Những quyển sách y học kỳ lạ, thậm chí chưa nghe qua tên bao giờ cũng có.
Thậm chí Tô Hạ vậy mà còn nhìn thấy được “Thanh Nang Kinh” – đây không phải là sách y học đã bị đốt trong truyền thuyết đó sao.Tô Hạ nhịn không được mà kích động nhìn tỷ giá trao đổi...!100000000?!Quấy rầy quấy rầy rồi...Tô Hạ lại tiếp tục đi xem.Cô phát hiện, số lượng trao đổi sách y học thất truyền này so với số lượng có thể mua ngoài đời thực còn cao hơn gấp mấy trăm lần.Hơn nữa, trong trường học cô đã xem qua rồi, sách y học đã được xem qua sẽ được đánh dấu phần trăm, đánh dấu trình độ nhận thức am hiểu về quyển sách đó của cô.Giống “Cương mục bản thảo”, Tô Hạ tự nhận thấy lúc còn ở trường học đây là quyển sách mà cô đọc nhiều nhất, nhưng trình độ lý giải vậy mà cũng chưa đến ba mươi phần trăm.Đương nhiên, muốn nhanh chóng hiểu được quyển sách nào đó, cũng có thể dùng giá kinh nghiệm để trao đổi, chỉ cần giá cả không quá cao là được.Tô Hạ mới chỉ có hơn ba nghìn điểm kinh nghiệm gắt gao che lấy túi tiền của mình, cảm thấy vẫn nên dựa vào khả năng đọc sách của mình thì hơn!Nói đọc liền đọc!Tô Hạ lần này quay về chỉ mang theo một ít hành lý, sách lại không mang quá vài quyển.Trực tiếp lấy điện thoại ra, tra lại cương mục bản thảo ở trên mạng, nghiêm túc đọc từng trang từng trang một.Khoảng chừng một tiếng sau đó liền mở hệ thống ra nhìn.Ừm.Tăng được một phần một trăm.Khụ khụ, tốt xấu gì thì cũng là tăng, dù sao thịt muỗi cũng là thịt!Chỉ là...!sau khi giải quyết xong được vấn đề ho khan của bà nội rồi, hệ thống dường như không nảy ra nhiệm vụ mới cho cô nữa.Nghĩ đến việc vừa rồi còn nhìn thấy sách y học về bào chế dược liệu, gieo trồng dược liệu...!Tô Hạ không khỏi hoài nghi kế tiếp liệu có phải hệ thống sẽ cho cô nhiệm vụ đi hái thảo dược hay không?Ngay lúc Tô Hạ còn đang suy nghĩ.Bên tai liền