"Anh biết không, sắp tám năm rồi, đây là lần thứ nhất nó gọi tôi là anh trai..."
Chương 37: Cơ hội tốt.
Chỗ Hứa Nhu đặt là một nhà hàng hải sản, nhà hàng này bởi vì có món lẩu rất ngon phục vụ lại tốt, xưa nay khách hàng cũng không ít.
Hiện tại đã là đầu mùa đông, khí trời chuyển lạnh, người đến ăn lẩu càng nhiều.
Một đám người đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, mới đợi được một căn phòng riêng.
Chuyện này cũng thành toàn cho Thẩm Nghiêm và Trình Tấn Tùng, bởi vì thời điểm mọi người mới vừa ngồi vào phòng riêng, hai người vừa vặn chạy tới.
"Hai người các anh tính thời gian chuẩn thật." Lý Gia Vũ cười nói với hai người, một bên nói với người phục vụ thêm ghế tựa.
Trình Tấn Tùng nhìn Thẩm Nghiêm liếc mắt một cái, tựa hồ muốn phun tào.
Thẩm Nghiêm vội vã chớp mắt cầu hắn khẩu hạ lưu tình, Trình Tấn Tùng không nói nữa, rốt cục vẫn là nhịn xuống.
Thẩm Hạo là nhân vật chính của hôm nay, cho nên tuy rằng cậu vẫn luôn từ chối, vẫn là bị mọi người nhường cho ghế chủ trì.
Phục vụ mang thêm hai cái ghế để ở hai bên cạnh cậu, Thẩm Hạo đứng dậy, ngồi xuống một bên khác, chừa lại hai cái ghế kia cạnh nhau.
Trình Tấn Tùng đẩy Thẩm Nghiêm một cái, ra hiệu anh đi vào trong, ngồi bên cạnh Thẩm Hạo.
Thẩm Nghiêm ngẩn người, theo bản năng mà giương mắt xem Thẩm Hạo, đã thấy Thẩm Hạo cũng đang nhìn anh.
Thấy Thẩm Nghiêm muốn ngồi lại đây, Thẩm Hạo không có bất kỳ biểu lộ gì mà hỗ trợ đẩy ghế ra.
Thẩm Nghiêm trong lòng nhất thời dâng lên một trận vui sướng.
Trình Tấn Tùng cũng cổ vũ mà cười cười.
Vị trí liền xác định như vậy, sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, mọi người liền bắt đầu gọi món ăn, loại chuyện này từ trước đến giờ đều là Trình Hải Dương cùng Hứa Nhu phụ trách, vì vậy Thẩm Nghiêm liền lợi dụng lỗ hổng này cùng Thẩm Hạo hàn huyên.
"Tại sao em lại muốn thi thạc sĩ nghiên cứu?" Thẩm Nghiêm thử thăm dò mở miệng.
"Ngành này cần vận dụng suy nghĩ nhiều, cho nên em mới báo danh." Thẩm Hạo trả lời, có lẽ là hồi lâu chưa cùng anh trai tâm bình khí hòa nói chuyện như thế, biểu tình Thẩm Hạo tựa hồ cũng có điểm không tự nhiên.
"Tại sao không nói với tổ trưởng của em một tiếng? Để cho anh ấy cho em nghỉ mấy ngày, em cũng có thể tập trung tinh thần cẩn thận ôn tập một chút."
"Nếu như cuối cùng không thi đậu, không phải rất mất mặt sao." Thời điểm Thẩm Hạo nói câu nói này, không tự chủ chu mỏ một cái, đây là thói quen từ nhỏ của cậu, năm đó tiểu Thẩm Hạo mặt tròn tròn, mỗi lần thời điểm làm lên cái biểu tình này, đều là đáng yêu không nói ra được.
Thẩm Nghiêm nhìn thấy biểu tình quen thuộc của em trai, trong lòng vừa ấm áp vừa hạnh phúc, vì vậy anh mỉm cười nói: "Em còn sợ không thi được à? Từ nhỏ đến lớn lần nào em thi mà chẳng có điểm tốt."
Thẩm Hạo vừa muốn nói gì, trong lúc này Hứa Nhu gọi cậu một tiếng: "Thẩm Hạo, cậu xem còn muốn ăn gì không?"
"À, cho em một phần thịt đóng hộp đi." Thẩm Hạo trả lời.
"Được, vậy thì lại thêm phần thịt đóng hộp." Hứa Nhu giao thực đơn đơn, tặng cho người phục vụ một nụ cười.
Người phục vụ cầm thực đơn rời đi, mọi người liền bắt đầu hàn huyên.
Tần Khải nhìn Thẩm Hạo nói: "Tiểu Thẩm Hạo, lợi hại a, âm thầm thi đậu thạc sĩ cảnh vụ, thật giỏi! Không hổ là tốt nghiệp đại học danh tiếng!"
Thẩm Hạo cười cười: "Không có, em cũng chỉ thử một lần thôi.
Với lại, còn có phỏng vấn mà."
"Phỏng vấn em không cần lo lắng, " Tần Khải chỉ chỉ Phương Lễ Nguyên bên cạnh: "Lễ Nguyên ca chính là sinh viên tốt nghiệp học viện cảnh sát, hơn nữa năm đó anh ấy còn là chủ tịch hội học sinh! Giáo viên trong trường anh ấy đều quen, để cho anh ấy chào hỏi mấy giáo viên kia một câu, cậu có thể yên tâm rồi."
Phương Lễ Nguyên cũng mở miệng cười: "Nếu có cần tôi hỗ trợ, cứ việc lên tiếng."
Thẩm Hạo cười cười: "Cảm ơn Lễ Nguyên ca, thế nhưng không cần đâu, em có thể tự làm được."
"Thành tích thi của Thẩm Hạo cực kỳ tốt, cần gì phải tìm người đi cửa sau, phỏng vấn tuyệt đối không thành vấn đề!" Hứa Nhu tự hào nói.
Mọi người đều nở nụ cười, Thẩm Hạo cũng ngại ngùng mà cười cười, Thẩm Nghiêm nhìn em trai của mình, cười đến tràn đầy vui mừng xen lẫn tự hào.
Đồ ăn rất nhanh được mang tới, bia cũng đã rót, Trình Tấn Tùng bưng chén rượu lên: "Đến, chúng ta chúc mừng bạn học Thẩm Hạo thuận lợi thông qua kì thi, đồng thời cầu chúc cậu ấy thi vòng hai thuận lợi!"
"Cụng ly!!" Một đám người tất cả đều giơ ly rượu lên.
Mọi người vừa ăn,vừa hàn huyên như vậy.
Thẩm Hạo ít nhiều gì vẫn là nhân vật trung tâm, một lát cậu cùng Tô Mặc Hàm thỉnh giáo một ít tri thức lý luận, một lát lại cùng Phương Lễ Nguyên hỏi thăm phong cách giáo viên học viện cảnh sát hình sự, trò chuyện rất là tập trung.
Thẩm Nghiêm từ ái nhìn em trai mình, thấy nó vẫn luôn nghe người ta nói mà quên ăn, liền cho gắp cho nó đồ ăn ưa thích nhất để vào trong bát, Thẩm Hạo cũng không biết có chú ý đến hay không, từng miếng từng miếng tất cả đều nuốt vào.
"À Thẩm Hạo, thịt đóng hộp là cậu gọi nè, cậu mau ăn chút đi." Trình Hải Dương nói với Thẩm Hạo.
"Dạ." Thẩm Hạo phục hồi tinh thần lại, từ bên trong món lẩu gắp lên một miếng thịt, sau đó, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, cậu lại đem miếng thịt này đưa vào trong bát Thẩm Nghiêm.
Tất cả mọi người không khỏi ngẩn ra, Thẩm Nghiêm càng là ngây ngẩn cả người.
"Em nhớ trước đây anh rất thích ăn món thịt đóng hộp này." Thẩm Hạo cúi đầu, dùng âm thanh nhẹ nhàng nói: "Anh nếm thử xem."
Trong phòng một trận yên tĩnh.
Tất cả mọi người đang ngồi đều biết tình cảm anh em Thẩm Hạo Thẩm Nghiêm không quá tốt, giữa hai người tựa hồ từng có mâu thuẫn gì đó, Thẩm Hạo đã từng bởi vì người khác nhắc tới quan hệ của cậu và Thẩm Nghiêm mà nổi nóng, còn Thẩm Nghiêm lấy lòng mấy lần tựa hồ cũng bị Thẩm Hạo từ chối.
Cho nên mọi người vẫn luôn rất cẩn thận không ở trước mặt hai người nhắc tới đối phương, chính là sợ lúng túng không cần thiết.
Thế nhưng không nghĩ tới hôm nay Thẩm Hạo dĩ nhiên sẽ chủ động hướng Thẩm Nghiêm lấy lòng.
Thẩm Nghiêm càng là sửng sốt ngoài ý muốn, anh không thể tin nhìn chằm chằm động tác Thẩm Hạo, một lúc lâu mới phản ứng được, liền vội vàng nói: "Được rồi!...!Cảm ơn em."
Âm thanh quá mức kích động, thậm chí mang theo một chút run rẩy.
Thẩm Nghiêm gắp lên miếng thịt đóng hộp, đưa nó bỏ vào trong miệng, tỉ mỉ mà ăn, sau đó nói với Thẩm Hạo: "Ăn rất ngon."
Những người khác nhìn nhau một cái, đều lộ ra nụ cười vui mừng, bầu không khí cũng trở nên sống động.
"A, hôm nay là ngày tháng tốt, " Trình Tấn Tùng mỉm cười bưng chén rượu lên: "Gần đây tất cả mọi người rất bận rộn, hiếm thấy bạn học Thẩm Hạo cho chúng ta một lý do ra ngoài ăn cơm, lại để cho Thẩm đội trưởng hào phóng mời khách, cho nên, mọi người ngày hôm nay phải tích cực ăn, đội trưởng Thẩm nhất định sẽ không trách mọi người ăn quá nhiều, đúng không?"
"Không thành vấn đề! Tôi nói ngày hôm nay tôi mời, mọi người ăn hết mình đi!" Thẩm Nghiêm sảng khoái lớn tiếng tuyên bố.
"Cảm ơn đội trưởng Thẩm!" "Cảm ơn đội trưởng!" Mọi người cùng đồng thanh hoan hô, giơ ly rượu lên.
Thẩm Hạo nhìn gương mặt Thẩm Nghiêm trong nháy mắt trở nên xán lạn, cũng nhẹ nhàng lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Bữa cơm này ăn hơn ba tiếng đồng hồ mới kết thúc, sau khi tan