Yến hội Vạn Hoa, hội đúng như tên. Các tiên tử đem vạn loài hoa dâng lên cho các thần tiên bát hoang tứ hải chiêm ngưỡng.Nhược Lan thân là Thanh Khâu Nữ Đế, đại diện Thanh Khâu Cửu Vỹ Bạch Hồ tộc tham dự yến này.Các vị khách tới yến hội Vạn Hoa đều mong được chiêm ngưỡng ‘Chiếu Ảnh khúc’ và ‘Hoa Linh vũ’ do Triêu Dương công chúa và bốn vị tiên tử biểu diễn. Đó là tiết mục đặc sắc nhất của Vạn Hoa hội vạn năm mới có một lần.Trái với sự hào hứng ấy của các vị tiên giả tứ phương, Nhược Lan cảm thấy yến hội này đặc biệt nhàm chán. Nàng ngồi trong bảo điện Lăng Tiêu, một tay chống cằm, một tay hết đùa nghịch mấy đóa hải đường lại chọc ghẹo vài đóa dạ lan hương, trong lòng thầm nghĩ thời gian này nàng vốn không nên lãng phí như vậy mà nên để ngủ hoặc nghiên cứu một chút binh thư, hoặc không thì cùng tiểu muội Bạch Thiển đọc vài cuốn thoại bản cũng không thành vấn đề.Không biết khoảng thời gian vô vị đó trải qua bao lâu, chỉ biết cuối cùng thì tiết mục ‘Chiếu Ảnh Hoa Linh’ cũng đã tới. Nhược Lan cũng mong chờ nó lắm, nhưng nàng mong chờ vì đây chính là tiết mục cuối cùng của yến hội Vạn Hoa.Triêu Dương công chúa cùng bốn vị tiên tử bước vào. Năm người cùng hướng phía Thiên Đế hành lễ rồi bắt đầu trình diễn ‘Chiếu Ảnh Hoa Linh’.Triêu Dương dùng sáo ngọc điều khiển hoa linh. Hoa linh là kết tinh của linh hồn vạn hoa, hóa thân thành một nữ tử dung mạo hơn người, quyến rũ mị hoặc, cùng với bốn vị tiên tử múa ‘Chiếu Ảnh khúc’ làm các vị thần tiên đều kinh diễm một phen.Khúc nhạc đang đoạn cao trào bỗng chốc khựng lại như đàn đứt dây. Hoa linh mất đi khống chế của sáo ngọc và nhạc khúc Chiếu Ảnh liền tấn công các vị thần tiên.Nhược Lan vốn dĩ cũng không muốn tham dự vào chuyện này liền lặng lẽ rời xa vòng tham chiến. Bất quá, ‘Ghét của nào trời trao của nấy’ có lẽ cũng không sai. Hoa linh mất khống chế giữa bách tiên tứ hải cứ nhất định phải tấn công Nhược Lan. Hai tiên tử đang đứng phía Nhược Lan vô tình chắn đường của hoa linh nên bị nó đánh bay ra, đập vào hai cây cột trụ của Lăng Tiêu bảo điện.Nhược Lan bình thản nhìn hoa linh đang giương nanh múa vuốt tiến tới bỗng bật cười. Chỉ một hoa linh nho nhỏ cũng dám đánh chủ ý lên nàng? Danh xưng ‘Hồi đầu nhất tiếu thiên hạ phong vân loạn’ của nàng đâu phải chỉ là để chỉ về dung mạo đệ nhất bát hoang tứ hải.Ý niệm khẽ động. Thanh khoái đao nằm yên trong ống tay áo không cần rời vỏ, phá không bay ra, xuyên qua thân thể hoa linh rồi lại trở lại vị trí ban đầu, nhanh như thiểm điện. Hoa linh chẳng kịp kêu lên một tiếng đã tan thành bụi phấn phiêu tán khắp không khí.Nói ra thì dài, nhưng thực tế, cả quá trình chỉ diễn ra trong chớp mắt. Cả đám thần tiên trừ những con quái vật viễn cổ ra, thấy Nhược Lan diệt hoa linh chỉ trong sát na thì đều hít một ngụm khí lạnh.Thanh khoái đao đó gọi là Vô Ảnh. Đao xuất vỏ vô ảnh vô tung, tuy là thần binh xếp vào Thập Đại Thần Binh nhưng nó cũng là binh khí của ma quỷ, thần binh mang lệ khí nặng nhất thiên địa, được Ma Đế đời trước là Thương Cương luyện chế ra. Lúc xuất thế tạo ra dị tượng chín ngày đêm. Đao này theo Thương Cương thành danh một thời. Cho tới khi ông mất tích thì Tu La tộc suy tàn, Vô Ảnh đao trở thành vô chủ, nằm trong Thần Binh Các của Tu La tộc. Đến khi Nhược Lan chào đời, Tu La tộc dùng danh nghĩa chúc mừng Thanh Khâu, đã tặng nó cho Cửu Vỹ Bạch Hồ tộc. Đến năm Nhược Lan một vạn tuổi, Hồ Đế để nàng tự chọn binh khí cho mình, nàng đã nhìn trúng Vô Ảnh đao. Từ đó tới nay sáu vạn năm, đao cùng người thành danh, mỗi lần đao xuất thế đều là tắm máu, khiến người ta ớn lạnh.Cũng vì Vô Ảnh đao xuất thế sẽ tắm máu nên Nhược Lan luôn hạn chế dùng nó, mặc cho nó là bản mệnh thần binh của nàng. Chính bản thân nàng cũng không biết vì sao lúc ấy nàng lại không chút suy nghĩ động tới Vô Ảnh đao. Quả nhiên, Vô Ảnh đao vừa xuất thế đã mang đến trong nàng một cảm giác khó chịu tột cùng. Trong đầu nàng như vang lên tiếng than khóc của bách vạn lệ quỷ. Nàng cố gắng áp chế cảm giác muốn đại khai sát giới trong lòng.Thiên Đế lúc này sắc mặt đâu thể nào dùng từ bình thường để tả. Lão bày ra một nụ cười vạn phần khó coi, hướng phía Nhược Lan nói:“Lần này là bản quân quản giáo không nghiêm, khiến thượng thần chê cười rồi. Bản quân nhất định sẽ trừng phạt Triêu