Kế Duyên đoán rằng, thật ra lão Long cũng chẳng vui vẻ gì khi đi cầu dược giúp đối phương, nhưng hắn không nghĩ tới ở ngay cả việc giả vờ giả vịt trước mặt hắn một chút mà lão cũng không thèm làm.
Điều này cũng chứng tỏ lão Long thật sự tín nhiệm Kế mỗ hắn đây.
Long Nữ thấy phụ thân mình như vậy, trên mặt không nhịn được cười.
Nàng ôm lấy một cánh tay lão Long, hiếm khi làm nũng, nói.
“Vẫn là phụ thân thương con!”
"Được rồi, bao nhiêu tuổi đầu rồi, đừng để Kế thúc thúc cười cho đấy."
Long Nữ vẫn tươi cười, buông tay phụ thân mình rồi đứng thẳng người.
Tất cả biến hóa trên người rút đi, tơ vàng áo vải mỏng cùng dải băng hóa ra, thần quang mơ hồ sau lưng cũng xuất hiện.
Nàng lại lần nữa khôi phục dáng vẻ thần thánh của Nữ thần Thông Thiên Giang.
Những đám mây dưới chân bay càng lúc càng cao, tiến về phía bầu trời.
Nhìn mây đen mang theo những tia chớp ở phía chân trời xa xôi, Kế Duyên lại chú ý tới mục đích lão Long đến đây.
"Ứng lão tiên sinh, rốt cuộc có chuyện gì mà ngươi đặc biệt tới đây tìm ta vậy? Trong tình huống không chỉ có một vị Chân Long ở đây, có chuyện gì có thể làm khó các ngươi chứ?"
Lão Long vuốt ve râu nhìn xa xăm lên bầu trời, thần sắc có chút nghiêm túc nói.
"Kế tiên sinh, vào thời thượng cổ, thủy vực trong thiên hạ cũng không có chung chủ.
Long tộc chúng ta chủ chưởng thủy trạch, chém giết tạo nên uy thế từ xưa đến nay trong thủy vực.
Nhưng mặc dù như vậy, chúng ta cũng chỉ khống chế Tứ Hải mà vứt bỏ Hoang Hải.
Quả thực Hoang Hải chẳng những đục ngầu, mà những chuyện lừa gạt xảo trá có rất nhiều.
Năm đó tai họa Long Thi Trùng cũng xuất phát từ sâu trong Hoang Hải."
Lão Long ngừng một chút, nhìn Kế Duyên bên cạnh mới tiếp tục nói.
"Lúc trước, Long Thi Trùng bất tri bất giác sinh sôi nảy nở rồi lớn mạnh.
Sau khi bị Long tộc ta phát hiện, quần long lập tức nổi giận.
Trong lúc nhất thời, các loài Long trong thiên hạ diệt sát thi trùng.
Chẳng những xử lý một vài Long thi trùng nghiệt chướng đã hóa hình thành đạo, mà còn tăng lực lượng của Long tộc tiến vào Hoang Hải, giết hết tất cả Long thi trùng nơi mình đi tới.
Mặc dù Long tộc ta cũng thương tổn không ít nguyên khí, nhưng đã chấn nhiếp các thế hệ yêu ma linh tu trong thiên hạ, củng cố địa vị chủ nhân của Tứ Hải."
"Chuyện này nhìn như đã qua, nhưng kì thực những người quyền cao chức trọng ở trong Long tộc chúng ta vẫn luôn lo lắng, cũng có người cảm thấy trận chiến năm đó có chút lỗ mãng.
Nguồn gốc của Long thi trùng vẫn chưa được điều tra rõ ràng."
"Vậy lần này thì sao?"
Kế Duyên hỏi một câu.
Lúc trước, bởi vì Long tộc giữ kín như bưng chuyện của Long thi trùng, không cho phép bất kỳ người ngoài nào nhúng tay vào, lúc này hắn hỏi thăm một chút chắc hẳn là không thành vấn đề.
Lão Long vẻ mặt trầm tư, nhìn Kế Duyên nói.
"Tiến triển lần này, có chút ngoài dự liệu..."
Kế Duyên nghe vậy cũng nheo mắt lại.
Lão Long Ứng Hoành từ trước đến nay đều không sợ trời không sợ đất, lời nói bây giờ cũng có vẻ ngưng trọng.
"Ầm ầm đùng..."
Tiếng sấm vang lên.
Kế Duyên nhìn xuống hướng phát ra âm thanh.
Ở phía dưới đám mây mà bọn họ đang đứng, có thể nhìn thấy mây đen cuồn cuộn đã che khuất tầm nhìn với mặt đất, trong đó sấm chớp không ngừng.
Từng biến hóa này cũng chính là tâm trạng của Ứng Chân Long.
......!
Tốc độ phi hành của ba người càng ngày càng nhanh, căn bản không dừng lại ở Thông Thiên Giang, chứ đừng nói đến những nơi khác.
Rất nhanh, ba người đã đi tới Đông Hải.
Mấy ngày sau, phía chân trời phương xa xuất hiện một đám mây đen bao trùm tầm mắt, cuồng phong bão táp không ngừng, sấm chớp vang dội mãnh liệt, hơn nữa lúc nào cũng có tiếng long ngâm vang lên.
Lão Long chỉ vào đám mây đen phía trước, nói với Kế Duyên.
"Kế tiên sinh, bên kia chính là nơi hội minh của Long tộc.
Lần này tính cả ta, tổng cộng có bốn vị Chân Long, phân biệt đến từ Đông, Nam, Bắc Hải.
Đông Hải của ta có hai Chân Long.
Tổng cộng có hơn trăm giao long đến từ Tứ Hải.
Chỉ chờ ta mời tiên sinh đến, chúng ta sẽ cùng nhau đi về phía đông Hoang Hải.".
Chươ????g ⅿới ????hất tại + ???? R Ù M ???? R ???? Y Ệ N﹒V???? +
Nói xong câu này, trong bụng lão Long nổi lên tràng thanh âm thanh, rồi từ trong miệng gào thét ra.
"Ngao Rống ----"
Cảm nhận tiếng long ngâm của Chân Long ở khoảng cách gần như vậy, Kế Duyên chỉ cảm thấy bầu không khí chung quanh đều mang theo điện từ.
Làn da lộ ra ngoài cũng thấy hơi ngứa ngáy, khí tức xung quanh lại chấn động không thôi, âm lượng nghe được trong tai cũng cực kỳ lớn, nhưng cũng không có cảm giác chói tai.
Sau khi tiếng long ngâm truyền ra, long ngâm ở phương xa cũng liên tiếp vang lên.
"Ngao Rống --" "Ngao..."
...!
Đám mây nhanh chóng gia nhập vào tầng mây, xung quanh là những cơn mưa to "ầm ầm", khắp nơi tràn ngập long khí.
"Ầm ầm..."
Tia chớp chiếu sáng mặt biển tối đen như mực.
Trong tầm mắt xuất hiện một hòn đảo lớn, trên đó có một tòa cung điện khổng lồ trong suốt lấp lánh.
Dưới ánh sáng của tia chớp chiếu lên rực rỡ, cung điện này chiếm diện tích thật lớn, chiếm lấy toàn bộ hòn đảo, thậm chí còn có thể kéo dài vào trong nước.
Khắp nơi đều có châu quang bảo khí, thủy tinh trong suốt cùng san hô cấu thành.
Ở trên đó, hào quang tản mát ra vạn trượng quang mang, suýt nữa là khiến ánh mắt vốn không được tốt của Kế Duyên trở nên mù hẳn vì ánh sáng cường độ cao.
"Kế tiên sinh, đó là thủy tinh bảo cung của Hoàng Long Quân.
Hoàng Long Quân mang theo bảo vật này, dùng để tạm thời nghỉ chân.
Chúng ta bay thẳng vào là được."
Lão Long giới thiệu ngắn gọn một vài câu với Kế Duyên, rồi giá vân dẫn theo Kế Duyên và Ứng Nhược Ly bay về phía thủy tinh bảo cung này.
Bên ngoài cung điện cũng có giao long chiếm cứ.
Bọn họ hóa thành hình người có dáng vẻ tương tự nhau đang đi đi lại lại.
Lúc lão Long cưỡi mây còn chưa tới, đã có một đám người từ trong chủ điện ra nghênh đón.
Ánh mắt tất cả đều hướng về phía đám người Lão Long và Kế Duyên.
“Ứng Long Quân, vị bên cạnh ngươi chính là Kế tiên sinh đúng không?
Lão Long vừa đáp xuống, một nhóm ước chừng hơn mười người lập tức chào đón.
Người mở miệng nói chuyện là một lão giả có bộ lông mày dài màu vàng, trên một thân mặc cẩm tú y bào thêu hoa văn rồng.
Kế Duyên mở to pháp nhãn, mơ hồ có thể nhìn thấy trên người lão giả này có khí tượng của một con Hoàng long đang quấn quanh, để rồi nhớ lại lúc trước từng gặp lão Hoàng Long này trên phi chu đi tới Tiên Du đại hội.
"Kẻ hèn là Kế Duyên.
Hoàng Long Quân, từ khi chia tay đến giờ ngài vẫn khỏe chứ?"
Lão Hoàng Long vốn không nhớ rõ đã từng gặp Kế Duyên ở đâu, nhưng nhìn vào đôi mắt của Kế Duyên, lão lập tức nhớ tới lần gặp gỡ trên chiếc phi chu lúc trước.
Hai mắt lão sáng lên, hơi chắp tay với Kế Duyên.
"Chuyện lúc trước, Hoàng Dụ Trọng còn phải tạ ơn tiên sinh đã viện trợ."
Ngoại trừ lão Hoàng Long, những Long Giao khác đều dùng ánh mắt lạnh nhạt lại tò mò đánh giá Kế Duyên, không xem là bất kính nhưng thái độ tất nhiên không thể giống với người đã từng gặp Kế Duyên trước đây được.
Ứng Phong lộ vẻ vui mừng đi tới trước mặt Kế Duyên hành đại lễ xá dài, hô lên một tiếng "Kế thúc thúc".
Ứng Hoành tiến lên một bước, đối mặt với các Giao Long khác, đưa tay về phía Kế Duyên, cười nói.
"Chư vị, vị này là Kế Duyên, là tiên tu hảo hữu của Ứng Hoành ta.
Kế tiên sinh không thuộc bất kỳ tiên phủ tiên môn nào, nhiều năm ẩn cư ở Đại Trinh, thích đi dạo nhân gian, là bạn tri kỉ của ta, đáng để tin tưởng."
Nói xong, Ứng Hoành lại tiến lên một bước, giới thiệu các Giao Long khác với Kế Duyên.
"Kế tiên sinh, vị này là Hoàng Long Quân, xem ra các ngươi sớm đã quen biết.
Vị này là Thanh Vưu - Thanh Long Quân, đến từ Bắc Hải.
Vị này là Cộng Dung - Cộng Long Quân, đến từ Nam Hải.
Các vị Giao Long còn lại đều là thuộc hạ của ta, cũng không nói nhiều với tiên sinh."