"Hôm nay công chúa lại ăn ít thế này?”
“Công chúa sinh ra được nuông chiều, chắc hẳn ăn không quen cơm chay, nếu để mình đói lả, ngược lại lại mất nhiều hơn được.”.
“Dường như mấy ngày đều không thấy nàng đi ra…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai tiểu hòa thượng cầm hộp đồ ăn, vừa thấp giọng nói chuyện, vừa đi về hướng phòng bếp. Đúng lúc đụng phải Dung Thanh, hai người đều dừng lại: “Trụ Trì”.
Dung Thanh bình tĩnh gật đầu, ánh mắt chợt lướt qua nơi tăng phòng đang mở rộng phía xa xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là ngày thứ ba.
Lý Tĩnh Gia đã ở trong phòng ba người.
Nam nhân duỗi tay mở hộp đồ ăn ra, khi nhìn thấy chén nhỏ còn dư lại hai phần ba cơm canh, khẽ nhíu mày: “Lấy chút tiền, đi tới cửa hàng trên đường mua ít điểm tâm.”.
Nghe được lời này, hai tiểu hòa thượng đều sửng sốt, liếc mắt nhìn về hướng chỗ ở của Lý Tĩnh Gia một cái, rồi nhanh chóng gật đầu.
Bọn họ còn chưa bao giờ gặp qua Trụ Trì chiều theo ý ai…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhớ trước đây Thế tử phủ Vinh Vương tới tĩnh tu trong chùa, cũng ăn không quen cơm chay như vậy, nhưng Trụ Trì chưa bao giờ nhả ra, chỉ nhàn nhạt nói nếu ăn không quen, thì cho gọi người dẹp đường về phủ.
Nghĩ đến Trưởng công chúa trong mắt Trụ Trì có vài điểm không giống.
Lúc hai người chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một nam tử trẻ tuổi từ phía xa đi tới. Khuôn mặt nam tử này đoan chính, tóc búi chỉnh tề, trên người mặc một cái áo choàng tơ lụa màu ngọc, khi đi đến trước mặt mấy người, hành lễ vô cùng ngay ngắn
“Dung Thanh đại sư.”.
Dung Thanh lấy Phật lễ đáp lễ, ánh mắt thản nhiên: “Trầm công tử.”.
Trầm Dữ Chi nắm lấy vật trong tay, mới vừa rồi còn gò má bình thường trở nên ửng đỏ, ngoài miệng lại không chút do dự hỏi: “Xin hỏi Trường công chúa đang ở nơi nào?”
Hai tiểu hòa thượng liếc nhau, cùng chỉ về hướng tăng phòng, đang chuẩn bị cất tiếng nói dẫn nam nhân đi qua, Trầm Dữ Chi đã giành trước hành lễ.
“Đa tạ nhị vị.”.
Chỉ thấy nam nhân trẻ tuổi đi nhanh về hướng cửa, sau đó gõ vài tiếng trên sườn cửa rộng mở, trong phòng một nữ nhân bước ra.
Dáng vẻ nữ nhân như vừa mới tỉnh ngủ, quần áo có hơi không chỉnh