Lưu Tử Tinh tay bắt lấy mép áo, che che đi thân thể của mình như đang sợ người khác nhòm ngó.Chung quanh người thấy cảnh này thì cả người lạnh run, che mặt nhìn sang nơi khác.Trong lòng chửi thầm: ‘Ngươi nhan sắc ra sao còn không hiểu! Lại còn làm mấy động tác buồn nôn như vậy!’Lưu Tử Tinh không quan tâm đám người, trốn đi nơi khác.Hắn nghi ngờ cái Ma Nữ Hồng Hi Nguyệt trốn đâu đó quanh đây, xem cảm giác sau 3 tháng nàng vẫn còn chưa từ bỏ ý định, dòm ngó hắn thân thể!Lưu Tử Tinh biểu thị: Hừ! Nữ nhân a!Đang thấp thỏm Lưu Tử Tinh cảm giác bị ai bắt lấy vai, cả người cứng đờ định rút ra trường kiếm làm một chém.Nhưng nhìn thấy Triệu Vũ thì dừng lại, thờ phào nhẹ nhõm nói: “Là người a…”Triệu Vũ lúc này cũng không kém hắn, xem bộ dáng là đang trốn tránh…Lưu Tử Tinh ánh mắt quái dị.Triệu Vũ: “…”“Hết cách, dạo này nữ nhân trong Ngũ Tà Môn tương đối điên cuồng…”Nhớ tới bản thân trạng huống mấy ngày nay, Triệu Vũ không khỏi rét vì lạnh….Lưu Tử Tinh nhìn tóc hắn đều bị kéo một mảnh, trong lòng líu lưỡi: ‘Đích thực là điên cuồng!’“Mà hồi nãy ngươi như nào mà lại cùng tiểu tử Hợp Hoan Điện kia nổi lên xung đột?” Triệu Vũ nghi hoặc hỏi.Lưu Tử Tinh thở dài: “Tên đó là muốn tiếp tục nằm viện, nếu không phải có Trưởng Lão ngăn cản thì ta liền cho hắn hết tu được Công Pháp của Hợp Hoan Điện!”Triệu Vũ: Tàn nhẫn a!Phía dưới có chút lạnh, cảnh giác nhìn về Lưu Tử Tinh.“Ta thì lại nghĩ khác, nghe nói tiểu tử họ Doãn đó đang theo đuổi Tô Mộng Như! Mà Tô Mộng Như cùng Hồng Hi Nguyệt luôn đối đầu, hắn cố ý lấy lòng nàng ta nên cứ suốt ngày nhằm vào chúng ta những Đệ Tử được Hồng Hi Nguyệt dẫn tiến!”Lưu Tử Tinh quái dị nói: “Đó là lí do ngươi đánh hắn nhập viện?”Triệu Vũ gật gật đầu, bộ dáng không hề quan tâm.Lưu Tử Tinh bỗng dưng cười âm hiểm, nếu để hắn biết Tô Mộng Như đều bị hắn nhìn cho thấu hết người thì không biết có hay không tức chết a!Chậc chậc, rất có khả năng!Triệu Vũ: “Ngươi cười cái gì a?”Có thể do cả hai quen tương đối lâu, việc này cũng không quá lớn gì, Lưu Tử Tinh cũng chắc Triệu Vũ sẽ không nói ra nên liền một loạt liền kể…— QUẢNG CÁO —Triệu Vũ ánh mắt càng ngày biến càng quái dị, nghe xong thì chắp tay nói: “Bái phục!”“Không có gì! Không có gì! Ta còn kém lắm!” Lưu Tử Tinh cười chắp tay đáp.Chỉ là không hề hay biết Triệu Vũ âm thầm ghi chép vào một quyển vở, bộ dáng còn thần thần bí bí xem ra rất đề phòng Lưu Tử Tinh nhận thấy…Lưu Tử Tinh chỉ đơn giản cảm thấy sau lưng lạnh một mảnh, có chút nghi ngờ nhìn Triệu Vũ...Triệu Vũ: “Việc gì nữa a?”“Ngươi có làm thứ gì…mờ ám?”Triệu Vũ chớp chớp mắt: “Trời hôm nay đẹp nha…”Lưu Tử Tinh: Má!!Nhưng chưa kịp chất vấn, Triệu Vũ đã chạy thoát.Lưu Tử Tinh: “…”Bán đồng đội, không thể tin…Lưu Tử Tinh không có việc gì làm, đơn giản liền đi đi dạo dạo…Đột nhiên hắn thấy một bóng dáng quen thuộc, đây không phải là cái tiểu tử gia nhập Hợp Hoan Điện cùng lúc với hắn sao?Lưu Tử Tinh nhớ rõ khi vào Hợp Hoan Điện hắn còn hò hét vui tươi lắm, sau bộ dáng bây giờ….Gầy óm, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt vô thần, bộ dáng thận hư…Xem ra đã bị tàn phá đến không còn gì!Lưu Tử Tinh ánh mắt hiếu kỳ, nhịn không được liền tới bắt chuyện.“Huynh Đệ, như thế nào ngồi một mình?”La Tiếu vốn khuôn mặt đờ đẵn lúc này nhìn Lưu Tử Tinh, xấu xí khuôn mặt lúc này trong mắt hắn lại như là thiên thần hạ trần….Hốc mắt đỏ lên, trong khi Lưu Tử Tinh chưa kịp phản ứng thì đã ôm trầm lấy hắn.Lưu Tử Tinh: Má nó! Lão tử chẳng lẽ đụng nhầm thằng gay!Cảm thấy bản thân đang bị vấy bẩn, Lưu Tử Tinh trong tay không biết lúc nào xuất hiện Linh Hồ Kiếm…Kiếm quang tuyệt tình, nam nhi gốc rễ dễ dàng giảo nát~Đang định ra tay thì La Tiếu đẩy ra hắn làm Lưu Tử Tinh không hiểu chuyện gì thu lại Linh Hồ Kiếm.La Tiếu chùi chùi nước mắt, cảm kích nói: “Đa tạ Sư Huynh giúp đỡ, tiểu đệ đã nghĩ thông!”— QUẢNG CÁO —Lưu Tử Tinh: ???Ta có làm gì sao? Cmn rõ ràng là ngươi sàm sỡ ta được không???“Chuyện gì xảy ra với ngươi a?” Lưu Tử Tinh cũng không qua quan tâm việc lúc trước, thấy vào đó bát quái chi hỏa thiêu đốt tâm hồn làm hắn nhịn không được hỏi.Hắn thật muốn biết 3 tháng trong Hợp Hoan Điện đã thay đổi như thế nào một cái nam nhi tràn đầy khí thái thành cái chán đời tiểu tử!La Tiếu hai tay nắm chặt rồi lại thả lỏng, thở dài kế ra bản thân chuyện xưa…Lưu Tử Tinh nghe một hồi thì ánh mắt càng quái, cả người bất giác cách ra một khoảng với La Tiếu…Theo hắn nói thì có thể