủ chu đáo, một bên lại cảm thấy cao hứng.
Thẩm Ngọc Diệu trước kia tính tình điêu ngoa, có chuyện gì cũng sẽ không bao giờ cẩn thận thương nghị với bà, loại chuyện xuất cung này, phỏng chừng đã sớm trực tiếp chạy đến trước mặt Hoàng đế nói rồi.Đứa trẻ này rất hiếm khi làm nũng với bà.Chỉ vì hành động làm nũng hiếm có này, Khúc Yên Nguyệt nghĩ, dù thế nào đi chăng nữa, bà cũng phải hoàn thành nguyện vọng của nữ nhi.Thẩm Sùng nghe Dư Liễu nói Khúc quý phi đến đưa canh gà, liền biết đây là có cầu mà đến, trước khi Khúc Yên Nguyệt tiến vào, trong đầu ông suy nghĩ không ít chuyện.Cuối cùng phát hiện gần đây trên triều đình hình như không có đại sự gì cần ông phải mở miệng, ngược lại chuyện trong hậu cung lại tương đối nhiều, nhưng thái tử gây ra phiền toái thì liên quan gì đến Khúc Quý phi?Nghĩ không ra vì sao Khúc Yên Nguyệt lại đến, sau khi Thẩm Sùng nhìn thấy Khúc Yên Nguyệt, trực tiếp hỏi.Khúc Yên Nguyệt ôn nhu cười nói: “Thần thiếp không thể quan tâm phu quân mấy ngày gần đây lo lắng quốc sự, thân thể mệt nhọc, đặc biệt đến thăm sao?”Đầu bếp trong phòng bếp ở Vĩnh Khang điện có tay nghề cực tốt, Khúc Yên Nguyệt còn chưa mở nắp ra, đã có thể ngửi được mùi thơm của canh gà.Thẩm Sùng thật đúng là có chút đói bụng, ông nhìn Dư Liễu, Dư Liễu tiến lên phối hợp với một tiểu thái giám khác thử độc.“Nếu là những người khác đến đây, trẫm liền tin bọn họ thật tâm thật ý quan tâm trẫm, nàng thì…”Trầm Sùng cười lắc đầu,