Editor: Ochibi
Trong đầu Thư Sâm Nhuyễn lộn xộn, Diêu Điềm trước mặt cô không thích hợp, khả năng rất lớn cô ta đã trọng sinh.
Biết rõ phía trước có nguy hiểm còn muốn lao vào, Thư Sâm Nhuyễn không phải người lỗ mãng như vậy.
“Lần này ngươi có thể kéo dài bao lâu? Đừng để lúc ta hoàn thành nhiệm vụ ngươi lại lâm vào kỳ ngủ đông, đến lúc đó không cho ta tích phân đi.”
“Sẽ không, lần này ít nhất ta có thể kéo dài mười giờ, sẽ không chậm trễ cô kiếm tích phân.”
“Kéo chân sau cũng không phải là ta, nhiệm vụ không hoàn thành chỉ có thể trách cô.”
Lại là âm thanh điện tử kia, Thư Sâm Nhuyễn cúi đầu, nhẫn nại mới không nhìn Diêu Điềm. Cô nhớ rõ hệ thống của Diêu Điềm chính là nhằm vào nữ phụ, hiện giờ các loại nhiệm vụ của cô ta hẳn là chính là nhằm vào mình.
Diêu Điềm ở trong lòng cùng hệ thống nói chuyện, sau khi bảo đảm không có sai, lại lần nữa dính với Thư Sâm Nhuyễn: “Em gái, em đi cùng với mẹ và chị đi.”
Không đi, đánh chết cũng không đi.
Thư Sâm Nhuyễn không nhìn cô ta, quay đầu nói với mẹ: “Ngày mai đi học, bài tập con còn chưa có làm xong.”
“Bài tập chưa hoàn thành cũng không thể ra ngoài chơi, Nhuyễn Nhuyễn, chiều nay con ngoan ngoãn làm bài tập, mẹ trở về sẽ mang váy mới cho con.” Thư mẫu nói.
Chuyện đi dạo phố liền định như vậy, Diêu Điềm không có biện pháp giãy giụa.
Không thể vì bồi cô ta đi dạo phố, mà khiến Thư Sâm Nhuyễn thức đêm làm bài tập. Nhiệm vụ thứ nhất thất bại như thế, Diêu Điềm bực mình khẽ cắn môi.
“Hừ, đây là năng lực của cô, làm một người ra cửa cũng không được, lúc trước còn sợ ta kéo chân.” Chỉ có Diêu Điềm và Thư Sâm Nhuyễn có thể nghe được âm thanh điện tử xuất hiện lần nữa, hơn nữa ngữ khí rất kiêu ngạo.
Diêu Điềm bị chèn ép bốc hỏa, nhưng cô ta không có đem tức giận đẩy lên hệ thống, trong lòng cô ta trách mắng Thư Sâm Nhuyễn.
Diêu Điềm không nói chuyện với hệ thống nữa, Thư Sâm Nhuyễn không biết trong lòng cô ta suy nghĩ cái gì.
Thư Sâm Nhuyễn có chút tò mò, lần này nhiệm vụ cô ta thất bại có trừng phạt gì hay không.
Thư phụ ở một bên nhìn hai cô, Điềm Điềm rất muốn thân cận Nhuyễn Nhuyễn, có thể là do bạn cùng lứa dễ dàng ở chung. Tính cách Nhuyễn Nhuyễn rất tốt, về sau hai đứa nhất định có thể hoà hợp sống chung.
Đáng tiếc lần này hai đứa không thể cùng nhau dạo phố, Thư phụ còn có hơi tiếc nuối.
Diêu Điềm và Thư mẫu đi ra ngoài, Thư phụ vẫn ở trong nhà. Chiều nay ông không đến công ty, ông liên lạc mấy bằng hữu, sửa tên Diêu Điềm lại, sắp xếp trường học cho cô ta.
Lúc nãy Thư Sâm Nhuyễn nói bài tập chưa làm xong, cô không phải ở gạt người. Hơn nữa bài tập hôm thứ sáu từ trường mang về thế nào, hiện tại vẫn y thế đấy.
Trường học chia thành lớp phổ thông và lớp tiến hóa, nghĩa như tên chính là để người thường trong một lớp, và tiến hóa giả một lớp.
Thư Sâm Nhuyễn dựa vào là dị năng tinh thần cấp một, được Thư phụ an bài tới lớp tiến hóa. Thành tích cô không tốt, không riêng gì bởi vì cô không cố gắng học tập.
Cụ thể tác dụng của dị năng tinh thần như thế nào, đây là học sinh tiến vào đại học mới có thể tiếp xúc. Giai đoạn cao trung, bọn họ chủ yếu học tập tri thức văn hóa.
Chương trình học lớp tiến hóa phức tạp hơn nhiều so với lớp phổ thông, nhưng mà trí nhớ, năng lực tư duy của người tiến hoá…… Đều giỏi hơn người thường, bọn họ có thể tiếp thu những chương trình học đó. Nhưng Thư Sâm Nhuyễn không những có dị năng không lợi hại, ngay cả năng lực học tập cũng kém rất nhiều.
Mới đầu cô cũng rất nỗ lực, nhưng hiệu quả cực nhỏ, rốt cuộc vạch xuất phát đặt ở nơi đó. Cha mẹ không đành lòng để con gái quá vất vả, lấy quyền thế Thư gia, cô hoàn toàn không cần thiết đua làm gì.
Dần dần Thư Sâm Nhuyễn không coi trọng học tập nữa, ngày thường đi học chuyên tâm nghe, còn phương diện bài tập rất có lệ.
Trên bàn sách bày một quyển bài tập thật dày, mặt trên viết 《 Thuật điều dưỡng dị năng tinh thần 》.
Tiến hóa giả lực lượng cấp càng cao, năng lượng ẩn chứa trong nhân thể càng cường đại, có đôi khi năng lượng vượt qua khống chế của bọn họ, khả năng sẽ tạo thành thương tổn với tiến hóa giả. Loại tình huống này trị liệu y học không rõ ràng, bọn họ cần có dị năng giả tinh thần cấp cao trợ giúp.
Hiện giờ trong chương trình học của Thư Sâm Nhuyễn có khoá lý luận này, cô không phải dị năng giả tinh thần cấp cao, nên không để bụng tới môn học này. Hiện giờ phải làm bài tập, chỉ có thể xem lại video giảng bài của lão sư.
Lúc trước cùng Diêu Điềm thương lượng xong, cô ta sửa thành họ Thư, tên không đổi. Cho nên hiện tại cô nên gọi Thư Điềm, Thư phụ vì cô ta an bài trường học. Thư Điềm cũng học lớp 11, vì để cô ta có thể thích ứng hoàn cảnh mới, Thư phụ sắp xếp cô ta đến lớp Thư Sâm Nhuyễn.
Sau khi làm xong bài tập, Thư Sâm Nhuyễn muốn đi xem phòng trồng hoa. Cô không có yêu thích đặc biệt gì, chỉ thích trồng chút hoa cỏ. Một phòng ánh mặt trời tốt nhất lầu ba được cải tạo thành phòng trồng hoa, cho cô tiêu khiển ngày thường.
Đây gần như là một phòng toàn kính, khi ánh mặt trời chiếu rọi xuống phòng pha lê, xinh đẹp có chút mộng ảo.
Đồ đựng thủy tinh hình thái khác nhau đặt đầy phòng, đan xen có hứng thú. Cây cối màu xanh lục nhẹ nhàng lay động, bộ rễ chúng nó cũng giãn ra trong dịch dinh dưỡng trong suốt.
Thư Sâm Nhuyễn đi vào, phát hiện có một người ở chỗ này: “Ba, sao ba lại ở đây?”
“Nhuyễn Nhuyễn làm xong bài tập rồi sao?” Thư phụ hỏi cô.
“Đúng vậy ạ, làm thật lâu nha.” Thư Sâm Nhuyễn không khoa trương, cô ở trong phòng lâu như vậy vẫn chỉ luôn học tập.
“Ngoan” Thư phụ khen cô một câu, sau đó nói: “Ban Bách Hợp* của Nhuyễn Nhuyễn nở hoa rồi.”
(*Lilium concolor 斑百合 Loài này thuộc dòng hoa Loa Kèn, mình tìm mãi không biết sang tiếng việt tên chính xác là gì, nên nếu biết được mình sẽ sửa lại sau)
“Thật sao ạ?” Thư Sâm Nhuyễn kinh hỉ mở to đôi mắt, cô không rảnh lo đến ba, vui sướng đi tới bên trong.
Thư Sâm Nhuyễn thích trồng hoa, đặc biệt là những cây không trải qua biến dị.
Thực vật biến dị tuy rằng đẹp, nhưng chúng nó có rất nhiều vị trí độc tính. Đừng nói Thư Sâm Nhuyễn không cảm thấy hứng thú, cha mẹ Thư gia cũng không dám cho cô chơi.
Hoa chưa biến dị còn sót lại rất ít, hạt giống chúng nó càng rất trân quý. Nhưng mà có Thư phụ Thư mẫu, trong tay Thư Sâm Nhuyễn không thiếu loại hoa.
Ngày hôm qua Thư Sâm Nhuyễn không có tới phòng trồng hoa, không ngờ Ban Bách Hợp đã nở rộ.
Lá cây xanh biếc giãn ra, cây cao gần có 1 mét 5. Trong cánh hoa đỏ cam vòng lại, lấm tấm ấn màu nâu đáng yêu. Bồn hoa
này Thư Sâm Nhuyễn dưỡng thật tốt, màu sắc và hoa văn của nó rực đỏ như lửa, nhìn khiến cho nhân tâm sinh thích.
“Quá xinh đẹp! Để mẹ và em trai cũng đến đây nhìn xem.” Thư Sâm Nhuyễn vui sướng nói, cô nhất thời kích động, nhưng thật ra đã rơi rớt mất một thành viên trong nhà.
Thư phụ cũng không để ý, ông gật gật đầu, ánh mắt nhu hòa, “Nhuyễn Nhuyễn thật lợi hại, dưỡng hoa tốt như vậy.”
Thư Sâm Nhuyễn le lưỡi, được khen có hơi ngại. Mặc kệ là hệ thống điều chỉnh nhiệt độ phòng trồng hoa, hay là cô dùng dịch dinh dưỡng, giá trị đều xa xỉ. Có mấy thứ này ở đây, cô dưỡng hoa không hề phí sức.
Hai người ở nhà ấm trồng hoa không đến nửa giờ, Thư mẫu mang theo Thư Điềm đã trở lại.
Hai người mua rất nhiều đồ, hai mươi phút sau nhân viên từ trung tâm thương mại sẽ đưa đến.
“Cuối cũng đã trở lại, cũng không biết bọn họ có mệt hay không.” Dù là niên đại nào, nam nhân cũng không thể lý giải tinh lực nữ nhân tràn đầy thế nào khi đi dạo phố.
Thư Sâm Nhuyễn cũng không thể lý giải, cô đi dạo phố một lát rất dễ mệt.
Thư Sâm Nhuyễn theo ba xuống lầu, ánh mắt rơi xuống trên người Thư Điềm, phát hiện cô ta có điểm không giống.
Thư mẫu mang cô ta đi thẩm mỹ viện, làn da Thư Điềm đẹp hơn lúc trước rất nhiều, tuy rằng vẫn là không tính là trắng, nhưng mắt thường có thể thấy ánh sáng tinh tế hơn.
Cô ta mặc quần áo mới, chiếc váy màu đen không tay dài đến đầu gối, da sấn màu không còn ám trầm như vậy. Xương quai xanh rõ ràng, đôi chân thon dài, ngũ quan cũng coi như đoan chính, nói tóm lại đây là thiếu nữ thanh tú, đẹp hơn lúc trước nhiều.
Thư phụ một người thẳng nam nhìn không ra cụ thể là nơi nào khác, nhưng ông không ngại nói lời làm hai người vui vẻ: “Điềm Điềm mặc quần áo mới càng xinh đẹp, mẹ nó ánh mắt thật tốt nha.”
Thư mẫu quả nhiên tràn đầy vui vẻ, ngay cả ý cười khoé mắt Thư Điềm cũng chân thật rất nhiều.
Khi Thư Sâm Nhuyễn đang suy xét có nên cổ động nói câu gì đó hay không, cô lại nghe được âm thanh điện tử.
“Thời gian nhiệm vụ kết thúc, ký chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ, thỉnh hiện tại tiếp nhận trừng phạt.”
Thư Điềm tự nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở này, tâm tình tốt vừa mới dâng lên của cô ta tức khắc biến mất hết.
Trước mắt cô ta xuất hiện một cái đĩa quay chia đều mười phần, Diêu Điềm mím môi, khởi động đĩa quay. Kim đồng hồ xoay hết chỗ này rồi đến chỗ khác, Thư Điềm ngóng trông chuyển tới một trừng phạt lực độ nhỏ nhất.
Thư Sâm Nhuyễn không biết đã xảy ra cái gì, cô cũng không dám trộm nhìn Thư Điềm, sợ bị cô ta phát sinh manh mối.
Cô lặng lẽ ngừng thở, nghiêm túc “nghe lén”.
Đĩa quay rốt cuộc dừng lại, âm thanh điện tử đồng thời vang lên: “Hạng mục trừng phạt: Tặng một hào quang may mắn cho kẻ địch của ngài……”
Diêu Điềm:!!!
Thư Sâm Nhuyễn:?!
Kẻ địch của cô ta, nếu không có gì ngoài ý muốn thì chẳng phải chính là mình sao?
Thứ mà hệ thống xuất phẩm sẽ không giả, một cái hào quang may mắn nói không chừng sẽ mang đến chuyện tốt. Thư Điềm ghen ghét trừng mắt nhìn Thư Sâm Nhuyễn một cái, cảm thấy đây quả nhiên là trừng phạt cô ta.
“Hệ thống, hào quang này có thể giúp Thư Sâm Nhuyễn làm cái gì?” Diêu Điềm ê ẩm hỏi. Hào quang may mắn, tích phân cô ta cũng không đủ mua ở thương thành, thế nhưng cho không Thư Sâm Nhuyễn!
“Ta nào biết, chuyện vận khí ai có thể nói chuẩn.” Ngoài lúc tuyên đọc thông báo, ngữ điệu âm thanh điện tử đều rất là thiếu đòn.
Thật đúng là cô, hào quang may mắn, nghe nói là thứ không tồi. Mặt ngoài Thư Sâm Nhuyễn nhìn không chút cảm kích nào, nội tâm lại muốn cười.
Bàn tay vàng của địch nhân mang đến thứ tốt cho cô…… Cảm giác này còn rất sung sướng.
Nhưng mà, hào quang may mắn có thể mang đến cho cô cái gì đây? Thư Sâm Nhuyễn có chút mong đợi.
“Lầu bốn phát sinh chuyện bất ngờ, lúc ấy……”
Thư mẫu nói chuyện xảy ra ở trung tâm thương mại cho chồng biết, sau khi Thư Sâm Nhuyễn nghe được sửng sốt một chút.
Lầu bốn có một tiến hoá giả lực lượng cấp sáu phát bệnh, lúc ấy người đông, tình hình khá hỗn loạn. Khi tiến hóa giả phát bệnh điên cuồng mất đi lý trí, hắn quăng ngã đồ vật khắp nơi, hại không ít người bị thương. Có một người nữ sinh nghiêm trọng nhất, lúc ấy cô ấy cách tiến hóa giả rất gần, bị hắn ném thủy tinh trên mặt.
“Trên mặt cô gái kia rất nhiều thủy tinh, đoán chừng một hai tháng không khỏi được.” Thư mẫu lắc đầu, trên mặt có đồng tình.
Chỉ cần không phải bị kiểu vũ khí mới, hoặc là vật phẩm có độc tố chém thương, trên cơ bản sẽ không lưu vết sẹo. Cô gái kia sẽ không bị hủy dung, nhưng chuyện chịu đựng thống khổ không phải giả. Khi đó Thư mẫu các cô đang ở trong tiệm bên cạnh, nói không chừng rời đi sớm hơn một chút, người bị thương chính là hai người.
Cũng tính là bà may mắn.
Thư Điềm nghĩ đến thảm trạng của cô gái kia, tiếc nuối người ngã vào vũng máu không phải Thư Sâm Nhuyễn. Nhìn khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp kia, Thư Điềm hận không thể tự tay chém mấy dao.
Thư Sâm Nhuyễn cảm thấy một tầm mắt âm lãnh đảo qua trên mặt mình, cô nhìn lại, là Thư Điềm.
Thư Sâm Nhuyễn siết chặt nắm tay, cô giống như biết nhiệm vụ Thư Điềm thất bại là gì.
Cô ta tới Thư gia ngày đầu tiên, liền gấp không chờ nổi phải động thủ với cô sao?
11/3/2020