Câu “Bạn trai ôm một cái” này không phải lần đầu tiên Cố Quyết nói ra, bằng cách nói này anh cũng từng nói “Bạn trai hôn một cái”, “Bạn trai nhìn xem”.
Nhưng anh miệng đầy lời cợt nhả, loại trình độ này đối với anh mà nói không đáng là gì.
Tuy nhiên hiện tại, Nguyễn An An nghe được những lời này của anh lại không hiểu sao có chút muốn khóc.
Có thể là bởi vì cô mới từ trong mộng tỉnh lại, loại sắc điệu ấm áp trong hồi ức có sự khác biệt quá lớn với hiện tại, cũng có thể là vừa rồi nghe thấy tiếng sấm, tinh thần tương đối yếu ớt mẫn cảm, hoặc bởi vì một thứ gì đó……
Khi còn nhỏ, mỗi lần có sấm sét cô đều trốn trong ngực mẹ, nhưng cùng nói là “Trốn”, không bằng nói mẹ cô ôm cô cũng là một phương pháp an ủi chính mình.
Nhiều năm trôi qua, cô đã sớm quên cảm giác cụ thể khi ở trong ngực mẹ, nhưng loại cảm giác này bây giờ cô lại nhớ đến.
Hai người sưởi ấm cho nhau, hấp thu dũng khí từ trêи người đối phương.
Sau đó dọn tới Nguyễn gia, cô vẫn luôn ngủ một mình, những gì có thể ôm cũng chỉ là đủ loại gấu bông.
Mà ba cô……
Nguyễn An An cảm thấy, hình như Nguyễn Chính cũng không biết cô sợ thứ gì, từ trước tới nay thứ cô nhận được chỉ có vật chất, ông không keo kiệt trêи vấn đề tiền bạc, nhưng ông lại không biết Nguyễn An An thích cái gì, không biết cô chán ghét thứ gì, càng không nói đến việc sẽ phát hiện ra cô sợ sấm sét.
Khi lớn lên, lúc Nguyễn An An và Khương Di Ân Viện tùy ý ngủ cùng nhau, cô sẽ ôm một cánh tay của hai người họ, giống như ôm thú bông, nhưng hiệu quả so với thú bông lại hơn gấp mấy chục lần.
Mà hiện tại……
Thay đổi người, biến thành Cố Quyết.
Đây không phải lần đầu tiên hai người ôm nhau, nhưng lại là lần đầu tiên cô nằm đưa lưng về phía anh, còn anh ôm cô từ phía sau.
Đến lúc này Nguyễn An An mới đột nhiên phát hiện ra, đàn ông và phụ nữ có sự khác biệt rất lớn.
Thời điểm nằm trong vòng tay mẹ, cô cảm nhận rõ ràng được bà cũng đang sợ hãi, cho nên cô không thể sợ hãi, còn phải an ủi mẹ nữa.
Nhưng hiện tại không giống thế.
Lồng ngực người phía sau rất cứng, ngữ khí nói chuyện nửa đùa nửa thật dỗ dành cô, hơi thở nóng rực phả vào tai cô.
Nếu cẩn thận thêm một chút, còn có thể cảm nhận được nhịp tim của anh, một tiếng lại một tiếng.
Bị anh ôm trọn trong tư thế như vậy, cô cảm thấy mình giống như được nằm gọn trong khu vực tuyệt đối an toàn.
Thật sự là vô cùng, vô cùng có cảm giác an toàn.
Tóm lại trong nháy mắt, đối lập với những đêm tự mình nhắm mắt chịu đựng thì tâm tình của cô thật sự có thể dùng trăm mối cảm xúc ngổn ngang để hình dung.
Nước mắt vẫn được khống chế khá tốt, nhưng chỉ chốc lát sau Nguyễn An An đã mất khống chế, cô nhăn chóp mũi, nhanh chóng nuốt nước mắt trở về.
Cô hơi nhúc nhích đầu “Anh như vậy có thể không thoải mái hay không ……”
“Hử? Có gì không thoải mái?” Dường như Cố Quyết có chút kinh ngạc “Anh ôm bạn gái anh ngủ, đương nhiên rất thoải mái.”
“Không phải……” Nguyễn An An từ trong ổ chăn duỗi tay ra, chọc chọc cánh tay bên người “Anh ôm lâu như vậy, cánh tay sẽ bị tê mỏi.”
Tuy rằng cô vô cùng thoải mái, nhưng gối như vậy cả đêm sẽ xảy ra chuyện mất, máu không tuần hoàn lưu thông gì đó……
“Sẽ không” Cố Quyết ở phía sau cô nói chuyện, lồng ngực rung lên một cách đặc biệt rõ ràng “Bạn trai em là siêu nhân, sao có thể để xảy ra loại sự tình này ?”
“……”
Nguyễn An An không biết nên đáp lại thế nào, cô đưa lưng về phía anh nên cũng không nhìn rõ mặt anh, đột nhiên đỉnh đầu hơi trầm xuống, “…… Có phải anh vừa hôn tóc em hay không?”
“……” Cố Quyết cũng không biết vì sao động tác rất mỹ diệu này lại bị cô hình dung thành tục tằng như vậy.
“Ừm, làm sao vậy?” Anh thẳng thắn nói “Bộ phim cẩu huyết em xem lúc 10 giờ mỗi ngày kia, không phải nam chính cũng cả ngày hôn như vậy sao? Anh thấy em còn rất thích.”
“Hôn như vậy, nhưng……” Nguyễn An An chớp chớp mắt “Đêm nay em không gội đầu.”
Lời này nói xong, Cố Quyết trầm mặc ước chừng năm giây.
Một mảnh yên tĩnh, Nguyễn An An nghe được anh nhẹ nhàng “…… Phi” một tiếng
Giống như một đứa trẻ ăn nhầm phải tóc sẽ phát ra loại thanh âm này, hơi mang ý tứ ghét bỏ, cô thậm chí còn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của anh.
“……”
Nguyễn An An thiếu chút nữa không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Nguyễn An An duỗi tay véo thịt trêи cánh tay anh “Lừa anh thôi, em gội đầu rồi!” Cô túm lấy sai lầm này của Cố Quyết “Anh vừa mới ghét bỏ em sao? Có phải hay không? Em nói chưa gội đầu anh liền ‘phi’? Anh nói có phải hay không!”
Cô muốn xoay người lại nháo với anh, Cố Quyết không cho, sức lực của cô đương nhiên đánh không lại Cố giáo bá đã từng oai phong một cõi, tay chân đều bị anh cố định gắt gao, bộ dáng ra sức vặn vẹo giống như là con cá mặn hấp hối giãy giụa bên bờ biển.
Hai người làm ầm ĩ trong chốc lát, Nguyễn An An hao hết thể lực liền trở nên an tĩnh.
Cố Quyết chỉnh sửa lại chăn “Ngủ đi, không phải em buồn ngủ từ sớm sao? Hiện tại sắp 3 giờ sáng rồi……”
“Ừm.” Nguyễn An An đã lâu không ngủ muộn như vậy, mỗi đêm cô đều nằm trêи chiếc giường lớn êm ái, chơi di động một lát mới đi ngủ.
Chẳng qua trước khi nhắm mắt, cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện “Anh có cảm thấy đêm nay thiếu một bước hay không ……?”
“Bước gì?”
“Hôm nay hình như anh chưa hôn chúc ngủ ngon ……”
“……”
Cố Quyết nghĩ lại.
Lúc ấy trước khi trở về phòng ngủ, anh bị thất bại trong việc phim ma đả kϊƈɦ nên ngay cả nụ hôn chúc ngủ ngon cũng quên luôn.
Nhưng sau đó anh lại không muốn nữa, một mặt là bởi vì tâm tình mừng như điên, mặt khác……
Dù sao hai người cũng nằm cùng giường, anh tự nhận định lực của mình cho dù tốt tới đâu thì ở trước mặt cô cũng trở thành râu ria —— cho nên anh sợ hôn vào sẽ xảy ra chuyện gì.
Nguyễn An An cảm nhận được người phía sau im lặng khá lâu.
Tuy rằng không đoán được nguyên nhân, nhưng cô cũng không lên tiếng thúc giục, có lẽ anh đang ấp ủ một nụ hôn đặc biệt sâu xa.
Vừa tưởng tượng như thế cô liền có chút kϊƈɦ động.
Nguyễn An An chờ đợi mười mấy giây, nhưng cuối cùng lại không chờ được nụ hôn đặc biệt gì cả, Cố Quyết chỉ vén mái tóc cô qua một bên, thò người qua nhẹ nhàng hôn lên má cô một cái “Ngủ đi.”
Nguyễn An An có chút không nói nên lời: “…… Chỉ như vậy?”
“…… Ừm.”
“……” Nguyễn An An cảm thấy không khí lãng mạn như vậy, không nên kết thúc bằng một nụ hôn thuần khiết.
Lúc này Cố Quyết đã sớm buông gông cùm xiềng xích ra khỏi người cô, cô nhẹ nhàng trở mình, vừa ngẩng đầu liền đối diện với tầm mắt Cố Quyết.
Anh không nhắm mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì, sau khi đối diện với tầm mắt của cô anh rõ ràng sửng sốt một chút “Làm sao vậy?”
Nguyễn An An không nói chuyện, hiện tại cả người cô vẫn nằm trong phạm vi lồng ngực anh, cô chống nửa thân mình, trực tiếp cúi người hôn lên môi anh.
Hiện tại trong nhà dùng kem đánh răng hương vị bạc hà, mặc dù đã mấy giờ trôi qua, nhưng khoang miệng hai người vẫn còn một chút mùi hương bạc hà, khiến nụ hôn này có vẻ sạch sẽ lại thoải mái tươi mới.
……
Giống như trước đây, mỗi một lần cô chủ động hôn anh, cuối cùng đều sẽ bị đảo khách thành chủ. Sau cùng Nguyễn An An cũng được như ý nguyện với một nụ hôn sâu, có lẽ còn chưa tới một phút, cô nhắm mắt lại, bắt đầu sinh ra cảm giác buồn ngủ dày đặc.
Vì vậy nụ hôn của anh thật sự có tác dụng thôi miên.
Thời điểm Cố Quyết buông bạn gái ra, anh phát hiện về cơ bản cô gần như muốn ngủ gật rồi, đôi mắt miễn cưỡng mới mở được một khe nhỏ, cô vội vàng nói với anh một câu chúc “Ngủ ngon” sau đó lập tức chìm vào giấc ngủ.
“……” Không biết vì sao anh luôn cảm thấy dường như mình lại một lần nữa đảm nhiệm vai trò công cụ bằng người.
Nhưng đã hơn nửa đêm, anh còn có thể làm gì bây giờ.
Cố Quyết cắn răng, nằm xuống, duỗi tay ôm cô vào lòng.
Mẹ nó, về sau anh sẽ để cô biết mục đích chân chính của những nụ hôn chúc ngủ ngon là gì.
Không phải thôi miên mà là bắt đầu của một môn thể thao vận động tuyệt vời.
Rốt cuộc tối hôm qua lăn lộn tới muộn, giấc ngủ chân chính là từ hai ba giờ sáng mới bắt đầu, vì thế cô ngủ một mạch tới 11 giờ sáng mới mở mắt.
Thời điểm tỉnh lại, tuy rằng tư thế có chút thay đổi, nhưng về cơ bản Cố Quyết vẫn ôm cô bằng tư thế cũ.
Cô không biết giấc ngủ của Cố Quyết có sâu hay không, cô không dám lộn xộn mà hơi ngửa đầu quan sát gương mặt anh.
Tầm mắt của Nguyễn An An thấp hơn một chút so với độ cao của anh, cho nên cô phải nhìn từ dưới lên trêи, nhưng ngay cả nhìn từ góc chết này thì cô vẫn phải dành một lời tán thưởng cho ngũ quan hoàn mỹ của người này.
Đường cong xương quai hàm của anh vô cùng tuyệt đẹp, trêи mặt hoàn toàn không có thịt dư thừa, tạo hình tinh xảo tới mức như được chạm khắc theo tỉ lệ từng li từng tí, lông mi dài bao trùm lấy đôi mắt tạo ra một bóng râm trêи làn da trắng nõn, quả thực dài tới mức khiến người ta phải đố kỵ.
Nguyễn An An đột nhiên nghĩ tới câu nói của mấy fan hâm mộ dành cho thần tượng trêи Weibo.
—— Muốn chơi đánh đu trêи lông mi của tiểu ca ca.
Cô cũng muốn……
Nguyễn An An vươn tay, chậm rãi chậm rãi di chuyển đến trước mặt anh, rồi sau đó thật cẩn thận tới gần hàng lông mi mảnh dài, khi cô đang chuẩn bị sờ một chút xem thật giả ——
Cố Quyết bất ngờ mở to mắt.
Nguyễn An An dừng tay lại.
Động tác mở mắt của Cố Quyết giống như một pha điện ảnh quay chậm, đầu tiên là lông mi giật giật, mi mắt thong thả nâng lên. Vì vừa mới tỉnh ngủ nên ánh mắt có chút mê mang, ánh sáng từ từ lọt vào tròng mắt tạo nên một màu hổ phách tuyệt đẹp .
Hai người đối diện nhau.
Sáng sớm đã kϊƈɦ thích như vậy, trái tim nho nhỏ của Nguyễn An An hung hăng nhảy lên một chút.
Cố Quyết mở mắt ra, anh chớp mắt vài cái “Em muốn làm gì?”
Giọng nói khi vừa tỉnh ngủ thật con mẹ nó quá từ tính, đúng là vưu vật.
Nghĩ như vậy, câu nói vừa rồi chợt lóe trong đầu Nguyễn An An không trải qua sự thẩm định của đại não đã buột miệng thốt ra: “Muốn chơi đánh đu trêи lông mi của tiểu ca ca.”
Lời này nói xong, cả cô và Cố Quyết cùng ngây ngẩn cả người.
“………”
“…… Không đúng không đúng,” Dưới cái nhìn kinh ngạc và chăm chú của Cố Quyết, Nguyễn An An vội vàng sửa: “Em nói sai rồi, em chỉ muốn sờ thử lông mi của anh một chút xem nó là thật hay giả, bởi vì quá dài quá đẹp ……”
Nói xong lời cuối cùng, anh vẫn như cũ dùng loại ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn cô.
Lỗ tai Nguyễn An An bắt đầu nóng lên: “Anh nghe thấy lời em nói không? Thời điểm mới tỉnh ngủ có phải anh bị ngốc không?”
Cố Quyết không ngốc.
Thậm chí khi tỉnh ngủ anh bị chứng tức giận rời giường vô cùng nghiêm trọng, anh tức giận tới mức thường xuyên đập di động và quăng ném đồ đạc.
Bởi vì bị chuông báo thức đánh thức nên đành phải cầm di động xả giận.
Nhưng nếu như bị người đánh thức, còn phải nghĩ xem người đó là ai.
Nếu là người lớn thì sẽ xụ mặt, nếu là Tiết Chiêu anh sẽ trực tiếp cho cậu ta một chân.
Nếu là bạn gái……
Tính ra, đây vẫn là lần đầu tiên anh cảm thấy giấc ngủ bị quấy nhiễu bởi nhân tố bên ngoài mà khi tỉnh lại bản thân anh lại không một chút phẫn nộ, ngược lại nội tâm không hề gợn sóng.
Thực sự là lần đầu tiên.
Cố Quyết ngủ không ngon, hốc mắt chua xót, anh chớp chớp mắt để giảm bớt cảm giác khó chịu, hỏi: “Vừa rồi em gọi anh là gì?”
“A?” Nguyễn An An không phản ứng lại “Em gọi anh khi nào?”
“Lúc anh hỏi em muốn làm gì.” Cố Quyết giúp cô nhớ lại “Em gọi anh là gì?”
Nguyễn An An sửng sốt một chút, sau đó cô do dự nói: “…… Ca ca?”
“……”
Cố Quyết rất quen thuộc với giọng nói của bạn gái mình. Có đôi khi cô cất cao giọng nghe vào tai sẽ cảm thấy thanh thúy, nhưng lúc này mới vừa tỉnh ngủ thanh ấm ấy lại mềm mại như một con mèo nhỏ.
Hai chữ ca ca được nhả ra thật sự rất chậm, âm cuối trở nên vô cùng ngọt ngào.
Rốt cuộc hai người vẫn đang ôm nhau, trong chớp mắt Nguyễn An An cảm nhận rõ ràng cả người anh cứng đờ một chút.
Tại sao phản ứng lại lớn như vậy nha……
Cô mê mang.
“Ca ca?” Nguyễn An An lại gọi thêm một lần nữa, buồn bực nói: “Anh làm sao vậy? Em chưa nói với anh, kỳ thật câu vừa rồi rất phổ biến trêи internet, anh cứ coi như em nói đùa……”
Cô còn chưa nói xong, Cố Quyết đột nhiên kề sát vào bên tai cô “Tốt nhất em đừng gọi anh như vậy nữa.”
Rồi sau đó anh lại thấp giọng nói ra ba chữ.
Thanh âm trầm thấp, mang theo giọng mũi khi vừa tỉnh ngủ, phá lệ gợi cảm.
Nguyễn An An lập tức ngậm miệng, cùng lúc đó cô cảm nhận được nhiệt độ toàn thân tăng vọt.
Năm giây sau, cô rời khỏi lồng ngực Cố Quyết, đỏ mặt nhìn bạn trai xuống giường ra khỏi phòng quẹo trái…… Đi chỗ nào thì cô không cần nhiều lời.
……
Lần đỏ mặt này của Nguyễn An An kéo dài rất lâu, gần như bằng thời gian Cố Quyết tắm rửa.
Cô ngồi trêи giường nhắn tin vào trong nhóm chat Quân đoàn xú muội muội.
Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Cái kia…… Các cậu biết vì sao gọi đàn ông là ca ca anh ấy lại có phản ứng mạnh như vậy không ?】
Khương Di không ăn gừng: 【? Theo tớ được biết, cách xưng hô này đặt trong trường hợp đặc biệt nào đó mới có thể sinh phản ứng mạnh】
Ân Viện không hôn nhân: 【 Giống như trêи 】
Nguyễn An An cắn môi gõ chữ: 【 Trường hợp đặc biệt? 】
Khương Di không ăn