"Đi thôi, cô không phải muốn đi dạo trong công ty sao, tôi dẫn cô đi thăm quan một chút."
"Bây, bây giờ luôn sao?"
"Ừm, đi." Đưa tay dẫn Giản Y cùng đi.
Giản Y nhìn bàn tay của chính mình, yên lặng đem mu bàn tay giấu ở phía sau, mới không cho cô sờ!
Kỷ Uấn Chi bất lực nhưng cũng không làm gì được nàng.
Hai người cùng nhau đi ra, Đinh Linh nhìn thấy vội vàng đứng dậy, "Bà chủ ML bên kia còn đang đợi trả lời."
"Từ chối đi, nói tôi không thể sắp xếp lịch trình." Kỷ Uấn Chi nói.
Giản Y sững sờ một lúc, không khỏi nhìn cô hai lần, ai này, thật hay giả vậy? Vừa nãy cô còn nói đây là cơ hội tuyên truyền tốt như vậy, không thể không nhận, vừa quay mặt đi là lại thay đổi, đúng là nữ nhân a!
"A? Từ chối? Cô không phải mới nói chuyện cùng Thẩm tổng sao..." Đinh Linh hai con mắt đều trợn tròn.
"Tiểu Y không thích, tôi không muốn ép cô ấy."
Đinh Linh trố mắt ngoác mồm, cái gì...!Cái gì mà...!mà...!mà liền...sủng như thế sao?
Giản Y liếc nhìn Kỷ Uấn Chi với ánh mắt khó hiểu, nữ nhân này đúng là, nói thay đổi liền thay đổi ngay, thật là đáng sợ!!!
Vừa vặn cảm khái, vừa nghiêng đầu phát hiện, Đinh Linh nhìn mình với ánh mắt khó hiểu...
【 Đinh Linh: Người phụ nữ có thể thuần phục được bà chủ...!Thật là đáng sợ!!! 】
Kỷ Uấn Chi dẫn Giản Y đi ra ngoài, Giản Y có chút hiếu kỳ, vừa nãy nghe Kỷ Uấn Chi cùng Thẩm Lan gọi điện thoại, thật giống cô còn rất kiêng kỵ Thẩm Lan, hơn nữa xem ra hậu quả của việc từ chối lời mời này cũng sẽ rất nghiêm trọng đây.
"Ai, cô, cô không phải, cô không phải nói, cô đối, đối đầu, một mất một còn, với Thẩm gì đấy sao? Từ, từ chối, sẽ có ảnh hưởng, ảnh hưởng gì không?"
Kỷ Uấn Chi quay đầu nhìn nàng một cái, "Cô đây là đang quan tâm tôi sao?"
"...!Không." Tôi chỉ là sợ cô lại đang tính toán gì đấy!
"Cô ta oán giận tôi, tôi cũng không sợ, tôi lúc nãy chợp mắt đột nhiên nhớ tới, nghệ sĩ của cô ta có thể bởi vì lịch trình không sắp xếp được mà từ chối lời mời, vậy thì tại sao tôi lại không thể? Nếu cô ta dám bắt bẻ chuyện tôi từ chối lời mời, vậy thì tôi cũng có thể quay lại cắn cô ta một cái, nói nghệ sĩ của cô ta có vấn đề."
Giản Y choáng váng, cô đúng là người tàn nhẫn.
"Mấy, mấy người cứ, như vậy mà bịa, bịa đặt tin đồn, lương lương tâm, không cắn rứt sao?"
Kỷ Uấn Chi khẽ cười một cái, không để ý lắm, "Nếu không có tai tiếng thì làm sao có nhiệt được?"
"Nhưng, nhưng là, cũng có người, muốn sống, một cuộc sống yên bình, thanh tĩnh, lặng lẽ mà."
Kỷ Uấn Chi ngẩn ra một chút, trước giờ chưa có ai nói những lời như vậy với cô, cuộc sống yên bình, cuộc sống yên bình là như nào? Kỷ Uấn Chi biểu thị không tưởng tượng ra được.
Cô yêu thích giới giải trí bên trong chìm chìm nổi nổi, những sinh hoạt xốc nổi, yêu thích nhìn tiếng tăm của mình càng ngày càng lớn mạnh, yêu thích cùng đối thủ một mất một còn tranh đấu, điều này làm cho cô mỗi ngày đều tràn ngập ý chí chiến đấu.
Nếu thanh tĩnh lại, thì cuộc sống sẽ ra làm sao?
Cả ngày nhàn rỗi ở nhà, trồng hoa, cho chim ăn? Như vậy không phải cả người đều mốc meo cả sao?
"Chào bà chủ, bà chủ phu nhân!" Đột nhiên cất lên một tiếng chào hỏi, đánh gãy tâm tư Kỷ Uấn Chi, vội vàng tỉnh táo lại, "Ừm."
Đáp một tiếng, quay đầu lại nhìn Giản Y một chút, người sau mặt cũng mỉm cười gật đầu một cái.
Kỷ Uấn Chi lén lút hướng về nàng dựng đứng ngón tay cái, khen ngợi nàng, rất tốt, rất có phong độ.
"Để tôi giới thiệu sơ qua một chút công ty chúng ta." Kỷ Uấn Chi nói, giới thiệu ngắn gọn về sự phân bố của từng tầng, Giản Y nghe xong gật gật đầu Nữ nhân này xem ra còn rất tâm cơ nữa, nghe cô nói hoành tráng đến thế mà, đừng nói đến người khác, ngay cả nàng cũng muốn đến đây làm việc.
Kỷ Uấn Chi mang nàng đi dạo các tầng, vừa đi vừa giới thiệu những nghệ sĩ nổi bật của công ty.
Kỷ Uấn Chi thao thao bất tuyệt, nói ra một chuỗi tên, "Những người này đều là cục cưng quý giá của JY." Quay đầu lại nhìn về phía Giản Y, muốn khoe khoang một chút, mới phát hiện cô nhóc này hiện tại đang cách mình rất xa, đứng nhìn chằm chằm poster trên tường mà đờ cả người.
"Làm sao? Nhìn cái gì vậy?" Kỷ Uấn Chi vội vàng bước lại.
Giản Y nhìn Kỷ Uấn Chi một chút, chỉ vào poster trên tường, "Dư Dư Dư, Dư Nhiễm!!"
Kỷ Uấn Chi nhướng mày, liếc mắt nhìn theo hướng ngón tay nàng, "Đúng vậy, Tiểu Nhiễm, cũng là nghệ sĩ của công ty chúng ta, là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ, rất tài năng.
Thế nhưng hai năm qua không có tác phẩm mới nào, tựa hồ như là đang bị đóng băng hoạt động.
Cô yêu thích cô ấy à?" Kỷ Uấn Chi hỏi.
"Ừ ừ ừ!!!" Giản Y vội vàng gật đầu, cái đầu nhỏ cứ gật gật như gà mổ thóc.
"Hihihi, yêu thích!"
Nhìn Giản Y dáng vẻ có chút kích động, Kỷ Uấn Chi bĩu môi, những lúc nhìn tôi sao không thấy cô kích động đến vậy?
Giản Y vui mừng đến mức lấy điện thoại ra chụp vài tấm poster của Dư Nhiễm, sau đó đi đến cuối hành lang, dựa vào cửa sổ và gọi điện thoại
Kỷ Uấn Chi từ xa nhìn tới, nhưng không bước tới, cô nhóc này có phải là cao hứng quá mức? Phụ nữ truy tinh thật là đáng sợ.
Giản Y bấm số Giản Quân, mới vừa vang lên một tiếng, bên kia liền bắt máy.
"Tỷ tỷ, tỷ! Tỷ tỷ, tỷ đoán em em em em em..."
Đối diện Giản Quân khẽ cười một cái, "Từ từ nói, không vội."
"Ồ." Giản Y nghe vậy ngậm miệng, hít một hơi thật sâu, bình phục tâm tình một hồi.
"Tỷ, tỷ đoán em, nhìn thấy ai, ai!"
"Hả? Đoán em nhìn thấy ai?" Giản Quân trầm tư một chút, giọng điệu của muội muội có chút phấn khích, "Bách a di?"
"Không không, không phải, em là nhìn thấy..." Giản Y vừa muốn nói ra tên Dư Nhiễm, đột nhiên dừng lại, tình huống của bản thân bây giờ không tiện cùng tỷ tỷ tiết lộ, không thể nói với cô chính mình lại đang ở JY, cũng không thể nói với cô chính mình nhìn thấy poster......của ca sĩ mà hai người họ rất yêu thích.
"Hả?" Giản Quân hiếu kỳ dò hỏi.
"Ừm..." Giản Y cắn cắn môi, lời đã tới miệng nhưng không nói ra được.
"Em, em không có, không có nhìn thấy, cúp, cúp máy, tạm biệt." Nói xong, liền cúp máy, một vẻ mặt ảo não giậm chân.
Kỷ Uấn Chi ở bên cạnh quan sát, rơi vào mù mịt, đứa nhỏ này bị gì vậy?
Giản Quân cũng rất bối rối, nhìn điện thoại bị cúp máy, đứa nhỏ này làm sao mà hấp ta hấp tấp cuống cuồng lên thế này.
Đúng rồi, quên nói với em ấy một tiếng, Bách a di đi An Khánh đóng phim, nên để em ấy đi thăm a di.
"Gọi điện thoại cho ai vậy?" Kỷ Uấn Chi đi tới,