"Không phải cậu luôn nói với tôi, làm người phải kiên trì nguyên tắc? Cho nên, xin lỗi."
Chương 43: Sơn vũ dục lai (Gió thổi trước cơn bão)
Thời điểm từng người lái xe chạy tới bệnh viện, bên ngoài phòng bệnh La Chí Cường đã có không ít người vây xem, phần lớn bọn họ đều đứng ở chỗ cách phòng bệnh không xa, mà La Đỉnh Hưng, Vương Quyên, La Chí Nguyên thì lại đứng gần cửa phòng bệnh, xuyên thấu qua cửa sổ sốt sắng mà nhìn chăm chú vào các bác sĩ đang bận rộn trong phòng.
Khương Kiến Đông kéo thư ký Tiểu Lý của La Chí Cường qua, thấp giọng hỏi: "Tình huống hiện tại của tổng giám đốc thế nào?"
Tiểu Lý nhìn hai bên, thấp giọng trả lời: "Bác sĩ đi vào cấp cứu đã lâu, y tá đi ra cũng không nói đến cùng như thế nào..." Nhìn dáng dấp, tình huống thật sự rất nguy cấp.
Thẩm Nghiêm nhìn thấy tình hình như vậy, biết mình hiện tại không thể đi qua đặt câu hỏi, vì vậy liền đứng ở một bên yên tĩnh chờ đợi, Khương Kiến Đông cũng đi tới đứng ở bên cạnh anh, nhìn về phía phòng bệnh, chờ đợi kết quả cấp cứu.
Hai người đều không nói gì.
Thẩm Nghiêm dựa vào tường, đánh giá những người ngồi trên hành lang này.
Cái chết của Vương Đại Khánh và chuyện của Vương Đại Lực đều có liên quan đến tập đoàn Bằng Trình, người có thể hiểu được những tình huống này, hoặc là đối thủ của tập đoàn Bằng Trình, hoặc chính là người của tập đoàn Bằng Trình.
Phá án nhiều năm như vậy, loại vụ án người trong nhà hãm hại người mình cũng đã gặp không ít, nếu quả thật chính là người nội bộ làm loạn, như vậy, người này rất có thể bây giờ còn đang ở trong tập đoàn Bằng Trình...!
Ánh mắt Thẩm Nghiêm đảo qua từng người ngồi trên hành lang, nỗ lực dựa vào nét mặt của bọn họ phát hiện một ít manh mối.
Nhưng khi nhìn một vòng, biểu tình của tất cả mọi người đều không khác mấy, đều là nhìn rất gấp, mà trên thực tế không có chút nào để ý đến sống chết của La Chí Cường, thậm chí anh còn nhìn thấy có mấy người nhàm chán mang điện thoại ra nghịch.
Thẩm Nghiêm đem tầm mắt thu lại, rơi xuống trên người Khương Kiến Đông.
Từ dưới xe đến bây giờ, hai người cơ hồ không có nói lời gì, lần trước tan rã trong không vui, ngày hôm nay hai người mới gặp mặt, ai cũng không có ý tứ trước tiên lấy lòng Nhưng là, nếu như muốn biết rõ chuyện bên trong La gia và tập đoàn Bằng Trình, ngoại trừ La Đỉnh Hưng, anh tạm thời đại khái chỉ có thể tin tưởng Khương Kiến Đông.
Vì vậy, Thẩm Nghiêm khẽ cắn răng, mở miệng nói với Khương Kiến Đông.
"Kiến Đông."
"Hả?" Khương Kiến Đông quay đầu lại.
"Theo hiểu biết của anh, anh có biết có người nào có thù oán với cha con La gia hay tập đoàn Bằng Trình không?"
Trong ánh mắt của Khương Kiến Đông lóe lên tinh quang: "Hoả hoạn ở nhà La Chí Cường không phải bất ngờ?"
"Không, " Thẩm Nghiêm lắc đầu một cái: "Tạm thời chúng tôi vẫn không có chứng cứ có thể chứng minh vụ hoả hoạn kia là có người cố ý phóng hoả.
Thế nhưng tôi không biết anh có chú ý đến hay không, ở trên mạng lại có người đem vụ hoả hoạn lần này dính líu đến công ty các anh.
Cho nên, cho dù hỏa hoạn tại nhà La Chí Cường không phải chuyện bất ngờ, cũng có người muốn thừa cơ bỏ đá xuống giếng."
Khương Kiến Đông dù sao cũng xuất thân là cảnh sát hình sự, rất nhanh liền hiểu ý tứ Thẩm Nghiêm.
Hắn suy nghĩ một chút, hỏi Thẩm Nghiêm: "Cậu hoài nghi người bên ngoài, hay là bên trong?"
"Đều có khả năng.
Đặc biệt là người có mâu thuẫn với La Đỉnh Hưng và La Chí Cường." La Chí Cường ở bên trong hoả hoạn bị thương nặng như vậy, còn có người lợi dụng thời cơ bỏ đá xuống giếng, nếu như là đối thủ thương mại, vậy cũng quá máu lạnh.
Nghe đến Thẩm Nghiêm nói như vậy, Khương Kiến Đông nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng: "Thành thật mà nói, La Đỉnh Hưng người này làm người khá tinh ranh —— vô luận bên trong công ty hay là ngoài công ty, cho nên, cậu nói có người hận ông ta, tôi không bất ngờ một chút nào; còn La Chí Cường, hắn chỉ học được vẻ ngoài của cha hắn, mà không học được bản lĩnh của lão gia tử, cho nên, người không ưa hắn cũng sẽ không thiếu."
Thẩm Nghiêm hồi tưởng lại lần trước lần đầu tiên gặp hai cha con La gia, gật gật đầu.
Anh bỗng nhiên liền nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi, anh không phải nói công ty của các người gần đây mới đến thành phố S sao? Hai người bọn họ nhanh như vậy đã có kẻ thù ở nơi này."
"La Đỉnh Hưng là khoảng thời gian gần đây mới tới, thế nhưng Bằng Trình rất sớm đã có công ty ở bên này, La Chí Cường ngược lại đã ở đây khá lâu."
"Nói cách khác, La Chí Cường có khả năng gây thù cao hơn.." Thẩm Nghiêm một bên suy nghĩ một bên vừa lầm bầm lầu bầu, tiếp tục hỏi Khương Kiến Đông: "Anh biết có người nào rất hận La Chí Cường không?"
"Tôi đến Bằng Trình thời gian không lâu, theo hiểu biết của tôi, tựa hồ hết thảy quản lí chi nhánh công ty trung tầng đã từng bị La Chí Cường mắng, càng có quan hệ với hắn hắn càng chửi hung ác.
Cậu cũng thấy ví dụ như tên thư ký Lý kia, tôi đã thấy cậu ta bị mắng cũng không phải một lần, nhục mạ người ta cũng có, đem cha mẹ người ta ra chửi cũng có.
La Chí Cường người này chính là như vậy, trước mặt người ngoài còn biết giả vờ giả vịt, trước người của mình hắn cũng không hề kiêng dè bộc lộ ra tính cách thật...!Thế nhưng, có thể biết chuyện Bằng Trình làm hai năm trước, nhất định là lão nhân.
Tôi có thể giúp cậu hỏi thăm một chút, có người nào từng xảy ra xích mích với La Chí Tường không?"
Thẩm Nghiêm gật gật đầu, nhìn phía xa ba người La Đỉnh Hưng, do dự một chút liền mở miệng: "...!La Chí Cường quan hệ với người nhà như thế nào?"
Khương Kiến Đông liếc mắt nhìn Thẩm Nghiêm, tựa hồ hơi bất ngờ, nhưng hắn cũng không có hỏi nhiều, mà là tiếp tục giải thích cho Thẩm Nghiêm: "La Chí Cường là con trai trưởng của La Đỉnh Hưng, La Đỉnh Hưng đối với đứa con trai này mặc dù có rất nhiều cái không hài lòng, thế nhưng dù sao cũng là con trai ruột cho nên không thể xuống tay ác độc được, vợ của La Chí Cường và La Chí Cường bằng mặt không bằng lòng là chuyện mọi người đều biết, lúc thường hai người cũng không quan tâm nhau, ngay cả La Chí Cường lần này bị thương nghiêm trọng như thế, cô ta cũng chỉ tới bệnh viện mấy lần ít ỏi; còn La Chí Nguyên, tôi không quá quen cậu ta, cậu ta vẫn luôn ở nước ngoài đọc sách, năm nay phải đi tảo mộ mẹ cho nên cậu ta mới trở về, hơn nữa nghe đâu qua một đoạn thời gian còn phải đi."
"Tôi xem La Chí Nguyên, hình như cậu ta không giống La Chí Cường."
Nghe đến Thẩm Nghiêm hỏi như vậy, Khương Kiến Đông cười cười: "Mắt cậu rất tinh, hai người bọn họ xác thực không phải hai anh em ruột, La Chí Nguyên là do vợ hai của La Đỉnh Hưng sinh ra, nghe nói là thời điểm vợ cả còn chưa chết, La Đỉnh Hưng ở bên ngoài đã có người khác, còn sinh ra La Chí Nguyên.
Chờ sau khi vợ cả ông ta chết rồi, ông ta liền cưới vợ hai, La Chí Nguyên cũng cùng tiến vào La gia.
Thế nhưng đây là chuyện rất nhiều năm.
Hiện tại vợ hai của La Đỉnh Hưng cũng đã qua đời.
La Chí Cường tựa hồ vẫn luôn không thích đứa em trai này, lúc thường ngay cả có mặt người ngoài hắn vẫn nổi giận với La Chí Nguyên, nhưng lần này hắn có chuyện, La Chí Nguyên ngược lại là đến bệnh viện xem hắn mấy lần.
Hừ, cái này gọi là đại nạn mới thấy lòng người."
Thẩm Nghiêm nhìn Khương Kiến Đông nói chuyện khoé miệng mang theo trào phúng, tâm trạng đột nhiên có chút không đành lòng, hỏi hắn: "Anh có ông chủ như vậy, rất không dễ dàng đúng không?"
Khương Kiến Đông mang theo ngoài ý muốn xoay đầu lại: "Cậu đây là đang quan tâm tôi?"
Vẻ mặt của hắn tuy rằng trêu tức, mà khóe miệng lại lần thứ nhất toát ra