Các sản nghiệp trêи danh nghĩa nhà Ân Viện chủ yếu liên quan đến mua sắm, một số trung tâm thương mại lớn về cơ bản đều là thiên hạ của cô ấy.
Nguyễn An An không chỉ bị lôi kéo đi chọn một chiếc váy ôm sát phô bày dáng người mà còn bị Ân Viện ấn xuống bàn trang điểm.
Diện mạo của Nguyễn An An thuộc loại thanh thuần. Hầu hết các mỹ nữ thanh thuần đều tương đối nhạt nhẽo, nhưng thời điểm Nguyễn An An không nói lời nào khí chất thật sự rất
trong sáng, ngũ quan mười phần xinh đẹp, khi cười rộ lên vô cùng kinh diễm. Nếu không sao có thể nhận được danh hiệu người cắt cỏ, chẳng lẽ đám cỏ đó đều là kẻ ngốc hết sao?
Ân Viện giữ đầu cô, ngó trái ngó phải đều cảm thấy cực kỳ vừa lòng.
“Vẫn chưa xong sao?” Nguyễn An An nhìn chính mình trong gương, có chút bất đắc dĩ nói: “Tay nghề của Ân đại hiệp càng ngày càng tinh vi, hiện tại diện mạo của thần thϊế͙p͙ quả thực sánh ngang với thiên tiên, có thể đi diện thánh.”
Ân Viện mỉm cười thu dọn đồ trang điểm “Được rồi, đi.”
Vì thế hai người lên xe lái thẳng tới đích đến.
Khác với lần trước, địa điểm được chọn lần này là quán bar Vaa – Tụ điểm giải trí nổi tiếng tại Thanh Thành.
Trêи dưới Vaa có vài tầng lầu, người tới có thể chọn bất kỳ phòng bao nào để uống rượu ca hát đánh bài, thậm chí còn thân thiết chu đáo tới mức chuẩn bị vài phòng nghỉ trêи tầng cho khách.
Khương Di đến sớm nhất, thời điểm hai người tiến vào cô đang nói chuyện phiếm với người quản lý quán bar.
“Khương Di lợi hại thật” Ân Viện lập tức cười “Cậu nói xem ai có thể nghĩ đến Khương gia đại tiểu thư, một cô gái ngoan ngoãn đúng tiêu chuẩn lại sở hữu tất cả các thẻ đen trọn đời tại các quán bar lớn ở Thanh Thành chứ.”
Nguyễn An An cũng đi theo ồn ào: “Chậc chậc chậc, thật khó lường.”
Mấy người vừa nói vừa cười theo quản lý quán bar lên phòng bao trêи tầng.
Hôm nay cuộc gặp gỡ này kỳ thật không có ý nghĩa đặc thù gì, chỉ đơn thuần là mọi người đều không có việc gì nên hẹn nhau ra ngoài vui vẻ một chút. Cộng thêm việc Nguyễn An An đã nghẹn vài ngày chưa kể cho bọn họ biết động thái mới của cô và Cố Quyết, mong muốn được khoe mẽ gần như sắp bùng nổ.
Trong nửa đầu của buổi tối, ba người ngồi trong phòng bao ăn tiệc do đầu bếp người Pháp chuẩn bị. Nhưng thật ra rượu gần như không được động đến, cả ba đều không hẹn mà cùng thống nhất để lại cho nửa sau của buổi tối.
Sau khi cơm nước xong bọn họ di dời khỏi trận địa, chuyển xuống quầy bar dưới tầng 2 uống rượu.
Là người chuẩn bị thoát khỏi kiếp cô đơn, Nguyễn An An không phụ sự mong đợi của mọi người, từ lúc bắt đầu ngồi xuống liền kể cho hai chị em tốt nghe những chuyện phát sinh trong mấy ngày nay.
Nguyễn An An một ngụm tiếp một ngụm uống hết ly rượu thứ nhất “Chuyện thêm WeChat không phải tớ đã kể cho các cậu rồi sao? Ai, tuy rằng sau khi thêm WeChat bọn tớ cũng không biết bắt đầu nói chuyện phiếm như thế nào …… Nhưng tớ suy nghĩ cẩn thận rồi, mặc kệ dư vị như thế nào tớ đều cảm thấy biểu hiện cùng lời nói của anh ấy giống như đang ám chỉ với tớ!”
Ân Viện xua xua tay: “Không phải đoạn này đã qua rồi dao? Ám chỉ rõ ràng như vậy, chắc chắn là anh ta có ý với cậu.”
Nguyễn An An tiếp nhận ly rượu thứ hai: “Bởi vì hôm ấy tớ quá kϊƈɦ động nên cả đêm ngủ không ngon, hôm sau đến phòng học anh ấy hỏi tớ có phải rất buồn ngủ hay không, tớ thành thật thừa nhận, tiếp theo không nghĩ tới! Thế nhưng anh ấy lại cho tớ một chiếc kẹo bạc hà ——!”
“Từ từ” Ân Viện ngắt lời: “Trong phòng học nhiều người như vậy, tại sao anh ta chỉ hỏi một mình cậu có buồn ngủ hay không mà không nhọc lòng lo cho người khác? Ầy, nếu hai người chỉ là bạn học bình thường vậy mẹ nó vì sao anh ta lại cho cậu kẹo?”
Nguyễn An An bị đứng hình.
Ân Viện: “Nếu anh ta không có ý tứ kia với cậu, người khác cũng buồn ngủ nhưng tại sao anh ta lại không cho người khác kẹo bạc hà? Chẳng lẽ nhà anh ta bán kẹo???”
Nguyễn An An: “…… Mẹ nó cậu nói rất đúng! Uống!!!”
Khương Di:……
Hai người bắt đầu uống ly rượu thứ 3.
“A a a tớ nói với cậu!” Nguyễn An An đột nhiên nghĩ đến chuyện trong buổi sáng hôm nay, kϊƈɦ động không chịu được: “Trước đó tớ thu nạp ʍôиɠ cong trở thành thành viên đi thi đấu Game Cup cùng tớ, lúc ấy tớ vừa hỏi anh ấy lập tức đáp ứng, tớ cảm thấy rất kỳ quái, anh ấy không sợ tớ học kém sẽ kéo chân anh ấy hay sao.” Nguyễn An An tiếp tục nói: “Hôm nay nhắc tới chuyện này—— tớ suy nghĩ, tốt xấu gì tớ cũng là sinh viên trường đại học Harvard, tớ không thể quá khiêm tốn! Tớ liền nói với anh ấy, cậu không cần lo lắng, tôi có thể đưa cậu tới thẳng vòng chung kết.”
“Sau đó?”
“Sau đó anh ấy nói……” Nguyễn An An đỏ mặt “Anh ấy nằm là được rồi……” Dừng một chút, cô lại bổ sung thêm “Còn cố ý tiến sát vào bên tai tớ mà nói!”
“Phụt……” Khương Di thật sự thiếu chút nữa phun ngụm rượu trong miệng ra, cô khụ hai tiếng, có chút kinh ngạc “Đây là một người đàn ông rất biết cách theo đuổi phụ nữ đó.”
“Bằng không thì sao?” Ân Viện dương cằm: “Nếu không phải anh ta thì còn ai có thể khiến người thanh tâm quả ɖu͙ƈ hơn hai mươi năm bị mê luyến thành như vậy?”
Nguyễn An An lợi dụng lúc hai người đang trêu chọc cô, lúc nghịch di động cô đã đăng lên vòng bạn bè, còn cười tủm tỉm cài đặt thành chỉ một người có thể xem.
Kế tiếp, Khương Di bắt đầu xem diễn.
Ly rượu thứ tư——
Nguyễn An An: Kỉ kỉ kỉ! Magpie Twitter! (Tên một điệu múa của người Trung Quốc, mọi người có thể search gg nhé 喳喳喳,mình nghĩ là An An uống rượu say rồi múa)
Ân Viện: Ku ku ku! Cho nên tớ khẳng định anh ta có ý với cậu!
“……” Khương Di có ý đồ ngăn cản: “Không phải, tại sao lại đột nhiên kϊƈɦ động như vậy? Tửu lượng của hai người các cậu đều không tốt, nồng độ cồn trong rượu Cocktail không thấp, lát nữa đừng……”
Nhưng mà không một chút tác dụng.
Ly thứ năm, Nguyễn An An trực tiếp thét to: “ʍôиɠ cong chắc chắn thích tớ!!!”
Ân Viện cũng cực kỳ tán thành: “Anh ta không thích cậu cả đời bà đây sẽ không sinh hoạt ȶìиɦ ɖu͙ƈ!!!”
Làm người dự thính trong toàn bộ quá trình ly rượu thứ hai của Khương Di vẫn còn thừa một nửa: “…………”
Lúc này mới hơn 9h tối, Khương Di không nghĩ tới hôm nay hai người này lại say khướt sớm như vậy —— trong ba người nhất định phải có một người tỉnh táo, may mắn hôm nay cô không uống nhiều lắm.
Tửu lượng của Ân Viện so với Nguyễn An An thì tốt hơn một chút, tự mình đi bộ không thành vấn đề, chỉ là tinh thần có chút phấn khởi. Vừa rồi sau khi đi WC về vẫn luôn nhỏ giọng thì thầm không ngừng: “Không phải là hoa mắt…… đi nhầm WC thôi sao…… thế thì sao chứ? Tiết Chiêu này đúng là tên khốn kiếp, anh ta vừa há miệng thở dốc đã……”
Khương Di có chút kinh ngạc: “Tiết Chiêu cũng ở đây?”
“Ừm” Ân Viện nói “Chống nạng, phụt ha ha ha ha ha anh ta bị què! Ha ha ha ha!”
Khương Di không cười cùng Ân Viện, đầu cô sắp phình to tới