“ Nào bây giờ hai mẹ con muốn đi đâu?” Đặng Lâm ngồi ghế lái qua gương chiếu hậu nhìn hai mẹ con Tuệ Linh đang ngồi ở ghế sau hỏi.
Cô cũng chỉ nói ra ngoài chứ chưa nói là đi đâu.
“Sân bay.
Em phải đi đón một người bạn.” Tuệ Linh mắt nhìn laptop cũng không ngẩng đầu lên nói.
Tự nhiên có thêm tài xế cô cũng không ngại để anh làm đúng vai trò của một tài xế còn bản thân thì ngồi cắm mặt vào laptop làm việc.
Bây giờ cả công ty đều ném hết lên đầu cô bận đến tối tăm mặt mũi.
Ba cô lúc nào cũng kêu cần nghỉ ngơi rồi là tuổi già sức yếu không có sức.
Thân làm con gái cô chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi tiếp nhận phần trách nhiệm cao cả này mà thôi.
Đặng Lâm nhìn qua gương chiếu hậu thấy cô đang chuyên tâm làm việc thì không nói gì chỉ chuyên tâm lái xe.
Thỉnh thoảng câu được câu không bắt chuyện với nhóc con Linh Đan.
Lái xe khoảng 40 phút đã tới sân bay.
Trước đó cô còn nhờ Đặng Lâm ghé qua tiệm hoa mua một bó hoa Cát Cánh.
Bé con Linh Đan nhõng nhẽo nhất định đòi ôm bó hoa cho bằng được.
Tuệ Linh chiều con gái đành để để cho cô bé ôm.
Nhóc con chân ngắn, tay ngắn ôm bó hoa muốn lớn hơn cả cơ thể nhưng vẫn rất vui vẻ cười toe toét.
“Có vẻ người bạn này rất quan trọng với em.” Đặng Lâm đứng kề vai với cô ở cửa ra nhìn bộ dạng vui vẻ của nhóc con Linh Đan thêm sự tỉ mỉ chuẩn bị của Tuệ Linh mà trong lòng khó chịu hỏi.
Trong lòng tò mò không biết người này là ai mà để cho cô đích thân tới sân bay đón tiếp như vậy.
“Ừm, một người bạn rất tốt.” Tuệ Linh đứng ở cửa ra sân bay lẳng lặng lặng chờ đợi người.
Cô muốn hố người đàn ông tệ bạc Đặng Lâm này một vố.
Để xem anh có cảm giác gì hay không.
Hành khách lần lượt rời khỏi.
Bóng người đàn ông cao lớn dần xuất hiện sau cánh cửa an ninh.
“A mẹ ơi Daddy kia kìa.” Bé con Linh Đan nhìn thấy bóng người quen thuộc vội kéo kéo góc áo mẹ hứng khởi hô lên.
“Ừm mẹ thấy rồi.
Đi đón Daddy con thôi.” Linh Đan cúi đầu xoa đầu con gái rồi dắt tay con bé đi về phía trước.
“Daddyyyyyyy” Bé con ôm bó hoa lớn chạy thật nhanh tới chỗ người đàn ông.
“Chậm thôi.” Lucas từ xa thấy bóng dáng nho nhỏ chạy vội tới như vậy bèn ngồi xuống dang tay ra đón lấy cô bé sà vào lòng.
“Chào mừng tới chơi, ngài Lucas thân mến.” Tuệ Linh thong dong bước tới tươi cười chào hỏi.
“Đã lâu không gặp Serline.” Lucas một tay bế bé con Linh Đan tay kia vươn ra ôm Tuệ Linh.
Cô cũng không đẩy ra ngay mà đón nhận cái ôm này.
Ba người lúc này thật ra nhìn rất giống với một gia đình hoàn hảo.
Trai tài gái sắc sánh đôi cùng nhau.
Lại còn có một cô con gái xinh đẹp đáng yêu như thiên thần.
Đặng Lâm nhìn thấy tất cả, từ lúc nhóc con Linh Đan hô lên với cô anh đã nhìn thấy người đàn ông tên Lucas đó.
Nghe cách xưng hô đã phần nào đoán được thân phận của người này.
Ánh mắt anh nhìn người đàn ông Lucas này cũng trở nên đặc biệt khó chịu.
Con mẹ nó từ đâu rơi xuống một đối thủ như vậy bảo anh thoải mái được mới lạ đó.
“Linh ai vậy.
Có phải nên giới thiệu một chút hay không?” Đặng Lâm chậm chạp đi tới đứng sau lưng cô cất giọng hỏi.
Tuệ Linh không cần nhìn cũng biết bộ dạng của anh lúc này buồn cười cỡ nào.
Đây là cô cố ý tạo thành.
Cô cố nhịn cười trước dáng vẻ ghen tuông này của anh rồi nghiêm túc giới thiệu hai người với nhau.
“Ừm suýt quên mất, giới thiệu với anh đây là Lucas, bạn em.
Bé con Linh Đan gọi anh ấy là Daddy.
Còn đây là Đặng Lâm, anh có thể gọi anh ấy là Dylan nếu muốn.
Ừm có thể coi là chồng cũ của em.
Em nhờ anh ấy đưa em tới đây.
” Tuệ Linh không hề để ý tới lời mình nói có sức sát thương lớn tới mức nào mà nói ra.
“Chào anh” Lucas nhìn Đặng Lâm ánh mắt nhiều thêm một tia nghiền ngẫm.
Anh sẽ không ngu ngốc tới mức bao nhiêu năm theo đuổi Serline không thành mà lại không biết chút gì về cô được.
Nói trắng ra thì Lucas cũng biết kha khá về người đàn ông tên Đặng Lâm này rồi.
Cũng biết về một đoạn mối tình kia của hai người.
“Xin chào” Đặng Lâm cảm thấy nguy cơ mãnh liệt từ người đàn ông tên Lucas này.
Ánh mắt anh ta nhìn Tuệ Linh trắng trợn như vậy anh muốn bỏ qua cũng khó.
Ánh nhìn đó chỉ dành cho người bản thân có tình cảm, chính anh cũng nhìn cô như vậy nên rất rõ ràng.
Hai người đàn ông đều có suy nghĩ của riêng mình nhìn đối phương lúc này đều không thuận mắt.
Ánh lửa theo cái bắt tay xã giao của hai người mà bắn tung tóe khắp nơi.
Tuệ Linh lại vờ như không biết gì coi như không nhìn thấy.
Việc Lucas thích cô cũng