So với mọi người trong nước đang phải trải qua áp lực khổ cực bận rộn, mấy ngày ở Australia Trình Tấn Tùng lại trải qua tương đối thoải mái và vui vẻ giống như không phải đi công tác mà đi du lịch vậy.
Hội nghị giao lưu kỹ thuật trinh sát hình sự được tổ chức tại nhà hát Sydney Australia, nhân viên kỹ thuật trinh sát hình sự đến từ mười mấy quốc gia cùng nhau tụ họp lại, dựa theo chủ đề kỹ thuật trinh sát hình sự hiện đại, tiến hành giao lưu chuyên nghiệp hoá.
Cảnh sát Nước Mỹ (CSI) tổ điều tra hiện trường phạm tội, giới thiệu cho mọi người rất nhiều phương pháp tiên tiến, bao gồm giám định kỹ thuật súng ống đến đường đạn, phân tích dấu vân tay, còn lực lựng cảnh sát Australia giới thiệu kỹ thuật phân tích chất gây nghiện của bọn họ, cảnh sát Nhật Bản lại giới thiệu phân tích hình vẽ cùng với biện pháp xử lý camera công cộng.
Làm đại biểu Trung quốc, Trình Tấn Tùng cũng giới thiệu hệ thống camera giao thông trên đường, dùng camera theo dõi phối hợp cùng cảnh sát giao thông để có thể bắt tội phạm nhanh nhất.
Tình hình mỗi một quốc gia khác nhau, trọng điểm công tác trinh sát hình sự cũng khác nhau, thế những hết thảy những báo cáo này đều là kết tinh của nhân viên trinh sát hình sự có kinh nghiệm, đều có lợi ích không nhỏ với mọi người.
Trình Tấn Tùng rất nghiêm túc nghe báo cáo của tất cả của từng quốc gia, hơn nữa còn tỉ mỉ ghi chép, có lúc buổi tối trở lại khách sạn còn phải tiến hành sắp xếp sửa sang lại.
Hắn cảm giác mình như về tới thời đại học, giống như một học sinh đang học kiến thức quan trọng ở đây.
Ngày 23 tháng 1, buổi sáng sớm.
"Ôi, Tấn Tùng, sớm như vậy đã bắt đầu ghi chép rồi à?" Một người đàn ông đi vào khách sạn, cười hỏi.
"À, Trần ca, mới đi thể dục về ạ?" Trình Tấn Tùng cười cùng người đàn ông chào hỏi, bút trong tay lại không dừng lại.
"Ừ, vẫn là mùa hè tốt nhất chạy bộ thoải mái hơn mùa đông nhiều.
Bây giờ ở trong nước, thời tiết lạnh phải mặc áo khoác đi giày bông, muốn chạy bộ cũng khó khó khăn."
Người đàn ông cảm thán mà nói.
Trình Tấn Tùng cười cười.
Australia thuộc về nam bán cầu, thời tiết ngược lại với bắc bán cầu, tháng một ở trong nước đang là mùa đông giá rét.
Bên này Australia lại là mùa hè.
Mấy ngày nay nhiệt độ ở Sydney khoảng 20-27 độ, thực sự là tương đối thoải mái.
Người đàn ông lau mồ hôi trên đầu đi đến bên người Trình Tấn Tùng, nhìn chữ viết ngay ngắn của Trình Tấn Tùng, nở nụ cười: "Chữ này của cậu thật giống với ba cậu."
"Thật sao?" Trình Tấn Tùng cười quay đầu lại: "Em cảm thấy chữ ba em dễ nhìn hơn."
"Ừ, chữ của ba cậu cứng hơn một chút, nhưng mà nhìn chữ có thể biết hai người đều là người rất kiên cường."
Nghe Trần ca như thế, Trình Tấn Tùng nở nụ cười: "Ha ha, Trần ca, vậy là anh chưa gặp cha em hiện tại, bây giờ ông ấy giống như trẻ con ấy, cả ngày ngoại trừ lên lớp chính là chăm sóc mấy chậu hoa cỏ của ông ấy, hiện tại người hiền nhất trong nhà em chính là ông ấy."
Nghe thấy Trình Tấn Tùng miêu tả cha mình, người đàn ông gật đầu, khá là cảm khái nói: "Đúng rồi, thực sự là đã lâu chưa gặp..."
Người đàn ông đang nói chuyện tên Trần Đông, 43 tuổi, là trưởng phòng kỹ thuật viện kiểm sát H thị, hội nghị lần này Trung Quốc đại lục tổng cộng phái ra bốn vị đại biểu, mà Trần Đông chính là một trong số đó.
Bởi vì Trần Đông cùng Trình Tấn Tùng đều đến từ phương bắc Trung Quốc, cho nên hai người được sắp xếp chung một phòng.
Mà thời điểm hai người trò chuyện giết thì giờ mới phát hiện, Trần Đông là học sinh học ở trường cảnh sát được cha của Trình Tấn Tùng dạy dỗ.
"Ha ha, thế giới này cũng thật là nhỏ, chúng ta ở trung quốc chưa từng gặp, thế mà chạy ra nước ngoài lại gặp nhau." Trần Đông cười nói với Trình Tấn Tùng.
"Đúng là như vậy." Trình Tấn Tùng cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Dù sao cha hắn rời trường cảnh sát cũng đã hơn 20 năm, những chuyện liên quan tới cha khi đó, hắn đã sớm không nhớ rõ, mà ở trên phương diện công việc của cha hắn lại càng không biết.
Vì vậy Trình Tấn Tùng không khỏi tò mò hỏi: "Ôi chao Trần ca, vậy cha em ở trường cảnh sát trông như thế nào?"
"Ông ấy là một thầy giáo có tri thức vô cùng phong phú, thế nhưng yêu cầu cũng đặc biệt nghiêm ngặt." Trần Đông nhớ lại nói: "Khi đó ba cậu dậy khoa phân tích hiện trường, nói trắng ra chính là hình sự trinh sát học bây giờ, ba cậu dạy rất hay, mỗi tiết học đều dạy không ít thứ.
Thế nhưng ông ấy yêu cầu cũng rất nghiêm, lúc thi cử phải nghiêm túc, tuyệt đối không cho phép dùng tài liệu, nếu như chỉ kém nửa điểm cũng là kém, tuyệt đối không có khả năng thương lượng.
Nghe nói có học sinh mang theo quà tặng đến nhà nhờ ông ấy tăng điểm, ông ấy không nói hai lời liền tiễn cả người và quà ra khỏi cửa."
Trình Tấn Tùng nghe vậy bật cười: "Cha em đến bây giờ vẫn còn như vậy.
Em nghe nói học sinh ở trường học cùng nhau bỏ phiếu xem ai là thầy giáo nghiêm khắc nhất trường, lúc đó nổi lên biệt hiệu Tứ đại danh bộ, ba em chính là người đứng đầu trong số đó."
Nghe nói như thế, Trần Đông cũng cười: "Ba cậu xưa nay chính là nghiêm túc như vậy.
Thế nhưng cũng nhờ sự nghiêm khắc của ông ấy, chúng tôi mới có được thành tích như ngày hôm nay.
Mỗi lần đám học sinh chúng tôi cùng nhau ngồi lại tán gẫu, cũng sẽ nói về ba cậu, nói ông ấy vừa là giáo viên giỏi vừa là giáo viên đáng sợ nhất trường.
Bây giờ nghĩ lại, giai đoạn đó thật sự là quãng thời gian vui vẻ nhất đời tôi."
Thời điểm nói những lời này, âm thanh Trần Đông mang theo mấy phần cảm khái, con mắt của hắn nhìn về phía phương xa, trên mặt nhiều hơn biểu cảm phức tạp vừa buồn vừa vui, giống như đang nhớ lại thời đại học sinh năm đó.
Trình Tấn Tùng nhìn biểu tình của Trần Đông, đột nhiên cảm thấy có chút quen biết.
Hắn rất nhanh nhớ tới, có lần thời điểm hắn cùng với cha xem lại hình cũ năm đó, cha hắn cũng toát ra thần sắc như vậy, vì vậy hắn không khỏi thắc mắc: "Đúng rồi Trần ca, anh là học sinh hơn 20 năm trước học ở trường cảnh sát được cha em giảng dạy đúng không? Vậy anh có biết tại sao cha em lại không làm ở trường cảnh sát nữa không?"
Nghe Trình Tấn Tùng hỏi như thế, thân thể Trần Đông hơi chấn động một chút, sau một lát hắn mới phục hồi tinh thần lại, cười nói: "Chuyện này tôi thực sự không biết rõ lắm.
Nhưng thật ra là sau khi tôi tốt nghiệp cha cậu mới rời khỏi trường, nguyên nhân cụ thể tôi cũng không hiểu rõ lắm..." Trần Đông nói tới chỗ này, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, nói: "Ôi mải nói chuyện quên mất thời gian rồi! Hai chúng ta khẩn trương đi ăn cơm đi! Nếu không không kịp tham dự hội nghị đâu!"
"Ôi đúng thật!" Trình Tấn Tùng cũng tỉnh táo lại: "Nguy rồi ngày hôm nay nghe nói sẽ mời chuyên gia cảnh sát hình sự quốc tế! Trần ca anh có cần đi vệ sinh không? Nếu không em dùng trước nhé!" Nói xong, Trình Tấn Tùng mang theo đồ cá nhân vọt vào phòng vệ sinh.
Trần Đông nhìn Trình Tấn Tùng chạy vào phòng vệ sinh, trên mặt Trần Đông nụ cười nguỵ trang dần dần nhạt đi, hắn nhìn phía ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng thở dài một tiếng mang theo bi thương than thở.
Hội nghị bắt đầu vào lúc chín giờ.
Ngày hôm nay hội nghị mời một vị khách quý là một cảnh sát hình sự quốc tế rất nổi tiếng, ông ấy kể cho mọi người nghe cậu chuyện cảnh sát dựa vào