Lời tỏ tình thật lòng!
Đỗ Dật Văn không biết bản thân có tâm trạng gì tham gia bữa tiệc, sau khi kết thúc anh cảm thấy hối hận khi đã đồng ý tham gia.
Bỗng nhiên không còn muốn biết thông tin gì về Lộc Duy nữa.
Mẹ và anh trai cả đều mất, bản thân lại không thể đứng lên đi lại bình thường, điều này là một cú sốc rất lớn cho một thiếu niên mới lớn.
Đỗ Dật Văn hít một hơi thật sâu, đưa tay che miệng, không hiểu sao lại có dấu hiệu say.
Lúc nãy, anh chỉ uống hail y rượu, bây giờ lại say đến đứng không vững nữa.
Chu Kiến vỗ vai anh, muốn cọ xe anh về nhà lại thấy vẻ mặt vô cảm và âm trầm của Đỗ Dật Văn dưới ánh đèn đường.
Khuôn mặt đẹp trai đứng dưới ánh đèn đường mờ ảo, giữa ranh giới chỗ được chiếu sáng và bóng tối.
Đôi mắt màu xanh nhìn thẳng về phía trước, trong mắt toàn là bóng tối.
Trời đã vào thu, ban đêm vẫn rất lạnh.
Chu Kiến chỉ mặc mỗi áo sơ mi ngắn tay, bị gió thổi một cái lạnh đến run cả người, nhìn vẻ mặt của Đỗ Dật Văn thì càng lạnh thêm, "Lão Đỗ, cậu làm sao thế?"
Đỗ Dật Văn không trả lời, lấy chìa khóa xe, mở cửa xe bảo Chu Kiến lên xe.
Khi hai người chuẩn bị xuất phát thì có tiếng gọi phía sau.
Chu Kiến quay đầu nhìn thì thấy Liễu Trạch chạy bộ sau xe, đứng ở ven đường vẫy tay với bọn họ.
Cậu ta đứng gần ghế lái, nhìn là biết tìm Đỗ Dật Văn.
Chu Kiến ở bên cạnh nói, "Hey, người anh, có người tìm cậu kìa."
Đỗ Dật Văn liếc nhìn về phía cửa xe, thân hình Liễu Trạch gầy, đứng một mình ở ven đường rất giống dáng vẻ của một học sinh, mang theo kiêu ngạo.
Anh nhíu mày, không kiên nhẫn nhưng vẫn lịch sự kéo cửa kính xuống, "Có việc gì?"
Liễu Trạch thấy đối phương kéo cửa kính xuống, thì lộ ra vẻ mặt xấu hổ, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Đỗ Dật Văn, thậm chí xem nhẹ sự tồn tại của Chu Kiến, cũng không them chào hỏi, "Anh là một trong hai thiên tài của đại học Z, em đã nghe danh rất lâu rồi, hiếm lắm có cơ hội gặp mặt thì có thể thêm thông tin liên lạc không?"
Ánh mắt và vẻ mặt của Liễu Trạch đều biểu đạt một ý, đó là muốn làm quen.
Bề ngoài cậu ta khá tốt, nếu là một người bình thường thì sẽ ầm ờ đồng ý nhưng Đỗ Dật Văn vẫn có một quyết định duy nhất: "Không thể."
Thấy đối phương lộ ra vẻ mặt mất mát, Đỗ Dật Văn gật đầu, "Hẹn gặp lại."
Sau đó lái xe rời đi, không cho người ta chút mặt mũi nào.
Chu Kiến ngồi ở ghế phụ che miệng cười
Đến khi Đỗ Dật Văn lái xe đi đã khá xa, hắn không nhịn được nữa mà haha cười to.
"Lão Đỗ, cậu thật giỏi!" Chu Kiến giơ ngón tay cái với anh, "Cái tên họ Liễu đúng là chảnh, ai cậu ta cũng xem thường.
Trên mặt lúc nào cũng ra vẻ xấu hổ, nhưng trong lòng đen biết bao nhiêu.
Có người bạn của tôi tỏ tình với cậu ta, không nhưng không đồng ý mà còn sỉ nhục bạn của tôi.
Bây giờ cậu bơ cậu ta, không còn tý mặt mũi, hahaha!"
Cười còn chưa xong thì đột nhiên hắn nghe thấy trên xe Đỗ Dật Văn có tiếng nói, giọng nói pha chút trẻ con.
Chu Kiến ngạc nhiên.
Hắn xoay người tìm một lúc lâu mới nhìn thấy điênh thoại của Đỗ Dật Văn đang để ở kính chắn gió.
Không biết Đỗ Dật Văn mở điện thoại khi nào, còn đang xem livestream của một streamer.
Hắn không nhìn thấy mặt của streamer nhưng vẫn nghe được giọng nói của người đó.
Nghe qua là giọng của con trai, vẫn còn rất trẻ, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng.
Lại thấy rất quen.
Hắn nhìn thấy KDA của streamer, không ngờ lại tốt như thế - 11/0/8.
Chu Kiến thấy xấu hổ mà gãi đầu.
Hắn chơi Vương giả lâu như thế mà cũng chưa lần nào được KDA như này.
Nhưng mà hắn tò mò nhất đó là Đỗ Dật Văn lại đi xem livestream.
"Haizzz, Dật Văn, cậu thay đổi rồi." Chu Kiến ngạc nhiên thốt lên, "Lúc nói chuyện điện thoại nói thêm một câu cậu cũng thấy lãng phí thời gian, bây giờ còn có thời gian xem livestream???"
Chu Kiến liếc xéo anh, "Cậu không phải cuồng làm việc à?"
Đỗ Dật Văn không nể nang nói, "Không muốn nói chuyện với cậu."
Khi nói chuyện với ai, Đỗ Dật Văn lại nghe thấy giọng nói của LuVi...anh cũng thấy vui khi nói chuyện với LuVi.
Đột nhiên, streamer lại gào lên một câu trong livestream, "Dám giết tôi, đợi ông đây quay lại trả thù!"
Chu Kiến vội vàng nhìn về phía điện thoại của Đỗ Dật Văn thì thấy nhân vật mà streamer chơi đã nằm xuống, đang ngồi đợi thời gian hồi sinh.
Hắn không biết cảm giác lúc này của mình là gì, lại nhớ lúc vào đại học, hắn rất vui vẻ mong chờ streamer nào đó sau khi sống lại một lúc giết bốn năm người.
Streamer nhìn trên màn hiện "Penta Kill", cười vui vẻ nói, "Fans Heo, thấy tôi có giỏi không?"
Chu Kiến càng nghe càng thấy quen, hắn nhớ ra, năm đó Lộc Duy giành được quán quên cuộc thi khởi nghiêp, lúc phát biểu cao giọng nói, "Các bạn thấy nhóm chúng tôi giỏi không?"
Lúc này, giọng nói của streamer lại chồng lên của Lộc Duy, làm Chu Kiến như trở lại thời gian hai năm trước.
Đợi khi hắn lấy lại tinh thần, vội vàng nhìn về phía Đỗ Dật Văn đang lái xe nghiêm túc, "Lão Đỗ, Lộc Duy đang làm streamer à??"
Đỗ Dật Văn đang lái xe, không có thời gian nhìn hắn nói,"Không phải một người."
"Không phải là một người à?" Chu Kiến gãi đầu, hắn nghe kỹ lại thấy đúng là không giống nhau lắm.
Lúc Lộc Duy thuyết trình, giọng nói lạnh lùng, sạch sẽ làm cho người ta bị thuyết phục.
Giọng streamer này có