Cơ Vân Lưu biết cậu muốn tốt cho mình, khó có được kiên nhẫn mà trả lời: “Thường sư huynh, kỳ thật ngươi không cần lo lắng vì ta, nếu lần này ta không thể thông qua bài kiểm tra này, vậy thì tất cả mọi người tham gia lần này không ai có thể qua.”
Thường Dật bị loại tự tin gần như cuồng ngạo này của Cơ Vân Lưu làm chấn động rồi, “Nhưng, thêm một người là thêm một phần sức lực mà.”
“Lực lượng có mạnh có yếu, ta không cho rằng thêm người sẽ có lợi hơn cho ta.” May mắn là hắn chỉ nói lời này với Thường Dật, nên không có người nghe được, bằng không có lẽ sẽ bị tập thể mọi người đè ra đánh một trận.
“……” Thường Dật cạn lời, thật lâu sau đó, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm nói, “Vậy được rồi, ta tin ngươi một lần, tin ngươi sẽ không làm Tiểu sư thúc thất vọng.”
“Đó là đương nhiên.” Cơ Boss không hề áp lực trả lời.
“……” Thường Dật phát hiện, sư đệ này của cậu kì thật không hề có chút tự luyến nào.
Đây là bộ dáng một tiểu hài tử nên có sao?
Khi đang nói chuyện, lại có một đám đệ tử được thông qua đi tới, trong đó có cả Âu Dương Cẩn bên trong đám đệ tử của Âu Dương gia.
Thường Dật cùng Cơ Vân Lưu nói một tiếng liền đi qua thu xếp cho đám đệ tử kia, để lại Cơ Vân Lưu một mình.
Thân hình béo tròn của Âu Dương Cẩn trong đám người kia rất nổi bật, đương nhiên, Cơ Boss cao quý lãnh diễm cũng có riêng một điểm nhấn cho mình.
Cho nên, khi Âu Dương Cẩn đi tới, liền thấy được khung cảnh cô đơn xung quanh Cơ Boss.
Làm một mỹ thiếu niên vô cùng lạc quan, Âu Dương Cẩn cảm thấy mình nên đi qua kết bạn với thiếu niên cô đơn kia.
Đặc biệt đối phương và mình còn từng gặp mặt một lần, thế nên, xuất phát từ đạo nghĩa, Âu Dương Cẩn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Cơ Vân Lưu.”
Cơ Boss vừa mới đuổi được Thường Dật, đang muốn nhắm mắt dưỡng thần, thì nghe được sau lưng truyền đến một tiếng gọi đầy khí thế.
Lười nhác nghiêng đầu nhìn, liền thấy một quả cầu thịt đang lăn về phía hắn, mắt phượng híp lại, ám khí?
Đừng nhìn hình thể béo tròn của Âu Dương Cẩn mà nghĩ cậu ục ịch, tốc độ chạy thật sự không chậm, trong chớp mắt đã chạy tới cạnh Cơ Boss, bởi vì tốc độ quá nhanh, liền có xu thế sắp bổ nhào vào người Cơ Boss.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cơ Boss khi nhìn thấy một cục thịt lăn đến, nhanh chóng vươn một chưởng, vừa lúc để tay lên mặt Âu Dương Cẩn, thành công đem Âu Dương Cẩn cách hắn một cánh tay.
Đến khi Cơ Boss cảm giác được da thịt của cục thịt kia liền nhanh chóng thu tay, trong quá trình thu tay lại, hắn nhìn thoáng qua lòng bàn tay chính mình, chau mày, vẻ mặt tỏ vẻ chán ghét.
Làm Boss nhất thiết phải có tính sạch sẽ mà.
Tiểu cầu Âu Dương Cẩn không cảm giác được chính mình đã vào sổ đen của Cơ Boss, vươn bàn tay bụ bẫm xoa mũi, phồng má đầy mặt ủy khuất nhìn Cơ Boss.
Tiểu cầu méo miệng, oán giận nói: “Đau chết mất, đây là khuôn mặt xinh đẹp như hoa của ta nha, ngươi cũng không giảm sức một chút, ấn hỏng thì phải làm sao bây giờ.”
Cơ Boss nhíu mày, khó hiểu nói: “Ngươi là ai?”
Tiểu cầu trừng lớn mắt, tay đặt trên mũi còn quên không lấy ra, miệng há to, bộ dáng kia nhìn có chút buồn cười.
Lúc này cậu mới biết thì ra nhan sắc như hoa của mình cũng có ngày bị người ta quên mất.
“Ngươi, không quen biết ta?” Trái tim thủy tinh của tiểu cầu rất đỗi bi thương, cậu cảm thấy rất khó tiếp thu.
“Ta biết ngươi sao?” Cơ Boss lại chém thêm một nhát vào tâm hồn mong manh của tiểu cầu.
Trên thực tế, Cơ Boss lúc ấy chỉ lo nhìn Chu Chu, thật đúng là không thừa hơi chú ý đến tên tiểu cầu này.
Lại nói, Cơ Boss tuy rằng đang là một shota, nhưng cũng không giấu được tâm hồn của một người trưởng thành, một tiểu cầu lại còn là tiểu hài tử, thật không thể làm hắn chú ý.
Tiểu cầu nhìn về phía Cơ Boss, ánh mắt lên án, phảng phất như hắn đã phạm vào tội ác tày trời, ngoài miệng lại không tình nguyện tự giới thiệu lại một lần nữa: “Ta là Âu Dương Cẩn.”
Nghe được mấy chữ Âu Dương, Cơ Boss xem như nhớ ra, bởi vì Chu Chu, hắn có một chút ấn tượng với Âu Dương Húc, hóa ra sinh vật tròn xoe trước mặt là hài tử của Âu Dương Húc.
Một lần nữa đánh giá tiểu cầu trước mắt, Cơ Boss khó có được lúc phun tào trong lòng, Âu Dương Húc xem như một đại thúc có chút nhan sắc, Âu Dương Vũ cũng lớn lên có chút tuấn tú, như thế nào tới tên Âu Dương Cẩn này liền biến khác hoàn toàn vậy, tuy rằng cậu có chút trắng trẻo, ngũ quan cũng không kém, nhưng với cái hình thể này, trẻ con bình thường không thể với tới.
Tha thứ cho tâm tư của Cơ Boss lúc ấy đều đặt trên người sư phụ nhà mình, căn bản không nhớ rõ thanh niên Âu Dương Vũ kia, hơn nữa lại là đệ tử Quân Sơn Phái.
Tuy rằng đã biết thân phận của đối phương, Cơ Boss vẫn lãnh đạm như cũ: “Âu Dương Cẩn, ngươi gọi ta có việc gì hả?” Trong giọng nói khó nén chút không kiên nhẫn.
Không hề có cảm giác mình đã bị người khác ghét bỏ, nghe thấy Cơ Boss hỏi chuyện, Âu Dương Cẩn tức khắc nhớ tới chuyện mình đến tìm người này để làm gì, liền nói: “A, là thế này, nghe nói bài kiểm tra lần này còn có kiểm tra tổ đội, ta và ngươi coi như cũng đã từng gặp mặt, liền tới hỏi một chút, ngươi có muốn cùng đội với chúng ta hay không.”
Thần kinh Âu Dương Cẩn tương đối thô, nhìn không ra Cơ Boss không quan tâm, nhưng những hài tử lớn hơn của Âu Dương gia có thể nhìn ra.
Âu Dương Cẩn tuy nhỏ, nhưng là thiên tài của Âu Dương gia, lần này, cậu là người đứng đầu trong số những người tới đây, bọn họ không thể ngắt lời, chỉ có thể lặng lẽ nhắc nhở.
Có một đệ tử Âu Dương gia nhẹ nhàng túm túm ống tay áo Âu