Mộc Lăng lắc đầu:
"Không, đệ không cho phép tỷ làm hại đến người dân vô tội! Tỷ hãy mau tỉnh táo lại đi, chẳng phải tỷ luôn có tấm lòng lương thiện giúp đỡ bá tánh hay sao?"
Nguyệt Thư trừng mắt nhìn Mộc Lăng:
"Đệ mau tránh ra! Nếu không thì đừng có trách tỷ không khách sáo!"
Mộc Lăng ra lệnh cho Mộc Khải và Mộc An:
"Mộc An, con mau quay về Huyền Thuật Linh đi vào thư phòng của sư tổ Mộc Thiên lấy bí kiếp cổ truyền đi.
Con nhất định phải học được các bí thuật cổ xưa ở trong quyển sách đó, nơi đó có tiết lộ nhiều thiên cơ.
Chỉ khi con học được các bí thuật đó thì con mới có sức mạnh để ngăn cản sư tổ Nguyệt Thư, còn Mộc Khải ông hãy mau siêu độ vong linh của Yến Loan và Nguyên Trung xuống dưới âm tào địa phủ đi đầu thai.
Ta sẽ ở đây ngăn cản Nguyệt Thư, nếu ông không siêu độ nhanh thì ta e rằng sư tổ sẽ giết c.hết hai người bọn họ mất! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, mọi người mau làm nhanh lên!"
Mộc Khải và Mộc An tuân lệnh:
"Vâng!"
Mộc An sau khi nhận mệnh lệnh của Mộc Lăng thì cậu tức tốc quay về Huyền Thuật Linh, cậu nhất định phải đi vào thư phòng của sư tổ Mộc Thiên để lấy quyển bí thuật cổ xưa.
Còn Mộc Khải thì ông lấy trong túi ra hai con hạc giấy, ông niệm chú ngữ con hạc giấy liền có hồn.
Nó bay lên không trung, ông nói với Yến Loan và Nguyên Trung.
"Bây giờ hai người hãy đi theo con hạc giấy này đến địa phủ, đi qua cầu nại hà, sông vong xuyên là đến chỗ của mạnh bà.
Hãy uống canh mạnh bà sau đó bước vào vòng luân hồi để đi đầu thai, hai người nhất định phải đi nhanh nếu không thì Nguyệt Thư sẽ đuổi theo kịp.
Đến lúc đó thần tiên cũng không cứu nổi hai người đâu đó có biết chưa hả? Hai người chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Yến Loan nắm lấy tay Nguyên Trung:
"Được, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng! Bắt đầu đi!"
Mộc Khải gật đầu:
"Tốt lắm! Bây giờ tôi sẽ mở cửa âm giới để cho hai người tiến vào, vừa xuống đến âm giới lập tức đi theo hạc giấy đến sông vong xuyên nghe chưa? Đến bờ sông thì hãy đưa hạc giấy cho người lái đò, người ấy sẽ chở hai người đến chỗ mạnh bà.
Sau đó hai người hãy uống canh và bước vào cánh cửa luân hồi, thời gian chỉ có một nén nhang vì vậy hai người phải nhanh chân lên đó!"
Yến Loan và Nguyên Trung đồng ý:
"Được, chúng tôi đã nhớ kỹ rồi!"
Mộc Khải niệm chú, ông lập một trận pháp để mở cửa âm giới, tiếng gió thổi mạnh ào ạt lay động những tán lá cây.
Sấm chớp nổi lên ầm ầm, cánh cửa địa ngục cuối cùng cũng được mở ra, Mộc Khải hối thúc hai người bọn họ đi vào nhanh.
"Yến Loan, Nguyên Trung! Hai người mau đi đi, hãy nhớ những gì tôi đã căn dặn đó có biết chưa?"
Yến Loan và Nguyên Trung nhanh chóng bước vào, hai người bọn họ mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt.
"Tạm biệt pháp sư Mộc Khải! Chúng tôi cảm ơn ông nhiều lắm, ông hãy bảo trọng nhé! Chúng tôi đi đây!"
Nói xong thì Mộc Khải niệm chú, cánh cửa địa ngục liền đóng lại, Nguyệt Thư nhìn thấy cảnh tượng đó thì cô như phát điên lên.
"Các ngươi đang làm cái gì thế hả? Tại sao lại giúp bọn họ đi đầu thai? Không được! Ta phải đi ngăn cản bọn họ, ta phải giết c.hết hai đứa chúng nó! Ta không cam tâm để cho chúng nó có được hạnh phúc!"
Mộc Lăng ngăn cản:
"Sư tỷ! Tỷ không được làm như vậy! Tỷ hãy bình tĩnh lại đi!"
Nguyệt Thư tức giận trừng mắt nhìn Mộc Lăng:
"Đệ mau tránh ra, ta phải giết ch.ết bọn nó!"
Mộc Lăng lắc đầu:
"Không được, đệ không cho phép tỷ làm hại đến người vô tội! Tỷ hãy dừng tay lại đi, đừng làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn nữa!"
Nguyệt Thư tức giận đùng đùng cô triệu hồi ra thủy long.
"Nếu như đệ còn muốn ngăn cản ta thì đừng trách ta không khách sáo!"
Mộc Lăng không ngờ sư tỷ của mình lại trở nên cố chấp như vậy, ông liền triệu hồi ra thổ tinh, thủy long của Nguyệt Thư phun nước tới đâu liền bị thổ tinh hút nước tới đó.
Nguyệt Thư nghiến răng nghiến lợi.
"Sao đệ dám ngăn cản ta? Vậy thì đừng trách ta không nể tình tỷ đệ, mau cút đi cho ta!"
Nguyệt Thư triệu hồi khổng tước đến phun băng tuyết đóng băng Mộc Lăng lại, nhưng Mộc Lăng lại dùng mộc tinh bảo vệ không cho khổng tước phun băng trúng người của mình.
Nguyệt Thư tức giận lên đến cực điểm, nếu như cô không đi nhanh thì Yến Loan và Nguyên Trung sẽ đi đầu thai mất.
Trong hoàn cảnh gấp rút cô như phát điên lên, cô ra đòn mất kiểm soát, Nguyệt Thư triệu hồi thiên lôi đến đánh Mộc Lăng.
Thiên lôi giáng xuống liên hoàn tia sét khiến Mộc Lăng chống đỡ không nổi, thiên lôi quá mạnh đã phá tan rào bảo vệ của mộc tinh và thổ tinh.
Thiên lôi sấm sét đánh một phát trúng vào người của Mộc Lăng, ông hét lên một tiếng rồi toàn thân cháy đen như than, ông đã bị sét đánh chết ngay tại chỗ.
Nguyệt Thư bây giờ mới bình tĩnh trở lại, cô nhìn thấy Mộc Lăng đang bị cháy đen nằm ở dưới đất thì cô như chết lặng.
"Không...không thể nào...Mộc Lăng! Đệ mau tỉnh lại đi, đệ đừng làm tỷ sợ mà!"
Nguyệt Thư cố gắng lay lay thân thể của Mộc Lăng, nhưng có lẽ ông sẽ không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa.
Ông đã chết, Nguyệt Thư vô cùng đau lòng, cô căm hận bản thân mình vì đã để cho lòng hận thù lu mờ đi lí trí.
Chính cô đã hại chết sư đệ của mình, Nguyệt Thư như phát điên lên, tại sao mọi người đều rời bỏ cô, tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy.
Ông trời đã cướp đi hết những người mà cô thương yêu, cô không cam tâm, cô không chấp nhận được chuyện này.
"Đều tại các ngươi, Yến Loan, Nguyên Trung!