"Tôi yêu anh ấy, chuyện này, cả đời tôi sẽ không nói ra."
Chương 49: Chọc thủng.
La Đỉnh Hưng nhìn bức ảnh cô bé trước mắt, chấn kinh đến quên mất ngôn ngữ.
"Nhận thức một chút Chí Nhã đi, cha đại khái còn chưa từng gặp em ấy, cha xem, dung mạo của em ấy đẹp đẽ cỡ nào..."
La Đỉnh Hưng nhìn bức ảnh hơi ố vàng, trong hình, La Chí Nguyên thân mật ôm một cô gái, biểu tình của hai người rất là ngọt ngào.
Cô bé kia có gương mặt rất giống với La Chí Nguyên...!không, không phải, cô ấy giống La Đỉnh Hưng hơn, đặc biệt là thời điểm cười lên, khoé miệng kia quả thật giống La Đỉnh Hưng y như đúc.
"Chuyện này...!Con..."
"Đúng, cô ấy chính là Ngô Chí Nhã, là bạn gái của tôi, mọi người đều nói dung mạo của hai chúng tôi rất giống nhau, bọn họ nói đây chính là tướng phu thê, chúng tôi vẫn cho đây là một loại duyên phận," Nói tới chỗ này, cảm xúc của La Chí Nguyên bắt đầu thay đổi đến kích động: "Mãi đến có một ngày, La Chí Cường đem một tờ giám định ADN ném cho tôi, nói cho tôi Chí Nhã là con gái của cha, là em gái của tôi!!"
"Cái gì?..." La Đỉnh Hưng khiếp sợ cơ hồ tắt tiếng: "Cô bé ấy là..."
"Không sai! Chí Nhã là con gái của cha! Là đứa con gái cha cùng người phụ nữ khác sinh ra! Cha hoa tâm khắp nơi, để người ta mang thai con mình mà không biết, mặc cho cô ấy lưu lạc ở bên ngoài!" La Chí Nguyên cơ hồ rơi vào điên cuồng: "Mà tôi, tôi lại yêu trúng em gái ruột của mình..."
La Đỉnh Hưng nhìn hai người trong bức ảnh, lại nhìn La Chí Nguyên rống to bên cạnh bia mộ, trong lòng trăm mối ngổn ngang.
La Chí Nguyên rống lên hai tiếng, lại đột nhiên nở nụ cười: "La Chí Cường tên khốn nạn kia còn lấy chuyện này ra uy hiếp tôi, muốn tôi không được thừa kế tài sản của La gia, bằng không anh ta liền đem chuyện chúng tôi là hai anh em ruột nói cho Chí Nhã, anh ta căn bản không biết, tôi chưa bao giờ hi vọng bản thân là người của La gia..."
"Tôi đáp ứng anh ta, sau đó nhẫn tâm cùng Chí Nhã chia tay, đi nước Mỹ...!Qua nhiều năm như vậy, tôi không dám trở về, không dám nghe dù chỉ một chút tin tức liên quan tới Chí Nhã, tôi nghĩ, chỉ cần cô ấy không biết chuyện năm đó, vẫn luôn không nhìn thấy tôi, chung quy sẽ quên tôi, bắt đầu cuộc sống mới...!Thế nhưng mãi đến tận một năm trước mẹ tôi qua đời, thời điểm đó mới biết, sau khi tôi xuất ngoại không lâu, Chí Nhã đã sớm tự sát!!" Nói tới chỗ này, hai mắt La Chí Nguyên đỏ bừng gào thét: "Tất cả những thứ này đều do La Chí Cường tên khốn kia! Còn có cha!!"
Nhìn La Chí Nguyên cực kỳ thống khổ, trong lòng La Đỉnh Hưng chung quy nổi lên một tia hổ thẹn cùng đau lòng, lão chậm rãi mở miệng: "Chí Nguyên...!Cha..."
"Cha không cần nói, " La Chí Nguyên ngắt lời lão, mang trên mặt một loại tuyệt vọng đến hờ hững: "Không phải là tiền? A, nếu không phải là bởi vì tiền, cha cũng sẽ không chơi gái khắp nơi, La Chí Cường cũng sẽ không điều tra tôi uy hiếp tôi...!Tất cả các người đều đáng chết, đều đáng chết..."
La Chí Nguyên nói xong lần thứ hai cầm lên con dao trên tay, La Đỉnh Hưng vừa thấy, lập tức trở nên khẩn trương.
"Chí Nguyên, con..."
"La Chí Nguyên!!"
Xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu to, La Chí Nguyên ngẩng đầu, chỉ thấy Khương Kiến Đông cùng Trình Tấn Tùng đang chạy về phía bên này, phía sau còn có một thanh niên trẻ tuổi cậu ta chưa từng thấy mặt.
"Đừng tới đây!" La Chí Nguyên lập tức đem con dao đưa vào cổ La Đỉnh Hưng: "Các người tới đây một bước, tôi sẽ giết ông ta!!"
Ba người đối diện lập tức dừng bước lại, Khương Kiến Đông tiến lên phía trước: "Chí Nguyên, cậu đừng làm chuyện điên rồ..."
"Đừng tới đây!" La Chí Nguyên giật giật con dao trong tay, Khương Kiến Đông lập tức dừng lại: "Được được được! Tôi không động! Tôi không động! Cậu đừng kích động!!"
La Chí Nguyên vẫn kề con dao vào cổ của La Đỉnh Hưng, hai mắt cảnh giác nhìn chằm chằm ba người.
"Chí Nguyên, " Khương Kiến Đông chậm rãi mở miệng: "Tôi biết chuyện của cậu, đây không phải lỗi của cậu..."
"Không, là lỗi của tôi! Tôi không nên yêu Chí Nhã, tôi dĩ nhiên yêu em gái của mình! La Chí Nguyên kêu to, gần như hỏng mất."Tôi yêu trúng em gái của tôi...!Coi như tôi biết cô ấy là em gái của tôi, tôi còn..."
"Chuyện này không phải lỗi của cậu "Trình Tấn Tùng đứng bên cạnh vẫn luôn không nói gì đột nhiên mở miệng: "Di truyền học có một hiện tượng, gọi là tính hấp dẫn di truyền, nói là giữa anh em hoặc là chị em sẽ có một loại sức hấp dẫn trời sinh, bọn họ rất dễ dàng bị đối phương hấp dẫn, sản sinh ái mộ.
Loại lực hấp dẫn như thế này còn lớn hơn so với người không có liên hệ máu mủ, có lúc thậm chí phát triển đến mức không có cách nào khống chế." Trình Tấn Tùng một bên giải thích một bên quan sát, hắn phát hiện ánh mắt La Chí Nguyên có chút biến hóa, hiển nhiên là đã tiếp thu, vì vậy nói tiếp: "Hơn nữa, cậu yêu Ngô Chí Nhã không sai, lúc đó hai người căn bản không biết mình là anh em, đó bất quá là nam nữ bình thường yêu nhau mà thôi, có lỗi gì đâu?"
La Chí Nguyên giật mình ở nơi đó.
"Hai người sâu sắc yêu đối phương, vậy nói rõ hai người rất nghiêm túc trong tình yêu, cực kì tôn trọng đối phương.
Ngô Chí Nhã lựa chọn tự sát, giống như cậu lựa chọn xuất ngoại, đều là bởi vì yêu đối phương rất nhiều, cho nên mới có thể cảm thấy thống khổ.
Nếu như không phải như vậy, cô ấy có thể bắt đầu một đoạn tình yêu mới, cậu cũng có thể quên đi cô ấy, làm sao có thể nhiều năm qua đi như vậy rồi vẫn đối với cô ấy nhớ mãi không quen? Hiện tại thời đại này, chân tâm yêu nhau có mấy người? Tại sao cậu có thể bởi vì biến hoá thân phận, liền phủ định tình cảm đáng quý như vậy?"
La Chí Nguyên tim đập mạnh mà nghe, có chút dại ra trên mặt có một giọt lệ rơi xuống
"Hiện tại, Ngô Chí Nhã đã mất, cậu cần phải vì cô ấy mà sống tiếp, " Trình Tấn Tùng tiếp tục dẫn dắt: "Cậu suy nghĩ một chút, nếu như cô ấy còn sống, cô ấy cũng sẽ không nguyện ý nhìn cậu làm ra chuyện ngu xuẩn này đâu."
La Chí Nguyên rốt cục lệ rơi đầy mặt, từ từ đặt tay xuống.
Thẩm Nghiêm và Trình Hải Dương từ lâu đã trốn ở phía sau lập tức vọt tới, cướp đi con dao trong tay La Chí Nguyên.
La Chí Nguyên quỳ rạp xuống trước bia mộ Ngô Chí Nhã, cao giọng khóc rống.
Sau khi bị bắt La Chí Nguyên khai ra toàn bộ tội danh của mình.
Từ một năm trước sau khi biết được tin Ngô Chí Nhã qua đời, cậu ta liền bắt đầu chuẩn bị kế hoạch báo thù, cậu ta không chỉ muốn giết chết hai cha con La Đỉnh Hưng, La Chí Cường, còn muốn phá hủy tập đoàn Bằng Trình, bởi vì cậu ta cho rằng bởi vì khối tài sản này mới chính là nguyên nhân gây ra toàn bộ bi kịch cho cậu ta và Ngô Chí Nhã.
Vì đạt được mục đích, La Chí Nguyên sưu tập lượng lớn tư liệu, làm xong đầy đủ chuẩn bị, mới dựa vào thời điểm giỗ mẹ cậu ta để về nước, bắt đầu kế hoạch báo thù.
Đầu tiên cậu ta thừa dịp Vương Đại Khánh say rượu đưa hắn tới công trường, cũng mở khóa vòi nước dìm chết Vương Đại Khánh, sau đó để Lạc Hải đứng ra tự thú, nhân cơ hội phân tán lời đồn, dẫn tới lực lượng cảnh sát cùng với người dân đi thăm dò việc làm xấu xa của Bằng Trình.
Sau, cậu ta liền dùng tư cách "tặng lễ vật." đưa cho La Chí Cường một cái bật lửa đã được giở trò, cũng tạo thành vụ hoả hoạn xảy ra trong nhà La Chí Cường.
Tổ trọng án từ nơi ở của La Chí Nguyên tìm được xác của một cái bật lửa màu đen, trải qua kiểm tra phát hiện, cái bật lửa không chỉ giống với bật lửa đã thiêu chết Lạc Hải, hơn nữa nó còn có máy nghe lén cùng thiết bị điều khiển từ xa, không chỉ có thể nghe lén La Chí Cường nói chuyện, còn có thể điều khiển châm lửa từ xa.
Ngày ấy nhà La Chí Cường phát sinh hỏa hoạn, La Chí Nguyên chính là lợi dụng cái bật lửa nhiều chức năng này tạo thành đại hoả ở La gia.
Hơn nữa, đúng như mọi người dự liệu, La Chí Nguyên vọt vào đám cháy, chính là vì lấy cái bật lửa này, đồng thời để cho bản thân thoát khỏi hiềm nghi.
Thế nhưng cậu ta không nghĩ tới La Chí Cường dĩ nhiên không chết, vì vậy sau đó cậu ta liền lấy lí do đi thăm bệnh, mượn cơ hội lần thứ hai bỏ thuốc La Chí Cường.
Tưởng Duệ Hằng khám nghiệm thi thể phát hiện, La Chí Cường bị tiêm vào lượng lớn thuốc dẫn đến suy tim, hắn đã bị trọng thương thân thể suy yếu, một chút thuốc này, cuối cùng cũng tước đi sinh mạng của hắn.
Vốn là tiếp theo La Chí Nguyên dự định hạ thủ La Đỉnh Hưng, cũng không nghĩ tới vào lúc này La Đỉnh Hưng lại dùng tiền mua được Lạc Hải, La Chí Nguyên cùng Lạc Hải đối chất, Lạc Hải lại uy hiếp La Chí Nguyên muốn nói ra tất cả, La Chí Nguyên trong cơn tức giận đã bày mưu giết chết Lạc Hải.
"Chính bởi vì cậu ta vội vàng động thủ, cho nên mới có thể lưu lại sơ sót, để cho chúng ta tra ra được cậu ta chính là hung thủ phía sau bức màn.
Chúng tôi một tìm Vương Quyên để hỏi tình huống, La Chí Nguyên cũng cảm giác được không xong, vì vậy liền gia tốc hành động, chuẩn bị giết La Đỉnh Hưng." Thẩm Nghiêm vừa nói, một bên nhấc lên ghế sô pha một bên nói: "Nói đến, tên La Chí Nguyên này cũng là một người thông minh, lúc trước cậu ta thiết kế quá chặt chẽ, chúng tôi bị cậu ta nắm mũi xoay chuyển khá lâu."
"Ừ, " Trình Tấn Tùng gật gật đầu, nhấc lên một bên khác của ghế sô pha: "Thông minh, nhưng cũng đáng thương."
Hai người đồng thời