Tin tức đêm qua Trưởng công chúa suýt chết đuối bùng nổ trong một đêm. Trên dưới Kim Thiền Tự đều đóng cửa, cho dù có phải người có liên quan hay không đều không được đi vào.
Lúc này Lý Tĩnh Gia trợn mắt, xiêm y trên người đã bị thay bằng một cái sạch sẽ thoải mái hơn. Bên trong tăng phòng nhỏ hẹp chứa hơn mấy chục người.
Lý Ngang Câu ngồi ở mép giường, sắc mặt đế vương thiếu niên u ám, ẩn bên trong hai hàng lông mày xen lẫn lửa giận. Nhan Thư Dĩnh mím môi đứng ở một bên, cũng lộ ra hơi thở âm u.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhược Nhi cùng mấy thái y quỳ trên mặt đất, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy.
“Hoàng huynh đang làm gì vậy? Lại muốn xử phạt người bên cạnh muội?”
Nữ nhân chống thân thể từ trên giường lên, mắt phượng hiện lên tia sáng lạnh.
Nghe thấy âm thanh, Lý Ngang Câu bỗng chốc quay đầu tới, đôi mắt như chứa cảm xúc điên cuồng phức tạp, giống như kêu gào không tiếng động.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tại sao…
Tại sao Lý Tĩnh Gia lại không nghe lời hắn?
Bọn họ là huynh muội ruột!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một mẹ đẻ ra, chảy xuôi cùng một dòng máu, bọn họ mới là người thân mật khăng khít nhất!
Nhưng vì sao muội muội tốt của hắn lại muốn chạy thoát khỏi hắn?
Thậm chí không tiếc trả giá bằng tính mạng!
Nam nhân cố nén tức giận trong ngực, cắn răng quay về phía sau nói: “Tất cả đi ra ngoài hết cho ta!”
Những người khác ào ào đứng dậy. Ngoài cửa truyền lại tiếng đóng mở cửa. Trong nháy mắt toàn bộ căn phòng chỉ còn hai người. Lý Ngang Câu nhẫn nhịn cảm xúc hồi lâu cuối cùng tuôn ra. Trên cánh tay nổi đầy gân xanh, bàn tay to hơi mang vết chai mỏng nắm lấy cổ nữ nhân: “Lý Tĩnh Gia, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng nghe ta nói?”
Cái cổ mảnh khảnh dường như dùng lực sẽ đứt. Trong đôi mắt nữ nhân mang theo vẻ quật cường cùng chán ghét, dù hô hấp dần dần khó khăn, vẫn không nhúc nhích.
Nhưng vào lúc này, bàn tay to của Lý Ngang Câu đột nhiên buông ra. Một tay túm nàng nhét vào trong lòng ngực mình, trong thanh âm mang theo run rẩy: “Tĩnh Gia… Đều do ca ca không tốt, ngươi đồng ý với ca ca, đừng rời khỏi ca ca… Tĩnh Gia…”
Nam nhân dường như phát điên, đột nhiên bóp chặt cằm Lý Tĩnh Gia, hướng đôi môi về phía nàng. Nữ nhân đột nhiên né tránh, hắn giống như bụng đói ăn quàng hôn lên cổ đối phương.
Một cái hôn ướt át dừng ở trên cổ, xương quai xanh, vành tai, đều bị đầu lưỡi chơi đùa đỏ lên, nhưng nam nhân vẫn không ngừng liếm mút.
Giữa đai lưng bất tri bất giác bị túm đứt, da thịt Lý Tĩnh Gia lộ ra giữa không khí. Lý Ngang