Một ngày làm việc nhanh chóng kết thúc.
Giờ tan làm là 5h30 chiều.
Nhân viên L&T lần lượt tan làm xuống lấy xe ra về.
Có người đi xe riêng, có người đi taxi.
Thế nhưng bọn họ đều có một điểm chung là bị thu hút bởi người đàn ông đang đứng dựa lưng vào chiếc xe Rolls-Royce cách sảnh lớn công ty không xa.
Chiếc kính đen che đi một nửa gương mặt cả người mặc màu đen như hòa làm một với chiếc xe.
Người đàn ông đứng đó thu hút rất nhiều ánh nhìn của mọi người đi qua.
Ai cũng mang theo ánh mắt tò mò không biết người này đợi ai.
Bởi lẽ đây là lần đầu tiên bọn họ thấy người đàn ông lạ này.
"Cô nói xem người đó tới đón ai vậy.
Khí chất thật không bình thường."
"Ừm.
Tuy không rõ mặt nhưng chắc chắn rất đẹp trai."
"Nhìn xem chiếc xe đó.
Hình như là Rolls-Royce bản đặc biệt.
Giá cả rất đắt."
"Thật tò mò không biết anh ta tới đón ai nữa.
Giống như thiếu gia nha giàu vậy..."
Không ít những lời bàn tán không ngừng vang lên.
Một phần là tò mò anh là ai, phần còn lại thì chú ý tới chiếc xe sau lưng anh.
Đặng Lâm đứng đó không để ý tới mọi người nói gì.
Anh đưa mắt tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy bóng dáng bản thân cần tìm.
Lấy điện thoại trong túi ra bấm một dãy số rồi chờ đợi.
"Alo bảo bối.
Em tan làm chưa, anh đang đứng trước công ty.
Mọi người đều nhìn anh rất kì lạ."
"Có phải anh lại làm gì khiến người khác chú ý đúng không.
Chờ một chút em đang xuống rồi."
Vừa ra đến sảnh lớn tầm mắt của Tuệ Linh đã bị thu hút.
Người đàn ông sơ mi đen đeo kính đứng dựa lưng vào chiếc Rolls-Royce một tay đút túi quần một tay đang nghe điện thoại.
"Em thấy anh rồi.
Chờ em một chút." Nói lại một câu rồi cô gái liền tắt máy.
"Sao vậy Serline? Có chuyện gì sao?" Mấy người Jade, Anna, Piter đang đi cùng thấy cô bỗng nhiên đứng lại thì tò mò hỏi.
Vừa rồi gặp trong thang máy nên mấy người đi chung luôn.
"À không có gì đâu.
Đi thôi." Bỗng nhiên Tuệ Linh lại không biết nói sao về mối quan hệ hiện tại giữa cô và Đặng Lâm.
Không lẽ giới thiệu anh là chồng cũ của mình.
Như vậy cũng không đúng lắm.
"Phải rồi.
Hình như hôm nay cô không đi xe.
Hay để Piter đưa cô về?" Jade hỏi gợi ý.
Mặc dù Jade là người chưa yêu đương gì nhưng mà anh ta vẫn có con mắt nhìn rất tốt.
Nhìn kiểu gì cũng thấy chàng trai Piter này có ý với Serline.
Vậy nên thuận tiện gợi ý một chút.
Biết đâu có tin vui.
Dù sao thì việc cô có bạn trai đã nói từ lâu nhưng lại không thấy người gọi là bạn trai kia xuất hiện lần nào.
"Không cần đâu.
Tôi có người đón rồi.
Anh ấy đang đợi ở ngoài.
Không phiền mọi người nữa." Nói xong liền gật nhẹ đầu với mấy người rồi cần túi xách bước nhanh ra ngoài đi về phía người đàn ông đang đứng cạnh chiếc xe cách đó không xa.
Vừa thấy cô gái đi đến chàng trai liền nở nụ cười ấm áp dơ tay ra muốn ôm một cái.
Thế nhưng mục đích chưa đạt được thì đã bị từ chối.
"Anh đừng lung tung.
Ở đây rất đông người.
Đồng nghiệp của em thấy được lại phiền phức." Cô gái đánh nhẹ vào tay chàng trai đang tính ôm mình kia.
"Anh không ngại mọi người thấy.
Chẳng lẽ em không muốn công khai anh sao?" Người đàn ông bị từ chối liền có chút buồn rầu lên tiếng.
Giống như cô vợ nhỏ bị ghẻ lạnh.
"Tiên sinh Đặng Lâm, hình tượng Tổng Giám đốc của anh đâu rồi.
Có thể giữ hình tượng hay không? Như này thật sự không quen cho lắm." Tuệ Linh nhìn anh như vậy thì buồn cười.
Trong trí nhớ của cô thì Đặng Lâm vẫn luôn là hình ảnh tổng tài