Cảnh Diệt quanh quẩn dưới lầu, lại ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ.
Lâu rồi Hỏa nhi vẫn không để ý tới mình.
Nên làm sao đây? Cô vốn cũng không biết nên giải thích thế nào, phải dỗ dành một cô gái ra sao, cô một chữ cũng không biết.
Lại cảm thấy trong chuyện này, cô rất chi là oan uổng.
Bỗng thấy có bóng người sau cửa sổ, trên mặt thoáng qua vui mừng, là Hỏa nhi ư?
Nhưng khi ánh mắt vừa giao nhau, bóng người kia liền biến mất.
Thất vọng kéo thấp vành nón, thở dài, quyết định rời đi.
Khi nhìn thấy người dưới lầu bước chân rời đi, Shura vương liền tức giận đánh sập cái bàn bên cạnh.
Bất Hối cầm chổi tới cần cù thu dọn.
"Chết tiệt!"
Cáu giận la mắng, Shura vương lại ngồi xuống ghế, cầm báo lên, một hồi tờ báo cũng biến thành những mảnh tro vụn.
Bất Hối một bên liếc trộm, đây không phải Shura vương uy phong lẫm liệt trên đại điện của bọn họ, càng giống một cô bé gái đang hờn dỗi nhõng nhẽo hơn.
"Điện hạ, Diệt đại nhân đoán chừng lại đi mua quà giải hòa cho ngài đi!"
Lòng tốt nhắc nhở, nào ngờ.
"Bất Hối, nhà bẩn quá, ta hy vọng lúc ta ngủ dậy, không còn nhìn thấy một tia bụi bặm nào!"
Tướng quân Shura đáng thương gương mặt như trái khổ qua xuống lầu, sung làm công nhân vệ sinh.
Đêm đến, Shura vương nằm trên giường.
Cả buổi cũng không thể chợp mắt, trước mắt luôn hiện lên hình bóng tên khốn kiếp kia.
Lật người qua lại, nhắm mắt, muốn xua đuổi bóng người kia đi.
Không ngờ lại truyền tới một trận "ô ô ô".
Đó là tiếng sói tru, trong thành phố tuyệt đối không thể xuất hiện sinh vật này.
Shura vương ngồi dậy, tới bên cửa sổ.
Bên ngoài một mảnh đen kịt, không có một hơi thở nào, cô không cảm nhận được có người.
Nhưng tràn tiếng sói tru vừa rồi, lại chọc cho lòng cô không thể trấn định, đó là tiếng kêu của Lang tộc.
"Đồ ngốc kia, lẽ nào không biết xuất hiện trước mặt loài người như vậy, sẽ bị bắt sao?"
"Ô ô ô ô" âm thanh lại truyền tới.
Shura vương không thể bình tĩnh được thêm, thấy xao động bất an.
Cuối cùng, không nhịn được, nhảy ra ngoài cửa sổ.
Muốn tìm kiếm ngọn nguồn của âm thanh kia.
Ngược lại nửa đêm ai cũng đang ngủ say, tự dưng bị tiếng sói tru mắc dịch ở đâu ra đánh thức, rối rít kháng nghị.
"Ai mà nửa đêm nửa hôm rồi vẫn không chịu ngủ!"
"Muốn chết à! Quấy rầy giấc mộng đẹp của bà!"
"Nếu để cho ông bắt được, tuyệt đối đánh chết hắn!"
Lại thêm một người ném đồ kháng nghị.
"Chồng ơi, em nghe thấy tiếng sói tru!"
"Ai nha, sói ở đâu ra, không phải có một con đang ở cạnh em rồi à? Hí hí, chúng ta tiếp tục."
"Đừng có táy máy tay chân, em nghe thấy thật!!"
"Sói bị nhốt trong sở thú rồi, bằng không chúng ta kiếp sau làm sói nha!"
"Tránh ra, hay cho anh!"
.......!
Ở vùng núi ngoại ô, Shura vương nhìn thấy món đồ vật kim loại.
Chân mày co giật.
Sói ở đâu ra, cô còn tưởng là tên kia hiện chân thân đang kêu gào ở đây.
Cơ bản là máy thu âm.
Một đá đá văng thiết bị thu âm, Shura vương nổi giận đùng đùng xoay người lại.
"Đồ khốn kiếp!!! Đồ sói thối!! Chị đừng mơ em sẽ nói chuyện với chị!!!!".
ngôn tình tổng tài
Trong bụi cây, một đôi con ngươi phát sáng nhìn về bên này.
Dần dần, ánh sáng tới gần.
Shura vương lúc này mới để ý thấy, có một con động vật lông màu xám trắng to lớn đang từ từ bước tới, sau đó bò lổm ngổm dưới đất, làm một bộ biểu tình phiền não.
Rũ hai tai xuống, ai oán kêu lên ư ử, lộ ra bộ dạng đáng thương.
"Cảnh Diệt?"
Con ngươi màu xám tro ngưng mắt nhìn cô, lộ ra chân tình thật ý.
Lại thấp thấp phát ra tiếng kêu nghẹn ngào, cuộn tròn toàn bộ thân người.
Shura vương bước tới, hai tay chống nạnh, quay đầu đi chỗ khác.
"Đừng tưởng như vậy, thì em liền tha thứ cho chị!"
"Ô......"
Dứt khoát lật toàn bộ thân người lại, lộ ra cái bụng trắng.
Lần này chọc cười được Shura vương, Cảnh Diệt trong Lang tộc cũng được xem là nhân vặt máu mặt, trên chiến trường lãnh khốc vô tình được xưng là thống lĩnh Ngân kỵ.
Giờ phút này đây lại giả vờ làm một con chó con nhõng nhẽo, cũng khó cho cô.
Shura vương ngồi xuống, nín cười ngoắc ngoắc ngón tay.
Sói xám lập tức đứng dậy chạy tới trước mặt Shura vương, Shura vương vuốt ve chỗ lông mềm mại ở cổ cô.
"Không có lệnh của em, không cho phép biến về lại! Làm sủng vật của em suốt đời!"
"Như thế được sao!"
Chỉ trong thoáng chốc, chó sói biến trở lại hình người, dáng người áp đảo Shura vương, một đầu tóc bạch kim tản mát trong gió.
Toàn thân Cảnh Diệt nằm trên người