Từ trong đám đông Tuệ Linh rẽ hàng bước ra đứng giữa đôi bên.
Không biết khi nào còn đội thêm một chiếc mũ che mất nửa gương mặt cùng với kính mát bản to.
Người ngoài cũng chỉ nhìn thấy nửa gương mặt.
Mấy người nhận ra cô đều ngạc nhiên không biết cô muốn làm gì.
"Cô không phiền nếu tôi tham gia chứ vào chuyện này chứ?" Tuệ Linh nhìn Hira nói.
Hira nãy giờ rơi vào tình thế khó xử cũng không biết xử lý chuyện này thế nào cho êm đẹp cả đôi bên được.
"Serline, cô làm gì ở đó vậy.
Đừng gây phiền phức cho quản lý Hira." Piter cùng hai cô gái Anna và Cara cũng rẽ hàng người ra đi sát vào gần.
Anh ta đứng đó có chút ngại ngùng nói.
Mắt thì nhìn về phía Hira sợ Tuệ Linh gây phiền phức thêm cho cô ấy.
Hai cô gái Anna và Cara tuy không nói gì nhưng mắt nhìn về phía Tuệ Linh không giấu được vẻ lo lắng.
Thật không nghĩ tới ngày thường cô đều làm việc có chừng mực và cẩn thận thế mà hôm nay lại làm việc theo cảm tính như vậy.
"Không sao đâu.
Tôi cũng rất tò mò không biết cô ấy có cách nào có thể giúp tôi hay không.
Mọi người không cần căng thẳng." Hira nhìn mấy người lên tiếng.
Đúng là giờ phút này cô ấy ước gì có người giúp mình giải quyết chuyện này một cách đơn giản.
Không phải cô ấy không thể giải quyết mà là cách của cô ấy sẽ mất thời gian và có chút rắc rối.
Nếu có cách đơn giản hơn vậy thì Hira cũng không ngại.
"Cảm ơn.
Tôi xin phép." Tuệ Linh đơn giản nói một tiếng coi như đáp lễ rồi quay người đi tới trước mặt ba người Italy đang đứng.
"Xin chào.
Trước hết tôi xin được nói lời xin lỗi vì để cho mọi người có trải nghiệm không tốt tại nước Pháp xinh đẹp.
Tôi đã nghe câu chuyện của mọi người, cũng đã tìm hiểu nguyên nhân.
Để cùng tốt cho đôi bên tôi có một đề nghị thế này.
Bộ trang sức này tôi biết vẫn còn một mẫu nữa đang đặt tại Roma.
Nếu các vị nhất định có được chi bằng nhường lại bộ này cho hai vị khách ở đây rồi tôi sẽ cho người trực tiếp đưa bộ trang sức ở Roma cho các vị.
Ưu đãi 5%.
Các vị thấy sao?" Tuệ Linh lưu loát nói một hơi bằng tiếng Italy cùng với mấy người đó.
Khán giả xung quanh nghe mà ngạc nhiên không thôi.
Hira, Piter, Anna, Cara còn có thêm ba người Italy đó đều rất kinh ngạc.
Không nghĩ tới cô gái trẻ trước mặt lại có thể nói được tiếng Italy.
Hơn nữa còn nói rất chuẩn.
Không khác gì người bản địa là mấy.
"Cô có thể nói tiếng Italy?" Chàng trai người Italy ngạc nhiên hỏi lại.
Anh ta rất bất ngờ vì cô gái tự nhiên xuất hiện này có thể nói 1 hơi dài như vậy không bị vấp.
Hơn nữa còn rất dễ hiểu.
"Không có gì.
Cũng coi như là có một nửa quốc tịch Italy mà thôi.
Các vị thấy đề xuất của tôi thế nào?" Tuệ Linh cười nhạt đáp.
"Lấy gì để chúng tôi có thể tin cô? Hơn nữa tôi thấy cô không giống người Italy.
Cô là người Châu Á thì đúng hơn?" Chàng trai nghi ngờ hỏi.
"Tôi biết mọi người có suy nghĩ riêng.
Đợi tôi một lát.
Hira nếu không ngại cô có thể cho tôi mượn bộ trang sức đó một lát được chứ?" Tuệ Linh cũng không giải thích nhiều mà lập tức muốn dùng hành động chứng minh.
Dù sao đây cũng chịu sự quản lý của Hira nên hỏi cô ấy vẫn hợp lý hơn.
"Cô cứ tự nhiên.
Tôi không ngại." Hira nhìn phong thái tự tin phát ra trên người cô bất giác tin tưởng mà ra hiệu cho nhân viên cửa hàng mang bộ trang sức ra ngoài.
Bộ trang sức với 3 món gồm dây chuyền khảm kim cương ở giữa, nhẫn và hoa tai.
Cả 3 đều nổi bật lên viên kim cương xanh được khảm nổi bật ở giữa làm chủ đạo.
Bộ trang sức quý giá vẫn được đặt trong hộp kính mang ra trước ánh mắt tò mò của người vây xem.
Tuệ Linh nhìn bộ trang sức được mang tới.
Cô cúi đầu lấy máy tính bảng trong túi xách ra lướt lướt một lát.
Không biết bằng cách nào mà cô lại đăng nhập được vào trang web bán hàng của thương hiệu trang sức đá quý nổi tiếng bậc nhất nhì Italy là Fratelli.
Click vào một đường