Kỷ Uấn Chi ngủ một giấc là đến tận trưa hôm sau mới dậy, lúc tỉnh lại thì vô cùng thỏa mãn mà chậm rãi xoay người, cô liền nhớ tới tối hôm qua ôm Tiểu Y, thật giống như là không có ôm bao lâu đã liền chìm vào giấc ngủ, cả một buổi tối ngủ phi thường an tâm.
Nhưng mà giây phút thanh thản ngắn ngủi đã qua đi, Kỷ Uấn Chi đột nhiên mở mắt ra, cầm điện thoại lên liếc mắt nhìn, má ơi! Đã 12 giờ rưỡi rồi a! Khoảng cách mở màn bữa tiệc chỉ còn có nửa giờ!!!
Kỷ Uấn Chi cả người liền thấy không ổn, gần như là nhảy từ trên giường xuống, vội vội vàng vàng thay quần áo mang giày, vô cùng lo lắng đi thẳng xuống lầu dưới.
Dọc theo đường đi đầu óc của cô đều sắp nổ tung lên rồi, không dám tưởng tượng một hồi bữa tiệc sẽ trông ra làm sao, ngẫm lại dáng vẻ diễn tập rối tung của tối hôm qua, Kỷ Uấn Chi chân có chút run, thậm chí không dám bước ra thang máy.
Hít sâu một hơi, ôm tâm thái chịu chết, bước ra thang máy.
Nhưng mà mới vừa bước vào hội trường, Kỷ Uấn Chi chính là mắt chữ A mồm chữ O.
Liền thấy trong hội trường, không có như trong tưởng tượng của chính mình là một cảnh tượng hoảng loạn, hết thảy đều tiến hành vô cùng ngay ngắn gọn gàng, mọi người đều đang bận rộn một cách trật tự.
Khu vực khán gia và khu vực báo chí đã được phân bố đâu vào đó, chỗ ngồi cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, băng rôn trên sân khấu cũng đã được treo lên, ánh sáng và âm thanh đang được kiểm tra lần cuối, vị trí camera và các góc quay cũng đang được điều chỉnh.
Kỷ Uấn Chi kinh ngạc thôi rồi, sửng sốt đến nửa ngày trời.
"Kỷ tổng." Vẫn là các nhân viên thời điểm đi ngang qua cô cùng với cô hỏi thăm một chút, mới làm cho Kỷ nào đó hoàn hồn trở lại.
"Bà chủ phu nhân, đá khô đã được thử qua."
"Bà chủ phu nhân, đèn đã vào vị trí."
"Âm thanh của micro toàn bộ đều ok!"
"Bà chủ phu nhân, đội ngũ tiếp khách đã ở dưới lầu chờ đợi, thảm đỏ cũng đã được bày sẵn."
"Bà chủ phu nhân..."
"Bà chủ phu nhân..."
Kỷ Uấn Chi một mặt mơ màng, luôn cảm giác sao mà cả thế giới đều đã thay đổi hết cả rồi, chính mình vừa vào hội trường được có 5 phút đồng hồ, ngoại trừ vừa nãy có vài người chào hỏi mình, thì những người khác có vẻ như là đều không nhìn thấy mình, ai nấy đều đang bận rộn.
Chỉ là một tiếng gọi bà chủ phu nhân nghe cũng thuận tai quá đi!
Kỷ Uấn Chi theo ánh mắt của mọi người, tìm tới chỗ Giản Y đang kiểm tra micro, "Này, này này."
Nghe cái tên này lắp ba lắp bắp ra lệnh kiểm tra chỗ này chỗ kia, Kỷ Uấn Chi cảm thấy buồn cười, trong lòng lại hết sức cảm động, cước bộ đi tới, "Tiểu Y."
"Tỉnh, tỉnh rồi a." Giản Y nhìn thấy cô, cũng không có quá cao hứng.
Ngược lại là Kỷ Uấn Chi, kích động không hay rồi, "Những thứ này đều là em làm?"
Giản Y đưa mắt nhìn cô, dáng vẻ gì mà như chưa từng trải đời vậy trời!
"Em nói xem, chị nên làm gì để cảm ơn em?" Kỷ Uấn Chi âm thanh ôn nhu, trong giọng nói tràn đầy sự sủng nịch.
"Cái kia cái kia, vậy thì thịt, đền bù bằng thịt đi." Giản Y cũng học được bản lĩnh lắm lời của Kỷ nào đó.
Kỷ Uấn Chi lại cả kinh, ai da, cô nhóc này từ lúc nào mà có thể phóng khoáng đến thế!?
"Tốt ~ đều nghe theo bà xã ~ "
"Phi, không, không biết xấu hổ." Giản Y gắt cô một tiếng, vừa vặn muốn nói tiếp, đột nhiên phát hiện trong đại sảnh im lặng vô cùng, quay đầu nhìn lại, người chung quanh đều đang bất động tại chỗ như thể hóa đã, không một ai nhúc nhích.
"Sao..." Giản Y nói ra được chữ này thì liền hơi sửng sốt, cúi đầu xuống nhìn chiếc micro đang cầm trong tay, trong nháy mắt đó nàng như chết lặng.
"Mau mau nhanh tắt đi a!!" Kỷ Uấn Chi cũng bối rối, cấp tốc phản ứng lại, đem microphone tắt đi.
Xong! nên đem mặt giấu đi đâu đây a a a a a a!!! Lần này bọn họ chắc chắn sẽ biết mình ở nhà chính là một sủng thê thực thụ a a a a!!!!
Chờ chút, hình như có cách?
"Khụ, cái kia, mọi người đều cực khổ rồi, tiếp tục cố lên để vượt qua ngày hôm nay, tôi nhất định sẽ chiêu đãi mọi người một bữa tiệc lớn!" Kỷ Uấn Chi hắng giọng một cái, cố gắng quay trở lại hình tượng cũ.
Nhưng mà cô vừa dứt lời, tất cả mọi người lại tiếp tục bận rộn rồi, tựa hồ như hoàn toàn không nghe thấy cô vừa nói gì.
"Khụ, cái kia, cực khổ rồi." Kỷ Uấn Chi có chút lúng túng cùng các nhân viên đang đi ngang qua chào hỏi.
Trời ơi, này có còn là công ty của mình hay không, tại sao nhân viên lại đối với mình lạnh nhạt như vậy, tôi không phải là bà chủ của mấy người sao!!!
Kỷ Uấn Chi nhìn xung quanh một chút, muốn đi lên hỗ trợ, phát hiện căn bản không thể chen chân vào được.
Dưới sự chỉ huy Giản Y, mọi người đều được phân công rõ ràng, hiệu suất phi thường cao.
Kỷ Uấn Chi ôm cánh tay ở bên cạnh yên lặng nhìn một hồi, bà xã chỉ huy rất là bình tĩnh, vô cùng có phong độ của một đại tướng! Quả nhiên chính mình bình thường vẫn hay xem thường nàng, vẫn hay coi nàng là một đứa nhóc không hiểu chuyện, sau hôm nay xem ra là phải nhìn nàng bằng một con mắt khác rồi.
"Cô, cô không xuống tầng dưới, nghênh đón, nghênh đón khácH, một chút à?" Giản Y quay đầu đưa mắt nhìn Kỷ Uấn Chi, mọi người ai nấy cũng đều đang bận rộn, cô ấy cứ ở đây nhìn tới nhìn lui chỗ này chỗ kia thì cũng quá nhàn rỗi đi.
Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười, xong đời, bà xã có phải là thích cảm giác sai khiến người khác rồi hay không, sau này chính mình phải làm sao bây giờ a!
"Được, vậy chị đi nha, a không đúng,