Trận đấu kết thúc
Ánh mắt hoảng hốt không biết nhìn vào đâu, chỉ thấy có rất nhiều cô gái cầm bảng hiệu cổ vũ cậu đang gọi lớn tên mình, Lộc Duy nhìn thấy Phương Ưu đang khóc khi nói chuyện cùng mình:
"Heo tinh, cậu thật giỏi huhu!"
"Cố lên, cố lên LD ~"
"Tiến lên LuVi, tiến lên giành chiến thắng tiếp theo!"
Hàn Tranh: "Mọi người làm rất tốt."
Tần Duyêt: "Hôm nay phải ăn mừng mời được! Oh Yeah!"
Đầu Lộc Duy là một mảnh trống rỗng, sự kích động trong lồng ngực khiến cậu nói không nên lời.
Cho đến khi một người đứng trước mặt cậu.
Đỗ Dật Văn nâng tay đưa con gấu nhồi bông cao 60 cm cho Lộc Duy: "Chức mừng, em giỏi lắm."
Lộc Duy cúi đầu, phát hiện gấu nhồi bông giống hết hình cậu bé có cái sừng hươu trong điện thoại mà Đỗ Dật Văn làm cho mình.
Cậu bé nhồi bông mặc áo hình con hươu, đầu to thân nhỏ, đôi tay giơ cao nở nụ cười, trên đầu có hai cái sừng, trên má có hai chấm hồng.
Trên ngực trái thêu hai chữ LD Vikey, ngực phải thêu tên LuVi.
Lộc Duy xoay người cậu bé nhồi bông về phía Đỗ Dật Văn, rồi ôm chặt vào lòng, ngẩng đầu nhìn anh, giọng nói hơi run do ảnh hưởng bởi không khí nhà thi đấu: "Cảm ơn anh."
Các cô gái và Phương Ưu đứng bên cạnh chụp ảnh lia lịa, sau khi chụp ảnh Lộc Duy và Đỗ Dật Văn thì gửi vào trong nhóm chat.
Phương Ưu nhanh chóng trả lời: "Là ông chủ đưa, trên ngực còn có thêu tên LuVi và đội nữa đó!"
(*) ORZ là gì? Chữ orz bắt nguồn từ một icon của cư dân mạng Nhật Bản, xuất phát từ hình ảnh một người cúi đầu, chống tay quỳ xuống đất.
Icon này được tạo nên vào năm 2004 ở Nhật, sau đó được teen Đài Loan, teen Trung Quốc hoan hỉ cùng sử dụng, dễ diễn tả ý thường gặp: "Trời ui, tại sao lại như dzậy?!"
Sau khi bọn Lộc Duy thi đấu xong còn phải đợi thời gian của trận đấu thứ nhất kết thúc.
Mỗi ngày vòng bảng Vương giả KPL sẽ diễn ra hai trận đấu, trần thứ nhất bắt đầu từ sáu giờ đến khoảng 7h20 sẽ kết thúc, hai mươi đến ba mươi phút sau đó tuyển thủ sẽ đợi ban tổ chức tổng hợp lại kết quả trận đấu.
Đồng thời bình luận viê và chuyên gia phân tích của KPL sẽ giải thích các tình huống của trận đấu
Toàn bộ nhà thi đấu đều có thể nghe được bình luận viên nói, khán giả được xem lại các tình huống trận đấu vừa được nghe giải thích lại.
Khi nói đến Thượng Quan Uyển Nhi của Lộc Duy giành được Penta Kill, và Điêu Thuyền băng trụ giết hai người, bình luận viên chỉ biết dùng hai từ...
"Thiên tài! Tôi chỉ biết nói là, quá giỏi! Khi không có tầm nhìn của địch hoặc đồng đội hỗ trợ mà chỉ dựa vào kỹ năng dự đoán của bản thân: Thượng Quan Uyển Nhi sử dụng kỹ năng tám lần, trong khoảng thời gian sử dụng kỹ năng kết hợp với sáu đòn đánh thường nữa: Điêu Thuyền lướt đi tám lần đều rất chính xác, không sai một ly, gây ra được lượng sát thương tối đa."
"Đồng thời thành viên của LD rất bình tĩnh, chúng ta có thể xem camera cá nhân, khi giao tranh ngoại trừ LD Lộ Phi nói một câu thì không một ai nói cả."
Người dẫn chương trình trên sân khấu gật đầu: "Đây chính là sự ăn ý giữa cá thành viên.
Trái lại, cảm xúc của Qlying hôm nay có vẻ quá nôn nóng.
Nhưng chúng ta vẫn có thể nhận ra, Qlying hôm nay vẫn rất ăn ý, lựa chọn đối hình hay đưa tuyển thủ ra thi đấu huấn luyện viên Monsoon đã chuẩ bị rất kỹ càng."
Bình luận viên: "Đúng vậy, đúng vậy."
Người dẫn chương trình nói tiếp: "Tuy là phong độ của Qlying hôm nay không đạt được như kỳ vọng của họ, nhưng tôi tin tưởng trong các trận đấu tiếp theo họ sẽ phát huy hết sức mạnh của mình.
Đồng thời, tôi muốn nói ra lời này, tôi rất muốn nhìn thấy thêm nhiều kỳ tích được tạo ra bởi LD của chúng ta!"
Máy quay chuyển cảnh khán giả dưới khán đài, đội Lộc Duy đã đi vào nhưng tiếng mọi người hoan hô vẫn không ngớt
Người đến xem thi đấu đều là những người yêu thích trò chơi, sau khi xem một trận đấu hấp dẫn, họ vẫn nhiệt tình chúc mừng cho người giành chiến thắng ngày hôm nay.
Khi Lộc Duy chuẩn bị đi vào trong, cậu nghe được bên trong có người đang nói chuyện khá lớn tiếng:
"Huấn luyện viên thì làm gì, Monsoon của Qlying nói mình giỏi bao nhiêu, hôm nay lại thua ngay trận mở màn ạ, haha."
"Đúng thế! Về sau tôi sẽ là fan của LD.
Tôi nhìn kỹ năng của họ thì các trận tiếp theo chắc chắn sẽ chiến thắng!"
Mạnh Khưu cũng nghe được hai người kia nói chuyện, hắn nghiếng đầu nhưng chỉ thấy một mảng tối đen, không biết là ai đang nói chuyện.
Khi bọn họ ra đến cửa của trung tâm nhà thi đầu, khi đẩy của ra có thể nghe được tiếng reo hò phía sau mình.
Lộc Duy nhìn Tần Duyệt ở phía trước, đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Tần Duyệt, có phải anh quên gì đó không?"
Mạnh Khưu nhanh trí, nháy mắt đã hiểu ý của cậu, bật cười thành tiếng, "Vậy chọn hôm nay luôn đi!"
Tần Duyệt không ngốc, quay đầu nhìn vẻ mặt của hai người họ đã hiểu ra chuyện gì, cảm thấy hơi xấu hổ: "Khụ khụ, cái này, hôm nay chúng ta đều mệt rồi..."
Hàn Tranh dừng lại quay đầu nhìn Tần Duyệt, giọng nói lạnh lùng không chút lưu tình ngắt lời hắn: "Tôi cảm thấy bọn họ nói rất đúng."
Tần Duyêt: "!"
Hắn không thể từ chối, nhưng trong lòng không vui vì thế quay đầu hung hăng trừng mắt với Lộ Phi.
Nằm yên cũng trúng đạn Lộ Phi: