Trong lúc Minh Thư bế quan tu luyện thì cô đã tính toán và biết được tối hôm nay, sẽ có một người thanh niên giúp đỡ nữ quỷ thoát khỏi phong ấn.
Cô ra lệnh cho Tiểu Hồ đi gọi hai cha con trưởng làng qua tiệm thuốc của cô lánh nạn, tiệm thuốc này đã được cô đặt một trận pháp rất mạnh không có ma quỷ nào dám bước vào được.
Nếu như có yêu ma quỷ quái nào bước vào tiệm thuốc, liền bị trận pháp nhốt lại và bị phong ấn mãi mãi.
Cô sẽ bế quan một thời gian chắc tầm hai năm nữa, trong khoảng thời gian này cô sẽ không bước chân ra ngoài.
Cũng không quan tâm đến nữ quỷ kia, cô ta muốn làm gì thì làm chẳng liên quan gì đến cô cả.
Đợi sau khi bế quan tu luyện xong, lúc ấy cô cũng đã nâng cao thực lực thì cô sẽ đấu với nữ quỷ kia luôn một thể.
Bây giờ cô đã rất mạnh rồi, nhưng cô vẫn muốn mạnh hơn, càng mạnh càng tốt.
Có thể nói tu vi của cô sắp lên chức vị địa tiên, nhưng cô vẫn muốn mạnh hơn nữa.
Chỉ khi mạnh mẽ cô mới có thể đi xuống âm tào địa phủ tìm lại linh hồn của Nguyên Khoa, và giúp anh cải tử hồi sinh sống lại thêm một lần nữa.
Cô yêu anh đến mức mất hết cả lý trí, ngần ấy năm qua cô đều tìm anh, đều suy nghĩ liên tục cách thức để cải tử hồi sinh một người đã chết.
Nhưng năng lực của cô có giới hạn, cô chỉ có thể cho anh đi đầu thai chuyển kiếp, cô đã tính toán rất cẩn thận.
Có lẽ, kiếp này cô sẽ gặp được anh, chắc chắn sẽ gặp trong vòng hai năm nữa.
Lúc ấy, cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, sẽ không có ai có thể ngăn cản hoặc chia cắt cô và anh được nữa.
Trong lúc đó, tại nhà của Xuân Bá...
Yến Loan không nhìn thấy hai cha con Xuân Hạc đâu, cô tức giận đùng đùng, cô không thể tin được chắc chắn đã có kẻ nào giúp đỡ hai cha con đó.
Không thể trùng hợp biến mất một cách đột ngột như vậy, Yến Loan tức đến điên người, cô xiết chặt tay thành nắm đấm.
"Được thôi, hai cha con ông không xuất hiện thì ta sẽ đi giết dân làng!"
Yến Loan bay ra khỏi nhà của Xuân Bá, cô tiến thẳng đến nhà người dân, đầu tiên là nhà của hai vợ chồng Tô Huy.
Cô biến thành mẹ của Tô Huy, bà ta đã mất tích được hai ngày rồi, cô gõ cửa nhà hắn ta.
Cộc cộc cộc
"Ai đó?"
Tô Huy hỏi, hắn cũng không biết là ai giờ này khuya khoắt rồi còn gõ cửa làm phiền.
Thì bỗng nhiên hắn nghe thấy giọng nói quen thuộc.
"Là mẹ đây con, mau mở cửa cho mẹ vào nhà đi con ơi!"
Tô Huy nghe thấy giọng của mẹ mình thì hắn mừng rỡ nhảy cẩng lên.
"Có thật là mẹ không? Mẹ đã trở về nhà rồi sao?"
Cô đáp lại, khoé miệng cười nhếch lên:
"Là mẹ đây con, mau mở cửa ra mời mẹ vào trong nhà đi.
Mẹ ở ngoài này lạnh lẽo lắm, mẹ muốn được vào trong nhà gặp con!"
Tô Huy mừng rỡ chạy ra mở cửa, nhưng vợ của hắn ngăn cản hắn lại.
"Chồng ơi, chờ đã!"
Tô Huy thắc mắc:
"Có chuyện gì vậy em?"
Vợ hắn đi vào trong phòng lấy ra một bát muối trắng và đặt ở dưới cánh cửa chính, Tô Huy thấy vợ làm hành động lạ lùng hắn hỏi.
"Em đang làm gì vậy?"
Vợ hắn giơ tay khẽ "suỵt" một tiếng ra dấu im lặng, vợ hắn nói.
"Giờ này đêm hôm khuya khoắt rồi, anh nghĩ mẹ sẽ về nhà chắc? Anh không nhớ ba đã từng căn dặn là đêm khuya có người gõ cửa thì nên đặt bát muối trắng ở trước cửa nhà hả? Để phân biệt người và quỷ đó, nếu là người thì đặt bát muối ở đó khoảng 5 phút sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Còn nếu là ma quỷ thì bát muối sẽ biến thành màu đen đó, đây là cách phân biệt giữa người và quỷ mà ba của anh đã dạy cho em!"
Tô Huy chợt hiểu ra hắn giơ ngón cái lên nói:
"Vợ anh đúng là thông minh, anh cũng quên béng mất vụ này luôn đó!"
Bát muối để ở trước cửa nhà được 5 phút thì bắt đầu chuyển sang màu đen, hai vợ chồng há hốc mồm nhìn nhau.
"Chúng ta gặp quỷ rồi?"
Yến Loan thấy hai người đó lâu mở cửa ra quá thì cô nói.
"Các con mau mở cửa cho mẹ đi nào!"
Hai vợ chồng Tô Huy run rẩy nhìn nhau, hắn ta nói.
"Bây giờ chúng ta phải làm gì đây?"
Vợ hắn đi vào trong bàn thờ lấy ra một bát hương có tro cốt của ông bà, Tô Huy thấy thế thì thắc mắc.
"Ủa em đang làm gì vậy?"
Vợ hắn nói:
"Ba anh dặn nếu gặp ma quỷ thì nên lấy tro cốt của ông bà ở trong bát hương đem theo, gặp quỷ thì hất tro cốt lên người của nó là nó sợ bỏ đi ngay!"
Tô Huy giơ ngón cái lên:
"Vợ anh là số một, sao chuyện gì em cũng biết hết vậy! Anh còn chẳng nhớ lời ba dặn mà em đã nhớ hết rồi!"
Vợ hắn cười tươi:
"Anh không nhớ thì để em nhớ, hihi!"
Hai người cười đùa với nhau, Yến Loan đứng ngoài cửa đã mất hết kiên nhẫn, cô bực mình dùng lệ khí đánh văng cánh cửa ra ngoài.
Rầm rầm
Cánh cửa nhà đã bị phá tan, hai vợ chồng hốt hoảng ôm chầm lấy nhau.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Yến Loan biến trở lại thành quỷ, cô bực mình nói.
"Các người hay lắm, đã nhận ra ta là quỷ sớm đến vậy sao! Ta đã quá coi thường các ngươi rồi, nhưng hôm nay ta sẽ giết hết các ngươi hahaha..."
Vợ của Tô Huy dùng tro cốt trong bát hương hất thẳng vào người của Yến Loan, tro cốt ông bà vừa dính vào người cô thì lập tức người của cô nổ lộp bộp như pháo hoa.
Bùm bùm
"Áaa...các ngươi đã làm gì ta?"
Yến Loan lấy tay xoa người ở những vết thương bị tro cốt bám vào, cô tức điên người, xung quanh người cô toả ra sát khí lạnh lẽo đến thấu xương.
Yến Loan bay đến bóp chặt cổ Tô Huy,