Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng cô tính tới thời điểm hiện tại đã mang thai được tới tháng thứ tư, hai tháng qua mọi chuyện xem ra cũng khá ổn định
Hắn không hiểu vì sao mà dạo này cứ rất hay ở nhà cũng không đụng vào cô, cái cô bạn gái của hắn cũng chẳng thấy đâu. Tới người cô xem là anh trai Nhạc Ngôn cũng không thấy tâm hơi đâu
Ba đứa kia cũng mang thai được hai tháng rồi, cô từ tháng thứ ba đã bắt đầu lười đi ra ngoài cứ ở lì trong nhà. Mà hắn dạo này rất hay quan tâm cô nha, cũng ít khi mắng chửi cô thậm chí là không đánh cô
Cô có nhiều lúc nghĩ có khi nào hắn hết ghét cô rồi không??? Có phải hắn đã bắt đầu động lòng với cô rồi không???. Những ý nghĩ đó rất nhanh bị cô dập tắt, vì cô biết trong tim hắn mãi mãi chỉ có một người duy nhất là Phi Yến mà thôi
Phi Yến một tháng trước có nói là đi sang Mỹ thăm họ hàng và có việc bên đó, hắn cũng chẳng nói gì chỉ gật đầu. Cô nghĩ hắn chắc chỉ xem cô như người thay thế cho cô ta thôi
Sáng sớm cô đang ngủ ngon mơ đẹp thì có một giọng nói trầm thấp gọi cô dậy, cô nhíu mày rồi xoay người nằm nghiêng sang một bên. Người đó rất không kiêng nhẫn mà kéo chăn của cô ra giọng lạnh gọi tên cô
" Thiên Vân Tuyết "
Nghe thấy giọng nói quen thuộc cô vội bật người ngồi dậy, vốn dĩ đang buồn ngủ lập tức bị giọng nói nào đó làm cho tỉnh hẳn. Cô quay qua nhìn người vừa mới cất giọng, giật mình một cái cô nói
" H...Hạo Phong, anh làm gì ở đây "
Hắn nhìn cô không nhanh không chậm, lời nói như ra lệnh nói với cô
" Cho cô 20phút để vscn và thay đồ "
Hắn nói rồi xoay người định ra ngoài thì cô gọi lại, mặt ngơ ngác nhìn hắn hỏi lại một lần nữa
" Anh vừa nói gì??? Tôi...thay đồ đi đâu cơ "
" Mẹ nói dẫn cô sang nhà thăm ba mẹ, cô nhanh lên một chút "
Nói xong hắn bỏ ra ngoài, cô trong phòng vẫn còn chưa hoàn hồn. Hắn vậy mà lại gọi cô dậy, thất thần một lúc rồi mới lật đật cầm đồ vào nhà tắm
Đúng 20phút sau cô có mặt dưới nhà hắn thấy cô xuống thì đứng lên nói một câu rồi đi ra lấy xe
" Mang giày vào đi, tôi ra lấy xe "
Cô gật gật rồi đi lấy giày mang vào, vì đang mang thai nên cô bận cho mình cái đầm màu vàng nhạt tay dài chân mang đôi giày đế bằng. Xong cô đi ra xe đợi cô lên xe ngồi ngay ngắn rồi mới cho xe chạy
Về tới Lục gia chưa xuống xe là đã thấy có một dàng người đứng xếp hàng đón, hắn bước xuống trước rồi vòng qua bên kia mở cửa xe cho cô. Cô nhìn hắn có