Hai ngày nay Kỷ Uấn Chi bắt đầu bắt tay vào việc chuẩn bị tham gia chương trình.
Trước tiên đem Nhan Phất từ đoàn phim đưa trở về, đem công ty giao cho cô ấy vẫn tương đối ổn thỏa, cô ấy đặc biệt rất bao che cho nhân viên, có cô ấy ở đây công ty chắc chắn sẽ không chịu thiệt thòi.
Đinh Linh cũng là bị dẫn theo, dù sao cũng là từ lúc thực tập đã bắt đầu đi theo chính mình, hiểu rõ tâm ý của chính mình nhất.
Còn mang theo các nhu yếu phẩm hàng ngày như quần áo, mũ, giày, tất những thứ này cũng không thể thiếu, còn có các món đồ vệ sinh cá nhân cùng các loại sản phẩm chăm sóc da, đúng rồi nên mang cho Tiểu Y chút đồ ăn vặt nữa chứ?
Kỷ Uấn Chi múa bút thành văn, viết xuống những món đồ cần chuẩn bị.
Cô cũng là lần đầu tiên lấy thân phận khách quý tham gia chương trình tạp kỹ, trước đó nếu có cơ hội thì cũng chỉ là đi thăm ban mà thôi, ngẫm lại vẫn đúng là khiến người ta hơi có chút phấn khích đấy!
"Bà chủ, cô chuẩn bị đồ vật cũng quá nhiều đi, chúng ta cũng có phải là thật sự đi du lịch đâu." Nhìn Kỷ Uấn Chi viết đầy cả một trang giấy, Đinh Linh yên lặng lau mồ hôi, cô sao không dứt khoát dọn cả căn nhà tới đó luôn đi?
"Ga trải giường, đệm chăn những thứ này đều mang theo sao?" Đinh Linh hỏi.
"Tôi còn tưởng cô là fan ruột của chương trình cơ mà, lỡ như tổ tiết mục đem chúng ta mang tới trong núi sâu, bắt chúng ta phải ở trong những căn nhà đổ nát hoang tàn thì phải làm sao đây? Vì lẽ đó cái này cần mang tới, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào." Kỷ Uấn Chi vì để chuẩn bị vẹn toàn mà đã cố tình xem hết tất cả các tập của chương trình, bao gồm cả các phần phỏng vấn sau hậu kỳ.
"..." Đinh Linh ngậm miệng, được thôi, cô nói cái gì cũng có lý.
"Nhưng cái nồi này hình như cũng không cần phải mang đi..." Đinh Linh chỉ chỉ trên giấy hai chữ cái nồi đặc biệt bắt mắt.
"Những chương trình như này hầu như đều là bắt người tham gia tự mình làm cơm, vạn nhất chúng ta không có đồ dùng làm bếp thì phải làm sao đây? Hơn nữa Tiểu Y nấu cháo ăn cực kỳ ngon! Không bộc lộ tài năng thì có phải là quá đáng tiếc rồi không." Kỷ Uấn Chi nói, lại hồi tưởng lại cảnh tượng Giản Y lần đầu tiên xuống bếp nấu cháo cho mình~ Tiểu gia hỏa này lúc nào cũng có thể trong lúc vô tình mà đem lại cho người khác kinh hỉ.
"Được rồi đi, thế nhưng nguyên liệu nấu ăn không cho phép mang đi nha, lỡ như hỏng mất thì phải làm sao?" Nhìn Kỷ Uấn Chi đang muốn viết xuống tên đồ ăn, Đinh Linh vội vàng nhắc nhở.
"Ồ..." Kỷ Uấn Chi hơi hơi trầm tư.
"Ai, đúng rồi! Bọn họ trước tiên sẽ quay những cảnh quay trong nhà đúng chứ? Vậy tôi phải trở lại đem các loại giải thưởng đã đoạt được bày ra mới được, thuận tiện để bọn họ quay phim."
"...!" Đinh Linh trợn tròn hai mắt, có hơi lộ liễu quá không vậy!?
"À mà, cô đi in hai tấm áp phích lớn cho tôi, tôi cùng với Tiểu Y lát nữa sẽ tự mình dán lên."
Nói đến Tiểu Y, Kỷ Uấn Chi giương mắt nhìn trái nhìn phải một chút, cô nhóc này cũng không có ở văn phòng.
"Đúng rồi, Tiểu Y đâu? Nàng biết chuyện này không? Tuyệt đối đừng nói cho nàng a, chờ đến thời điểm quay phim chính tôi sẽ tự nói với nàng, đến lúc đấy nàng nếu như không muốn quay cũng coi như là quá muộn."
"Cô thật không sợ bà chủ nhỏ sẽ cho cô một cước nữa sao?"
"Nàng là ngựa hay sao, còn có thể vung cước tùy tiện đến vậy." Kỷ Uấn Chi bất đắc dĩ nở nụ cười, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại thì...!ưmmm, nàng không chừng thực sự là ngựa đi?
Kỷ Uấn Chi đưa danh sách giao cho Đinh Linh, "Cô đi chuẩn bị đi, còn về cụ thể thì chính cô tự mình cân nhắc." Đinh Linh có vẻ là giỏi hơn mình trong vấn đề này.
Chậm rãi xoay người, ngồi đây cũng cả một buổi chiều rồi, cũng không biết Tiểu Y đã chạy đi đâu rồi, lỡ như lạc mất bà xã thì phải làm sao đây a?
"Bà chủ đang ở phòng luyện thanh ngồi nghe mọi người hát, cùng những tân thực tập sinh kia chơi đùa rồi." Đinh Linh đúng lúc mở miệng.
"Ồ? Nàng hát sao?"
"Không có a."
Kỷ Uấn Chi liền rất tò mò, nghe nói người nói lắp lúc hát thì sẽ liền không nói lắp nữa, cũng không biết có phải là thật hay không, vừa vặn đi xem để biết.
...
Dẫn Đinh Linh một đường đi tới phòng luyện thanh dưới lầu, chưa kịp đi vào liền nhìn thấy Giản Y từ bên trong đi ra, trông thấy tiểu gia hỏa vui cười hớn hở, trên mặt viết rõ hai chữ hài lòng.
Kỷ Uấn Chi vừa nhìn thấy nàng cười cũng liền cao hứng, luôn cảm thấy không có cái gì sánh được với nụ cười của nàng.
"Làm sao mà vui vẻ như thế a?" Kỷ Uấn Chi cười hỏi, đi đến trước mặt nàng.
"Nghệ sĩ, của, của công ty, chị, rất, rất thú vị."
Kỷ Uấn Chi hướng về phòng luyện thanh đưa mắt liếc nhìn, "Một nhóm này đều là chị tỉ mỉ tuyển chọn từng người, thậm chí là đầu tư rất nhiều thời gian, tiền bạc và công sức, từng chút một vun đắp cho bọn họ.
Có được bà chủ như thế, các nàng đương nhiên là phải thú vị rồi." Kỷ nào đó liền rất đắc ý, bốn cô gái này chính là một nhóm mà cô đã bồi dưỡng được khá lâu, nhưng vẫn chưa có chính thức xuất đạo, thế nhưng đã bắt đầu giúp các nàng gây tiếng tăm.
Giản Y bĩu môi, còn chưa kịp khen thì chị ấy đã lên thiên đường rồi.
"Đúng rồi, đêm nay chúng ta về nhà ở." Kỷ Uấn Chi kéo theo Giản Y đi dạo xung quanh công ty.
"Ồ." Giản Y cũng không để ý mấy, mấy ngày nay ở lại công ty cũng là rất thoải mái.
Kỷ Uấn Chi muốn nói lại thôi, vẫn không có tiết lộ chuyện sẽ tham gia chương trình tạp kỹ.
...
Một tuần lễ sau.
Từ sáng sớm Kỷ Uấn Chi đã thức dậy rồi, cô cả một đêm này căn bản là không ngủ, vô cùng lo lắng và thấp thỏm.
Cô giờ phút này thật sự rất mừng vì đã thành công quản được cái miệng của chính mình, bởi vì Tiểu Y cái gì cũng không biết, mỗi ngày vô ưu vô lo, cười nói vui vẻ, ăn uống ngon miệng, chuyện phiền lòng gì cũng đều không có...Thấp thỏm sao? Không hề tồn tại.
Mới vừa thức dậy được chưa tới mười phút, vừa vặn còn đang rửa mặt thì đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa rất nhẹ.
Kỷ Uấn Chi trong lòng hơi hồi hộp một chút, lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng lau lau một hồi, liền đi ra phòng ngủ sau đấy nhẹ nhàng mở cửa.
Chỉ sợ quấy rối đến Tiểu Y, dù sao một hồi cô còn muốn ở trước ống kính diễn một màn "ôn nhu gọi bà xã thức dậy"
Trước khi mở cửa, Kỷ Uấn Chi cẩn thận soi gương lại một lần nữa, nhìn xem một chút hình tượng của bản thân, tuy rằng là đang mặc đồ ngủ, tóc còn có một chút ngổn