Nội thất cùng cách trang trí bên trong biệt thự đều được Cố Quyết cho người chuẩn bị từ sớm. Anh tốn rất nhiều công phu cho căn phòng tân hôn này, mỗi một chỗ đều dựa theo chủ ý của anh, cùng với dựa theo phỏng đoán sở thích của Nguyễn An An để sắp xếp.
Có một thời gian công phu Cố Quyết đều ở trong văn phòng xem các tài liệu tạp chí liên quan tới kiến trúc và thiết kế nội thất, trợ lý của anh thiếu chút nữa cho rằng ông chủ nhà mình muốn dấn thân vào ngành sản xuất kiến trúc.
Vậy là mọi thứ đã được an bài xong, chỉ còn chờ nữ chủ nhân vào ở, những thứ cần dọn dẹp cũng chỉ còn lại đồ chơi và thang trượt yêu thích của Bổn Bổn.
Bổn Bổn đứng ở ngưỡng cửa cùng ba mẹ nhìn người vận chuyển ra ra vào vào.
Ước chừng nửa giờ, công cuộc chuyển nhà kết thúc, trong nháy mắt kia nó vui vẻ chạy vào đại sảnh, nhanh chóng xông lên thang trượt của mình và bắt đầu lăn lộn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“……”
Nguyễn An An bị Bổn Bổn làm sửng sốt.
Nguyễn An An nhìn cả buổi, nhịn không được quay đầu cảm thán cùng Cố Quyết: “Anh nhìn con trai anh xem, có giống như bộ dáng thoát khỏi lịch kiếp hay không?”
“……”
Dọn nhà xong, hai người ngồi trên sô pha phòng khách, Nguyễn An An hỏi Cố Quyết một số chi tiết cụ thể về cuộc sống sinh hoạt của Bổn Bổn.
“Thật sự, nếu không phải em tận mắt nhìn thấy, em sẽ cảm thấy Bổn Bổn là diễn viên mèo chuyên nghiệp” Nguyễn An An nói “Loại diễn viên hám giàu chê nghèo.”
“Kỳ thật không khác đó là bao, nó chính là bệnh nhà giàu.” Cố Quyết nhìn thoáng qua, “Lúc vừa mới nhặt về, nhỏ như vậy, cũng không biết kén ăn, lấy lòng anh còn không kịp, cho cái gì ăn cái đó.”
“Sau này cũng rất đơn giản, nếu thức ăn không tốt thì sẽ ăn không vô…… mà anh thì lại không thiếu tiền, con trai của anh đương nhiên phải dùng loại tốt nhất.”
Lời này vừa ra, trong nháy mắt Nguyễn An An đã hiểu: “…… Cho nên anh chính là người dưỡng ra thói quen này.”
Cố Quyết không phản bác, gật đầu.
“Vậy vì sao mỗi ngày anh đều ghét bỏ phân của nó thối?” Nguyễn An An phục “Anh không biết sao? Ăn càng ngon thì phân càng thối sao?”
Phân của Bổn Bổn thối cũng không phải hoàn toàn do nó, nó không cảm thấy oan uổng sao?
Cố Quyết cười cười, dựa lưng vào sô pha: “Đương nhiên biết……”
Biết thì biết vậy, nhưng con trai vừa làm nũng anh đã nhịn không được nha.
Cố Quyết thừa nhận: “Bệnh nhà giàu đúng là do anh dưỡng ra, nó thật sự sống quá thoải mái…… Gia tài bạc triệu cũng có thể dùng để hình dung con mèo này”. Dừng một chút, anh rất có hứng thú mà nghiêng đầu nói “Đúng rồi, em đoán xem, bảo mẫu nhà anh gọi nó là gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyễn An An sửng sốt: “…… Gọi là gì? Không gọi Bổn Bổn sao?”
“Không.” Cố Quyết lắc đầu “Gọi Bổn tổng.”
Nguyễn An An: “…………”
Không biết vì sao, anh vừa dứt lời, cô liền lập tức tưởng tượng ra gói biểu cảm hình chú mèo cam đeo kính râm ngậm thuốc lá.
Phía trên viết bốn chữ to: Ngốc tổng lợi hại.
Bổn tổng chơi đùa một mình ở dưới lầu, Nguyễn An An không ngồi lâu liền đứng dậy đi tham quan biệt thự, đương nhiên toàn bộ quá trình đều có Cố Quyết đi cùng.
Cô đi một vòng quanh biệt thự, biết trang trí ở nơi này đều do Cố Quyết tự mình sai người chuẩn bị, vốn dĩ cô muốn làm ra vẻ một chút, chỉ ra vài tật xấu của anh. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy căn biệt thự thoải mái đơn giản lại vô cùng chú trọng chi tiết trang hoàng, cô thật sự không nói được lời trái lương tâm, vì thế ngược lại biến thành chân thành khen ngợi, mà nhà thiết kế Cố cũng cực kỳ hưởng thụ.
Hai người thương lượng một phen, cuối cùng quyết định không thuê bảo mẫu dài hạn, tuy rằng tự mình thu dọn có chút phiền toái, nhưng thế giới một nhà ba người hai người một mèo tương đối quan trọng hơn.
“Lúc trước chúng ta ở đó không phải rất tốt sao” Nguyễn An An nói “Quét rác hút bụi đã có robot, bát thì có máy rửa bát, quần áo đã có máy giặt, nấu cơm……”
Cố Quyết tiếp nhận lời nói bổ sung: “Nấu cơm đã có anh.”
Nói thì hay, nhưng còn chưa hết ngày đầu tiên, Nguyễn An An đã phát hiện suy nghĩ của bọn họ có bao nhiêu kỳ lạ.
Thực sự có rất nhiều điểm khác biệt giữa một căn hộ và biệt thự vừa lớn vừa đẹp.
Khó giải quyết nhất chính là cấu tạo và diện tích.
Ví dụ như thời điểm ở trong căn hộ nhỏ trước kia, sau khi Cố Quyết nấu cơm xong, bưng đồ ăn từ phòng bếp ra bàn ăn chỉ cần bước vài bước, mất vài giây là có thể đến nơi.
Hiện tại đi qua đi lại một chuyến mất tới nửa phút, đấy còn may mắn vì chân anh dài.
Cho nên bữa tối hai người cùng nhau bưng đồ ăn từ phòng bếp sang bàn ăn, ăn xong lại cùng nhau dọn trở về.
Lại ví dụ như, trước kia khi ở trong căn hộ nhỏ, tốc độ quét rác và hút bụi của robot từ phòng khách sang hai phòng ngủ rất nhanh.
Hiện tại đợi robot run run rẩy rẩy quét xong toàn bộ tầng một, đại khái phải mất mấy tiếng, không nói tới giữa chừng phải sạc điện một lần, còn phải chỉ huy điều khiển từ xa nó quẹo tiến vào phòng sách, phòng mèo…… Hơn nữa robot không thể leo cầu thang, vì vậy nếu muốn quét dọn cầu thang phải tự thân động thủ.
“…… Thôi ” Nguyễn An An nhìn Cố Quyết đang sạc điện cho robot ở góc tường nói “Em cảm thấy sống trong ngôi nhà lớn không thể không mời người giúp việc…… em hỏi ông ngoại phương thức liên hệ của mấy dì giúp việc, các dì ấy nấu ăn đều siêu ăn ngon, thời điểm anh không muốn làm có thể nghỉ ngơi một chút, còn có thể học nấu ăn cùng các dì nữa.”
Thế giới hai người đương nhiên rất quan trọng, nhưng vì thế giới của hai người mà tiêu phí phần lớn thời gian vào việc quét tước…… Mất nhiều hơn được.
Có thời gian làm việc nhà, nằm ôm vợ không thơm hơn sao?
Cố Quyết nhanh chóng gật đầu “Được, em muốn là được.”
Vì thế sau khi Nguyễn An An liên hệ với Lâm Tùng Bách, kế hoạch hai người một mèo hoàn toàn trở thành phế thải.
Ngày hôm nay, vừa vặn cách khoảng thời gian hai người ngả bài đúng một tuần.
Cũng vừa vặn tròn 1 tuần ly hôn của hai nhân vật 【 Tôi yêu thầm thì 】 và 【 Tôi yêu mềm mại 】.
Xem bộ phim cẩu huyết trên màn hình TV khổng lồ một lát, hai người lên lầu tắm rửa, duy trì quy luật làm việc và nghỉ ngơi giống như trước đây, dựa vào đầu giường lấy máy tính ra đổ bộ vào 《 Lục giới 》, chuẩn bị đăng ký kết hôn trong trò chơi.
“Nhanh thật đã qua một tuần rồi……” Nguyễn An An cảm khái.
Cũng trong một tuần này, những chuyện phát sinh quả thực quá xuất sắc.
“Đúng vậy” Cố Quyết gật đầu “Giờ này tuần trước, em mới khóa yết hầu anh xong……” Dừng một chút, anh cường điệu “Bảo bối, em đừng cảm thấy bình thường, đó coi như là một thành tựu, anh lớn như vậy nhưng đấy là lần đầu tiên bị người khác khóa yết hầu.”
“……”
Em đây cũng thật vinh hạnh.
Nguyễn An An không muốn để ý đến anh, vừa lúc giao diện trò chơi của hai người đồng thời đăng nhập thành công, tầm mắt cô không tự chủ mà bay tới màn hình máy tính của anh.
Kia chính là……
Tài khoản Đông Sát Tây Cố!
Người đứng đầu bảng xếp hạng!
Đại thần trong giới!
Tầm mắt Nguyễn An An quá mức nóng bỏng, Cố Quyết lập tức chú ý tới.
Đôi mắt cô càng mở lớn hơn, thân mình cũng càng ngày càng nghiêng về phía bên này, trên mặt viết “Để em nhìn xem”.
Cố Quyết nhịn không được mỉm cười, trực tiếp xoay máy tính sang: “Xem đi.”
Nguyễn An An cũng không làm kiêu, lập tức tiếp nhận, bắt đầu tìm xem thuộc tính nhân vật.
Mục đầu tiên bị kiểm tra đương nhiên là lịch sử hôn nhân.
Một hàng chữ nhỏ xuất hiện: “Người chơi này giữ mình trong sạch, chưa bao giờ kết hôn.”
Nguyễn An An vừa lòng gật đầu, lại bắt đầu xem thuộc tính nhân vật, trang bị, thời trang, vật cưỡi, thần thú…… Không có chỗ nào mà không phải cực phẩm.
“Oa……” Nguyễn An An thả thần thú một sừng của anh ra, ngân quang sáng lấp lánh, càng nhìn cô càng nhịn không được tán thưởng “Đẹp quá đi……”
【 Đông Sát Tây Cố 】 là trưởng lão một bang phái, mỗi lần anh online sẽ có thông báo ở trong bang.
【 oanh oanh anh anh 】: Đại thần Đông Sát Tây Cố online! A a a a a a a a a a a a a tọa độ (vũ nhị một, tứ linh nhị, tam tứ linh ) mau tới xem!!!
【 nơi nào có bát quái nơi đó liền có ta 】: Tới tới, nhưng tọa độ sao lại thế này?
【 chong chóng lớn 】:? Không biết gửi rõ con số sẽ bị hệ thống chặn sao? Đọc lên là ra tọa độ. (21,402, 340)
【 Ta gả cho Đông Sát Tây Cố】: A a a a a a a tôi tới đây! Đại thần chờ tôi!!!
……
Một lát sau, Nguyễn An An quan sát Đông Sát Tây Cố một lượt từ đầu tới cuối, mới bỗng dưng phát hiện xung quanh đã có một vòng người.
Các chức nghiệp đều có, vật cưỡi gì cũng có, kênh phụ cận nhấp nháy liên tục, hiện lên nhiều nhất