Tiểu Phỉ Nhi rõ ràng cũng bất ngờ với đòn tấn công này. Cô bé hơi nghiêng đầu, chiếc phi đao phóng sượt qua, để lại một đường máu trên má phải. Lam Huyễn Nhân cầm phi đao thân hình biến mất, tan biến vào không trung.
- Ồ, là Ẩn Thân Thuật. - Hiên Phiên Long ngạc nhiên nói. - Ẩn Thân Thuật đã thất truyền hơn một trăm năm, đã tái hiện rồi.
- Không phải Ẩn Thân Thuật, là Ngụy Trang. - Hàn Liễu nghe thấy đánh giá của Hiên Phiên Long thì sửa lại. - Phiên Long, Ngụy Trang thuật về một mặt nào đó rất giống Ẩn Thân Thuật, nhưng thực tế yếu kém hơn rất nhiều. Ở các cấp độ thấp thì Ngụy Trang Thuật rất hiệu quả, tuy nhiên từ Ngũ Lam trở lên thì hoàn toàn vô dụng.
Tiểu Phỉ Nhi và Lam Huyễn Nhân bị hỏng cùng rơi xuống. Tiểu cô nương rút chủy thủ ra khỏi bàn tay mình, rất bình tĩnh xé một mảnh vải ở tay áo quấn lại mà mày không nhăn lấy một cái. Đôi mắt hẹp dài cẩn thận quan sát, bắt đầu lấy ra vũ khí thứ nhất của mình: chủy thủ.
Vút!
Keng!!!
Một thanh phi đao từ trên đỉnh đầu Miểu Phỉ Nhi phóng xuống, cô bé lập tức giơ chủy thủ đánh bạt sang một bên. Khác biệt là thanh phi đao này lập lòe ánh sáng hai Lam Hoàn, lực bắn tới rất mạnh. Tiểu Phỉ Nhi mặc dù phản ứng kịp thời nhưng do cấp độ yếu hơn nên một đao trúng vào vai. Máu bắt đầu chảy xuống, trong khi vẫn chưa tìm thấy tung tích địch nhân.
Niệm Lam hơi nắm chặt tay lại, quá bất công. Hạ Khải chỉ phải đấu với Lam Huyễn Nhân Nhất Lam. Trần Họa Y mặc dù đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam nhưng có sự hỗ trợ từ một đầu Long Tộc. Hiểu Phong thì đánh Huyễn Sa Bàn, dù sao cũng là một đấu một. Chỉ có Miêu Phỉ Nhi là phải một mình đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam. Sức mạnh và quân số đều áp đảo thì quá khó. Vừa nãy đã sử dụng tay phải để đỡ một dao, coi như phế mất một tay. Bây giờ vai trái lại trúng phi đao, phải làm sao đây?
Vũ Khắc nhìn tình hình chiến đấu, một chuôi kiếm sau lưng hắn rung rung muốn ra khỏi vỏ. Hàn Liễu gật đầu nói:
- Có lẽ là hơi quá sức, nhưng một đánh hai dưới điều kiện sức mạnh thua kém như vậy là rất tốt rồi. Ngươi để ý một chút, sát thủ có tốc độ rất nhanh.
Tiểu Phỉ Nhi lập tức nhảy lùi lại một bước dài, suýt soát né được phi đao tiếp theo. Kỳ lạ là phi đao này phóng tới từ trước mặt. Hai phi đao một cái trên đỉnh đầu, một cái ở trước mặt dường như cùng được ném một lúc. Tiểu cô nương đạp chân lên một cây cột, bay lên không trung. Thân hình chuyển thành đầu dưới chân trên, bắt đầu xoay tròn.
- Ồ, đây là… - Vũ Khắc trợn mắt nhìn cô bé. - Chiêu thức này ở độ tuổi này, hai tay đều cùng bị thương, quả không hổ danh là Song Lam.
Hàn Liễu cũng ngạc nhiên không kém, lẩm bẩm nói:
- Phi Đao Thần Thuật, Mạn Thiên Hoa Vũ!
Vút!!!
Mười hai thanh phi đao cùng một lúc bắn ra, tỏa ra bốn phương tám hướng. Đặc biệt đều hướng đến các vị trí trống trơn không có ai. Trên mỗi phi đao đều xuất hiện một Lam Hoàn lấp lánh, sát khí dày đặc.
Keng!!!
Một thanh phi đao bị phi đao khác cản lại, cả hai cùng bắn xuống đất. Tiểu Phỉ Nhi vung tay, một luồng sáng màu đỏ với tốc độ vượt trội bắn tới. Những người xung quanh chỉ nhìn thấy một tia huyết quang vọt ngang.
Phập!
Lam Huyễn Nhân cuối cùng cũng hiện thân, trên vai của nó cắm thanh chủy thủ màu đỏ của Tiểu Phỉ Nhi. Tiểu cô nương đã sử dụng thủ pháp ném phi đao để phóng chủy thủ!
- Hay! - Niệm Lam thấy cuối cùng cũng đánh trúng thì hét lên. Mặc dù nó cũng chả biết vì sao tiểu cô nương có thể xác định được vị trí của đối thủ.
Hiên Phiên Long và Lão Cửu thì lại không hào hứng như vậy. Lão Cửu nói:
- Tiểu tử, trúng thì trúng rồi, nhưng phi đao đã phi hết, chủy thủ cũng ném rồi. Một chiêu phóng dao vừa rồi tuy bất ngờ và hiệu quả nhưng chỉ trúng vai Lam Huyễn Nhân mà thôi.
Niệm Lam nghe thế thì xìu xuống, lo lắng nhìn tiểu cô nương. Kiếm của Vũ Khắc đã ra khỏi vỏ được một nửa, chuẩn bị xuất thủ. Hàn Liễu giơ tay ra cản lại, nghiêm trọng nói:
- Chờ đã, nhìn Lam Huyễn Nhân kìa.
Vũ Khắc cẩn thận nhìn Lam Huyễn Nhân, tròng mắt hơi co lại. Bắt đầu từ vị trí vai bị trúng đòn, từng tia huyết quang màu đỏ như mạch máu dần dần lan ra. Lam Huyễn Nhân không thể động đậy, chậm rãi ngã xuống. Huyết quang trên cơ thể nó sau khi bao trùm cả cơ thể thì hơi sáng lên rồi chậm rãi rút lại, cho đến khi biến mất hết thì Lam Huyễn Nhân vỡ nát ra nhiều mảnh, chủy thủ lấp lánh màu máu rơi xuống đất.
- Chủy thủ này thật quỷ dị. - Vũ Khắc đánh giá. - Nhưng cũng rất hiệu quả.
- Ta lại lo lắng về vấn đề khác hơn. - Hàn Liễu thở dài. - Cái gì tiểu cô nương này cũng làm tốt, chỉ có điều tâm tính cần cẩn thận mài dũa.
Miêu Phỉ Nhi đáp xuống đất, lảo đảo ngã xuống. Niệm Lam vội chạy ra đỡ cô bé. Tiểu cô nương né tránh cánh tay của nó, nhưng vẫn là mất máu quá nhiều nên không làm gì được, mặc cho Niệm Lam đỡ mình đứng dậy. Hàn Liễu vung tay, một viên đan dược bắn vào miệng tiểu cô nương, tan ra. Vết thương nặng trên vai và bàn tay lấy tốc độ thần kỳ khép lại, còn hai vết xước nhẹ trên cổ và mặt thì đã khỏi hẳn. Tiểu Phỉ Nhi khôi phục được chút sức lực liền đứng cách Niệm Lam một đoạn, trợn mắt đe dọa nhìn nó. Tiểu tử này nhún vai, đi về cạnh Lão Cửu. Lão Cửu cười cười vỗ vai nó:
- Tiểu tử, có tương lai. Tí tuổi đầu đã biết tán gái rồi. Ta thấy tiểu cô nương này mông ra mông, ngực ra ngực, tướng tá cực phẩm như vậy sau này sẽ thành một đại mỹ nữ.
Niệm Lam trợn mắt lườm Lão Cửu không thèm trả lời.
- Xin chúc mừng ngươi đã vượt