Gần về đến nhà, Giản Y vẫn còn rất đề phòng, bảo Đinh Linh dừng xe trước cả mấy con phố, đồng thời còn đợi xe Đinh Linh đi xa rồi mới yên tâm về nhà.
Nhưng có tính thế nào đi nữa thì cũng quên mất Đinh Linh cũng là một tên cáo già, lái xe đến ngã tư trước mặt, rẽ vào một góc, đi vòng một vòng, rồi lại quay lại con đường này, còn từ xa mà lén lút đi theo phía sau Giản Y, mắt thấy nàng tiến vào một tiểu khu trông có chút cũ kỹ, lúc này mới chịu trở về công ty.
Về đến nhà, Giản Y chuyện đầu tiên nàng làm chính là thay đổi quần áo đang mặc trên người, bộ quần áo này vừa to vừa dài, đi được hai bước đã phải kéo kéo quần lên, thật là khó chịu.
Cuối cùng đổi thành một bộ đồ ở nhà, lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút.
Nàng ở bên ngoài thuê cho mình một phòng trọ, nhà không lớn lắm, có một phòng ngủ, phòng khách và một phòng vệ sinh, có một cái ban công được bao bọc xung quanh, nàng mới vừa tốt nghiệp, cũng mới dọn ra không lâu.
Đem quần áo của Kỷ Uấn Chi bỏ vào máy giặt, sau đó ngồi lên sofa nghịch máy tính, vốn là còn định sẽ nghiêm túc cẩn thận mà tìm việc làm, nhưng khổ nỗi hiện tại trên trang web nào cũng sẽ xuất hiện bài đăng tuyển dụng từ công ty JY, vừa nhìn thấy hai chữ này, liền nghĩ đến việc ban nãy đụng phải con xà tinh có bệnh kia ở JY, nhất thời tâm tình cũng chẳng còn vui vẻ gì nữa.
Hơi hơi hồi tưởng lại chuyện lúc nãy, Kỷ Uấn Chi cái người này đối với nàng cũng không phải quá xa lạ, dù sao cũng là một đại nhân vật có máu mặt trong giới giải trí, thế nhưng trong ấn tượng của nàng, người này phải có hình tượng của một ngự tỷ cao lãnh, nhưng hôm nay cái người này...!Bất quá cô ta cũng chỉ là giả vờ mà diễn cho ra cái hình tượng cao lãnh ấy thôi, vẫn là những tên phóng viên kia bị mù đi?
Giản Y vừa vặn nói thầm, trên màn hình máy tính liền hiện ra yêu cầu trò chuyện video, nàng hít một hơi, nhếch nhếch khóe miệng, để bản thân mình trông bớt chán nản một chút, nhấp vào nút chấp nhận.
"Bảo bối, về nhà rồi sao?" Phía đối diện truyền đến một âm thanh ân cần thăm hỏi, màn hình dù sao cũng hơi lag lag một trận sau đấy mới hiện ra rõ ràng một bóng người.
Nhìn qua cô gái trong màn hình so với Giản Y có hơi lớn tuổi hơn một chút, buộc tóc đuôi ngựa, một vài sợi tóc mái rải rác ở một bên khuôn mặt, dung mạo trông rất thanh tú và tinh xảo, mặt mày cùng Giản Y giống nhau y hệt, cô gái ăn mặc trông rất đứng đắn, xem ra rất có năng lực, đúng là so với Giản Y thì trông điềm đạm hơn một chút.
Giản Y nhếch miệng, ngón tay đánh bàn phím, "Cũng đã lớn thế này rồi mà còn một tiếng bảo bối hai tiếng bảo bối, không cho tỷ tỷ gọi em như thế nữa!"
Giản Quân trước mặt vốn là đang cười khanh khách, đột nhiên thay đổi đổi sắc mặt, "Nói chuyện với tỷ tỷ, không cho phép đánh chữ nữa, để tỷ tỷ nghe một chút xem em có tiến bộ hay không."
"Ồ." Giản Y bĩu môi một cái, vô cùng không tình nguyện.
"Tìm việc như thế nào? Thuận lợi không?" Giản Quân chống gò má, một mặt sủng nịch nhìn bảo bối muội muội của mình.
Truyện hay luôn có tại — TRUМtruye n.vn —
"Ổn, vẫn ổn."
"Cùng tỷ tỷ nói một chút."
"Không có, không có gì, để nói."
"Hả? Không thuận lợi? Không tìm được? Công ty của ai, nói cho tỷ tỷ biết."
"Chính, chính là, đụng phải xà, xà..."
"Xà?"
"...!Tinh có bệnh."
"..." Giản Quân dở khóc dở cười, chỉ đơn giản là quen với việc nói lắp và thở hổn hển của em gái mình.
"Xảy ra chuyện gì a? Ai chọc bảo bối của tỷ tỷ?"
"Haiz...!haiz..!"
"Được được được, không gọi không gọi nữa." Giản Quân bất đắc dĩ cười cười, cái tên này, khi còn bé còn rất thích nghe mình gọi như thế, lớn rồi còn bắt đầu thẹn thùng.
Nhớ được bản thân năm ấy lúc sáu tuổi, nàng mới hai tuổi, chân ngắn vụng về, a a a a nói chuyện đều bập bẹ, nhưng liền hai chữ "Bảo bối" nói đặc biệt rõ ràng, gọi nàng là bảo bối, nàng liền vui vẻ, có lúc còn nhảy nhót, đắc ý uốn tới ẹo lui, dáng dấp nhỏ bé đó đến nay vẫn còn nguyên trong ký ức chưa phai.
"Tỷ, tỷ có, có biết hay không...!Kỷ, Kỷ Kỷ..." Giản Y nói đến một nửa liền không nói nữa, quên đi, có biết hay không thì cũng chả có quan hệ gì.
"Hả?" Giản Quân còn đang nghiêm túc cẩn thận chờ đợi Giản Y lên tiếng.
"Không có, không có gì."
"Làm sao? Còn có bí mật không thể nói cho tỷ tỷ biết sao?"
"Không có, không có.
Mẹ...!Mẹ đâu rồi?" Vội vàng xoay chuyển đề tài.
"Ra ngoài đi chơi rồi, mà này Tiểu Y à, nếu em không thể tìm được việc, thì quay lại giúp tỷ tỷ được không?"
"Không không không, không đi." Giản Y vội xua tay, nàng chính là không có mặt mũi để mà tới công ty.
Lúc trước thời điểm tỷ tỷ mới vào công ty, vẫn là từ tầng dưới chót làm lên, từng bước từng bước bò đến vị trí phó tổng giám đốc, nàng tự biết bản thân mình không có khả năng chịu đựng áp lực như tỷ tỷ mình, cũng không muốn suốt ngày chỉ làm một con bù nhìn, nàng sẽ bị người đời khinh bỉ, hơn nữa nàng còn có tật nói lắp, càng sẽ bị người khác khinh thường hơn nữa! Coi như người ta có e dè thân phận của nàng, ở ngoài mặt xem như là không nói gì, nhưng là sau lưng, chắc chắn sẽ không có bất kỳ lời nói tốt đẹp nào cả, những điều này nàng đều biết rõ.
Hơn nữa chủ yếu nhất chính là, nàng có giấc mơ của riêng mình, nàng không muốn suốt ngày được che chở trong nhà, làm một nàng thiên kim đại tiểu thư, tuy rằng giấc mơ của nàng rất nhỏ bé, nhưng đây chính là điều mà nàng cùng người khác ước định.
Nàng muốn làm một tên trợ lý, làm một tên trợ lý của đại thần, đằng sau mỗi một người đẹp đẽ sáng láng sẽ luôn có một đoàn đội âm thầm hoạt động, nàng chỉ muốn đảm đương một vai nhỏ bé như vậy thôi, tưởng chừng là tầm thường không đáng kể, nhưng lại là một nhân vật không thể thiếu.
Giản Quân bất đắc dĩ thở dài, "Được rồi, em ở bên ngoài phải chăm sóc kỹ lưỡng cho chính mình, nếu thiếu tiền..."
"Không, không thiếu, tỷ tỷ đừng cho em, mỗi, mỗi tháng, đều, lén lút cho, nói hoài, không nghe."
Giản Quân cười khúc khích, "Cái kia..
không sợ ủy khuất chính mình sao."
"Không, sẽ không."
Giản Y vừa mới dứt lời, điện thoại liền vang lên, thuận tay cầm điện thoại lên đưa mắt nhìn, hai con ngươi suýt chút nữa đã lọt ra ngoài!!!
Trên Weibo bắn ra một tin tức nóng hổi.
【Sự tấn công dữ dội đầy ngọt ngào! Kỷ tổng cùng vị hôn thê mặc cùng một bộ quần áo giống nhau, thể hiện tình yêu cao cả!! 】
Nhìn thấy cái tiêu đề này, Giản Y liền sững sờ, vội vàng bấm vào xem thử.
Từ lúc đi ra khỏi công ty, đến lúc lên xe Đinh Linh, tất cả quá trình đều bị Cẩu Tử chụp được hết rồi, nhưng cũng may bọn họ có lương tâm, đem mặt nàng dùng Mosaic che lại.
Phía dưới còn có hai bức ảnh khác, là Kỷ Uấn Chi mặc bộ quần áo khi nãy, chỉ là cách phối đồ có hơi khác một chút, nhưng quả thật quần áo xác thật cũng có điểm giống của nàng.
Ugh, nàng cuối cùng cũng tin Kỷ Uấn Chi không phải loại người tốt lành gì, cô ta không phải nói đổi bộ quần áo thì sẽ không bị người khác phát hiện ư! Ngược lại thì thực tế sao khác xa quá vậy!
Giản Y suýt chút nữa là bật khóc vì tức giận, nhưng xem ra làm vị hôn thê của Kỷ Uấn Chi coi bộ cũng có chút tên tuổi, bản thân mình xem như là có thể ngồi vững rồi.
Còn đang khổ sở, Giản Quân ở trước mặt tựa hồ cũng cầm lấy điện thoại mà kiểm tra tin tức.
"Ồ? Kỷ Uấn Chi? Không phải là cái tên lão cẩu độc thân vạn năm đó sao? Chẳng phải trong một lần phỏng vấn cô ấy đã thẳng thắn thừa nhận rằng mình không có hứng thú với đề tài tình yêu sao, thế mà lại có bạn gái rồi