Đặng Lâm vừa lái xe vừa tìm kiếm.
Anh không biết đi đâu chỉ lái xe trong mơ hồ.
Trong đầu có hàng trăm ngàn câu hỏi xuất hiện.
Không rõ lý do vì sao Tuệ Linh lại vội vàng rời đi như vậy.
Cũng không đợi anh ra nói một lời tạm biệt.
Bọn họ chỉ mới bước vào chặn đường yêu đương ngọt ngào.
Rõ ràng trước đó còn rất tốt, tại sao lại bỗng nhiên như thay đổi như vậy?
"Alo, tôi tìm thấy vị trí của cô ấy rồi.
Trên hệ thống hiển thi đang ở sân bay Lyon.
Cậu mau nhanh chân lên.
Tôi sẽ gửi vị trí cụ thể cho cậu." Giọng của đối phương có chút gấp.
John đúng là lo lắng cho người bạn trí cốt của mình lần nữa để vợ đi mất.
Chuyện của hai người anh ta cũng biết được phần nào.
John chính là anh chàng tóc đỏ đã báo cho Đặng Lâm hôm mà hai người gặp nhau ở trường cô rồi sau đó cô chạy tới quán bar của Andrew đánh nhau.
Anh chàng này là một hacker, anh ta và Đặng Lâm quen nhau trong một cuộc thi về bảo mật thông tin dữ liệu khi haaii người còn đi học.
Sau khi quen biết thì giữ mối quan hệ bạn bè với nhau cũng được gần 10 năm rồi.
"Cảm ơn." Đặng Lâm nói xong liền đạp mạnh chân ga phóng đi.
Cũng may anh đag ở không xa sân bat Lyon.
Chỉ trong vòng 5 phút anh đã tới nơi.
Đi theo định vị chi tiết mà John gửi.
Trên bản đồ hiển thị vị trí ở trong sân bay.
Truyện Hot
Đặng Lâm đi rất nhanh, anh gần như chạy chỉ mong có thể tìm thấy hình bóng thân quen kia.
Thế nhưng đáp án là không thể.
Định vị mà John gửi cho chỉ tới một cái sọt rác trong sảnh chờ.
Anh nhìn một cái đã hiểu, cảm giác gần như tuyệt vọng.
Cô nhẫn tâm tới mức đến cả sim điện thoại cũng vứt luôn mà không muốn giữ liên lạc với anh.
Như nhớ ra anh chạy lại quầy vé hỏi lịch trình chuyến bay.
Nếu không thể giữu cô lại vậy anh sẽ đi tìm cô.
Anh phải biết lý do vì sao cô lại bỏ đi không nói một lười như vậy.
"Xin chào.
Cho tôi hỏi từ 5 giờ tới hiện tại có chuyến bay nào đã cất cánh hay không?" Đặng Lâm dùng tiếng Anh hỏi nữ lễ tân.
Anh muốn xác định xem cô đã đi hay chưa.
"Xin chào ngài, phiền ngài đợi một lát tôi sẽ giúp ngài kiểm tra." Nữ lễ tân đáp rồi bắt đầu kiểm tra lịch trình chuyến bay.
"Thưa ngài chưa có chuyến bay nào cất cánh cả.
Chuyến bay gần nhất sẽ cất cánh sau 20 phút nữa." Sau khi kiểm tra nữ lễ tân báo lại đúng thông tin.
Cô ấy nhìn người đàn ông này vẻ rất vội vàng nếu không phải tìm người thì cũng là đợi lịch bay vì thế rất nhiệt tình giúp đỡ.
"Cảm ơn.
Xin lỗi vì đã làm phiền." Nói xong anh đi ra hàng ghế chờ ngồi đợi.
Không biết trong đầu đang suy nghĩ gì.
"John, cô ấy bỏ lại sim điện thoai ở sân bay.
Chưa có chuyến bay nào cất cánh cả.
Cô ấy đang ở đâu chứ? Tôi phải làm sao?" Giờ phút này Đựng Lâm như đưa trẻ bị lạc mất cha mẹ ngồi cô đơn ở ghế chờ chỉ có thể cầu cứu John.
"Chưa có chuyến bay nào sao? Máy bay tư nhân thì sao, cậu đã hỏi chưa? Đến khu vực an ninh hỏi thửu xem.
Trong sân bay chắc chắn có camera sẽ ghi lại được hình ảnh."
Lời John vừa nói nhưu đánh thức