Bánh bao? Không phải trả nợ à?Lư Hủ ngẩn ngơ:- Là ta nha.Tam thẩm lại tức giận và uỷ khuất:- Thím đối đãi với ngươi cùng thuyền không tốt sao, ngươi làm sao, làm sao không muốn làm thím nữa chứ!Lư Hủ:- Hả?Bỗng nhiên Lư Hủ nhớ tới, tam thẩm của hắn chưng màn thầu tay nghề cũng khá tốt!Cái này không phải...!Ai, hắn không phải là muốn ăn sao? Đậu xanh rau má, ngày thường tam thẩm của hắn rất tiết kiệm, quanh năm suốt tháng cũng không thể không chưng một lần màn thầu màu trắng, hắn nhất thời không nhớ tới!Lư Hủ thấy tam thẩm của hắn tức giận sắp khóc, xấu hổ hỏi Nguyên Man Nương:- Tiệm bánh bao của Tam Nãi Nãi gia hình như là khai trương vào hôm nay?Nguyên Mạn Nương cầm bố gật đầu, nhìn còn xấu hổ hơn cả hắn.Tam phu nhân mở một cửa hàng bán màn thầu, việc làm ăn càng ngày càng tốt, ở trên thị trấn gặp được người cùng thôn, liền hỏi có thể lấy lương thực đến trong nhà nàng đổi được hay không, Tam phu nhân cân nhắc một chút, được không, chuẩn bị mở một cửa hàng bán màn thầu ở trong nhà.Hôm qua ta tới nói với bọn họ, còn bưng một bát đậu tán nhuyễn!Tam thẩm bị đè nén nói:- Hôm nay khai trương, đông đầu chúng ta đều có người tới đổi màn thầu, nếu không phải hàng xóm thay đổi màn thầu nói cho ta biết thì ta còn không biết chủ ý này là do ngươi đưa ra.Lư Hủ cười mỉa:- Hay là để tam thẩm mở một con đi?Tam thẩm bĩu môi:- Vậy thì khó coi rồi, một thôn lớn như vậy cũng chỉ có mấy thân thích, nào có ai dám bảo họ huỷ đài của họ chứ.Nàng uỷ khuất trừng mắt nhìn Lư Hủ bắt đầu suy nghĩ:- Cũng không phải ngươi không nên đưa ra chủ ý cho Tam Nãi Nãi, nhà ai cũng không dễ dàng, nhưng mà, à, các ngươi lớn rồi, hai người Tiểu Huy Tiểu Hiên đánh nhỏ thì không phải chủ ý của ngươi nhiều, nhà chúng ta số ngươi lớn, bọn họ đều gọi là đại ca ngươi, ngươi muốn kiếm tiền phương pháp, nhiều nghĩ về muội muội trong nhà một chút, hiểu được không?Lư Hủ gật đầu như chẻ tỏi.Hắn thật sự không muốn nhiều như vậy.Hắn vẫn luôn nhớ đến Tam thẩm.Lý Chu vừa sinh ra đã không có nương, là Tam thẩm ôm qua cho uy, khi đó Nguyên Mạn Nương còn chưa gả đến nhà hắn, Lư Cát đã không nấu cơm, không phải mang theo hắn đến Tam thúc gia cọ, chính là đến Tứ thúc gia cọ, Lư Huy và Lư Hiên ăn cái gì hắn cũng ăn cái đó, Tam thẩm và tứ thẩm cũng không thiếu hắn một ngụm.Tam thẩm của hắn tức giận như vậy cũng không nói một câu để cho bọn họ trả nợ.Lư Hủ nghĩ nghĩ, nhìn cái chảo sắt mới tinh còn chưa dỡ hàng, đề nghị:- Tam thẩm, nếu không ta dạy cho ngươi biết nấu bánh quẩy!Tam thẩm và Nguyên Mạn Nương đồng thời ngây ngốc:- Bán bánh quẩy? Bán bánh quẩy là cái gì?Lư Hủ:- Đơn giản, ta sẽ để cho các ngươi thử!Chuyện Lư Hủ làm chính là hắn nói, Tam thẩm làm.
Hắn chỉ lo nói phối liệu, yêu cầu đề xuất, còn về chuyện làm sao để tăng giá thành lớn đến hai lần, cũng đủ để từ từ, thì toàn bộ đều dựa vào Tam thẩm nắm giữ.Lúc này hắn vừa thả dầu vừa thả muối vừa thả trứng, nghe thấy tam thẩm nói vậy thì trong nhà ăn mừng cũng không nỡ như vậy.Lư Hủ Thiên ở bên cạnh không ngừng rối loạn ý nghĩ:- Không bỏ dầu không tô, nổ ra không thể ăn!Đợi đến lúc tỉnh lại, Lư Hủ và tam thẩm lại tẩy não bánh quẩy ngon cỡ nào, ngoại trừ làm bánh quẩy ra thì còn có thể làm bánh rán đường, đường đường, bánh rán nhân thịt, một cái lại một cái ăn ngon, có chảo sắt, bọn họ còn có thể nướng áp chảo, nướng cháo, bánh bí đỏ, nướng bánh đuôi tôm, nướng bánh bao...!Dùng bột nếp nướng bánh trôi, nướng bánh gạo, nướng hạt vừng...Tóm lại, một mảnh mỹ thực xanh dương bởi vì chảo sắt va chạm với dầu sôi nên từ từ mở ra trước mặt.Người một nhà nghe thấy vậy thì sửng sốt, ngay cả Tiểu Hạ được tam thẩm gọi tới hỗ trợ cũng nghe đến si mê.Tiểu Hạ hỏi:- Đại ca, thật sự ngon như vậy sao?Lư Hủ:- Đương nhiên!Tiểu Hạ:- Đại ca ăn rồi à?Lư Hủ: À này!Ỷ vào bổn phận thành thật cả nhà bọn họ không ai đi dạo trong thị trấn, Lư Hủ ở chỗ đó nói dối:- Ta nghe nói người trong huyện nói, nói là kinh thành là nơi phồn hoa mới có cách ăn.- À!Mấy người tin tưởng, không khỏi khát vọng, đặc biệt là hài tử ngay cả trong thành cũng chưa từng đi qua, căn bản không tưởng tượng ra kinh thành là cái dạng gì.Tam thẩm là phái nào thì phải biết, nghe Lư Hủ nói như vậy, có chút lo lắng:- Hủ oa, đây đều là đồ ăn của lão gia và quý nhân, chúng ta làm ra rồi, trong thôn có ai mua không? Đây lại là dầu lại là muối, trả bao nhiêu tiền.Lư Hủ an ủi nàng:- Không quan trọng, chờ làm ra rồi chúng ta tính toán chi phí, trong thôn không ai mua, ta đưa tới trong huyện bán.Tam thẩm lúc này mới an tâm hơn một chút.Làm lần đầu, toàn bộ dựa vào đánh giá khi nào mặt của tam thẩm mới có thể phát huy, nàng đánh giá như thế nào cũng phải mất hai canh giờ, tam thẩm không chịu ngồi yên, giúp Nguyên Mạn Nương thu thập lập nghiệp vụ, thừa dịp trời còn chưa tối gọi Lư Hủ đi nấu củi, Tiểu Hạ và Lư Chu đi đến bên dòng suối múc nước, nàng và Nguyên Mạn Nương quét tước phòng bếp xong lại đi quét tước chuồng gà, chuồng heo, thuận tiện còn rót rau vào.Người một nhà được an bài đến rõ ràng, trời cũng tối.Lư Hủ thắp đèn, Tam thẩm nhìn thấy thịt đau.Bọn họ ở đây bất luận là dùng đồ ăn hay là đốt đèn, toàn bộ đều là đậu nành ép du, toàn bộ là hơn 100 văn một cân, người tiết kiệm một năm đều ăn không hết một cân du.Lư Hủ còn chưa nói với nàng, trong chốc lát nữa nửa vại dầu này đều vào trong nồi rồi.Nếu như lấy được đại thiết chảo về thì có lẽ tiêm đế còn có thể tiết kiệm một chút dùng, nhưng điều kiện không cho phép, hắn chỉ có một cái chảo này.
Cũng may là đủ sâu, chắp vá có thể sử dụng.Lư Hủ nhớ rõ trước kia mua nồi mới đều phải nấu, điều kiện có hạn, hắn rửa sạch sẽ nấu trước, lại nướng, sau đó nướng một lần, nướng một lần, sau đó mới đặt.Tam thẩm nương nhìn thấy Nguyên Mạn Nương làm ra bức tranh, khen mà Nguyên Mạn Nương liên tiếp ngượng ngùng.- Đây đều là chủ ý của Hủ Oa à?- Hủ nhi đến người ta học thêu trang, nếu không chúng ta nào biết còn có thể như vậy mà thêu.
Mười nương muốn làm ra Điệp Thi, thêu hoa a điểu a trùng, đều thêu giống thật, Hủ nhi nói kia gọi là...!Lập Thể! Đúng!Tam thẩm vuốt ve miếng thêu, hâm mộ không thôi.Nàng không biết làm thợ may, còn không bằng Nguyên Mạn Nương à, Tiểu Hạ lại giống như Lư Hữu, tính cách trầm ổn, việc làm may vá trong nhà đều là Tiểu Hạ làm.
Tam thẩm hỏi:- Ta gọi Tiểu Hạ tới đây học tập với ngươi?- Được rồi!Nguyên Mạn Nương rất cao hứng, nàng vẫn luôn không có tự tin gì, cho dù bây giờ Lư