Thay đổi của Tô Lâm vậy mà lại được Tiểu Mẫn là người phát hiện đầu tiên trong số những y tá sống chung.
Nếu không thì sao có thể nói người hiểu bạn nhất trên đời này chính là kẻ địch của bạn được?Sáng đó Tô Lâm thức dậy, như thường lệ ngắm nhìn chút mái tóc của mình.
Chợt nghe thấy Tiểu Mẫn ở bên ngoài khinh thường nói một câu: “Có cái gì đẹp chứ, như con gà xù lông vậy!”Tô Lâm cũng không tức giận, cường điệu đánh giá một chút tóc của Tiểu Mẫn, không rõ ý tứ mà cười.
Tiểu Mẫn thấy ánh mắt kia liền bộc phát: “Nhìn cái gì mà nhìn?”Tô Lâm buộc tóc lên, chầm chậm nói ra một câu: “Tôi thấy hình như, có người không ăn được nho! lại đi chê nho chua kìa!”Vừa dứt lời liền phóng ngay vào nhà vệ sinh.
Chỉ để lại một mình Tiểu Mẫn ở đó tức giận.
Tiếng của hai người cũng không nhẹ.
Đợi đến khi Tô Lâm đi ra, hai y tá cùng phòng cũng để ý được.
“Ôi trời!”Hai người đi tới cẩn thận đánh giá tóc của Tô Lâm.
“Lâm Lâm, cô uống tiên dược gì sao? Tóc đã dài nhanh như vậy rồi, còn rất đen nữa!”Tô Lâm cuối cùng cũng có cơ hội để khoe ra một chút rồi.
Chị ấy kiêu ngạo mà sờ sờ tóc mình: “Là phương thuốc cổ truyền do chính tay em họ tôi bào chế ra đó, hoàn toàn làm từ tự nhiên, giúp mọc tóc kiềm dầu, tác dụng vô cùng tốt!”! Nghe hình như hơi giống quảng cáo thì phải?Nhưng có “minh chứng sống” là Tô Lâm đứng ở đây, bọn họ cũng không còn chút nghi ngờ gì với hiệu quả của phương thuốc kia nữa.
Tô Lâm còn sợ bọn họ không tin, lấy điện thoại ra nhấn vào ảnh cha mình trong danh sách bạn bè trên mạng xã hội: “Mọi người xem thử ảnh chụp cha tôi đi, lúc trước ra ngoài lúc nào cũng phải đội tóc giả! Nhưng mà nhìn ảnh hiện tại của ông ấy đi!”Hai cô gái trẻ đành phải nhìn ảnh của một ông chú trung niên chụp hằng ngày, từ sau khi tóc dài ra rồi, bác hai Tô liền rất mê việc chụp ảnh tự sướng.
Vậy nên hoàn toàn có